Lúc đó đúng lúc Niên Nhã Tuyền và Cố Mặc Thành chia tay, nguyện vọng trước khi chết của bố, Niên Nhã Tuyền không có cách nào cự tuyệt. Lại đang giận Cố Mặc Thành, đương nhiên đồng ý yêu cầu của Niên Thịnh, vào ngày sinh nhật của mình Niên Nhã Tuyền đã đăng ký kết hôn cùng với Hoắc Lăng Trầm.
Hoắc Lăng Trầm sở dĩ đồng ý với ông nội Hoắc là vì, từ nhỏ đến lớn ông nội Hoắc rất yêu mến anh, có ảnh hưởng sâu sắc với con đường trưởng thành của anh.
Với lại ông nội Hoắc cũng đã già, sức khỏe cũng không tốt, nên không từ chối chuyện này.
Lúc đó anh chỉ chuyên tâm vào sự nghiệp, bà Hoắc là ai đối với anh mà nói không đáng quan trọng.
Sau khi anh và Niên Nhã Tuyền đăng ký kết hôn xong, chưa kịp nói với người nhà, thì bệnh cũ của ông tái phát hôn mê bất tỉnh. Anh mỗi ngày đều bận bịu công việc phải bay đến khắp nơi, lâu ngày chuyện này cũng bị gác lại ở một bên.
Niên Nhã Tuyền không biết những uẩn khúc đó, còn Hoắc Lăng Trầm thì biết đại khái, dù sao họ cũng đã kết hôn theo cách như vậy.
"Mấu chốt là ông nội con bây giờ còn chưa tỉnh, nếu bố con mà biết chuyện lớn như vậy mà lại còn dấu ông ấy, nhất định sẽ rất giận." Tính khí của Hoắc Dật Lâm.. người bình thường thực sự không thể chịu được.
Lạc Tử Sênh thực sự rất lo lắng cho hai đứa con.
Hoắc Lăng Trầm đứng dậy khỏi ghế, đến trước mặt Lạc Tử Sênh, nói một cách nghiêm túc: "Mẹ, chuyện này cứ giao cho con, mẹ đừng tham gia vào."
Anh không muốn mẹ vì chuyện này mà bị liên lụy vào.
Lạc Tử Sênh cuối cùng vẫn là đồng ý, trước mắt cũng chỉ có Hoắc Lăng Trầm mới trị được Hoắc Dật Lâm.
"Vậy khi nào con đưa Nhã Tuyền về ra mắt người nhà?" Mười mấy năm trước, nhà họ Hoắc và nhà họ Lệ cùng nhau di dân ra nước ngoài, tất cả thành viên của hai gia đình đều sang đó.
"Sớm thôi, cũng đến lúc đi thăm ông bà rồi." Đã hai ba tháng kể từ chuyến thăm lần trước, với lại cũng sắp đến tết rồi, nếu năm nay không có việc gì, thì anh sẽ đưa Nhã Tuyền trở về.
"Tốt, vậy con đừng làm khuya quá, nãy mẹ nhìn thấy Nhã Tuyền ở trong phòng tập yoga, con nghỉ ngơi sớm một chút rồi đi xem con bé. Nếu được, sớm sinh cháu cho mẹ bồng thì càng tốt hơn nữa."
Nhắc đến việc con cái, ánh mắt của hai mẹ con đều bừng sáng lên.
Đã rất lâu rồi nhà họ Hoắc không nghe thấy tiếng cười của trẻ con, đã đến lúc nên có đứa bé làm dịu bầu không khí ở nhà.
Hoắc Lăng Trầm cong môi: "Con sẽ cố gắng."
"Được, đúng rồi, còn chuyện của Anh San.." Lạc Tử Sênh cảm thấy có một số việc, dù cho con trai đã trưởng thành, cũng cần mẹ già này dạy dỗ: "Anh San suy cho cùng không phải là cháu gái ruột của con, con cũng đã có Nhã Tuyền, sau này con nên chú ý một chút, đừng để Nhã Tuyền thấy trong lòng không thoải mái."
Hoắc Lăng Trầm hồi tưởng lại chuyện ngày hôm nay, vợ anh cũng có gì không vui đâu.. "Mẹ suy nghĩ nhiều rồi, con từng nói với Nhã Tuyền rồi, Anh San là cháu gái của con, đương nhiên không giống với tình cảm con đối với cô ấy, cô ấy có thể hiểu được mà."
".. Được." Chỉ mong con trai mình có thể giải quyết ổn thỏa mấy chuyện giữa phụ nữ với nhau.
Lạc Tử Sênh rời đi, Hoắc Lăng Trầm đem tất cả công việc còn lại bàn giao xuống cho cấp dưới, sau đó quay về phòng.
Trong phòng, quả nhiên Niên Nhã Tuyền đang tập yoga, chỉ có điều tư thế yoga này.. Khiến cho ánh mắt của người đàn ông trong phút chốc tối sẫm lại.
Nghe thấy phía sau truyền đến tiếng đóng cửa, Niên Nhã Tuyền đang quỳ bò trên đệm yoga để kéo thẳng lưng quay đầu lại, "Anh làm việc xong rồi à?"
Phù~Mệt quá.
Hoắc Lăng Trầm cũng đã làm việc xong rồi, cô cũng đứng lên thôi!
Chỉ là, cô vừa rút tay lại, người đàn ông phía sau chợt ngăn cô lại, "Đừng nhúc nhích!"
"Sao thế?"
"Tạo hình này của em, chúng ta có thể.."
Niên Nhã Tuyền giống như nghĩ đến gì đó, trong nháy mắt đỏ mặt, vũng vẫy đứng dậy khỏi đệm yoga, "Tránh ra, đồ lưu manh!"
Chuyện lúc trước bữa tối vẫn còn chưa xong, bây giờ cô lại bày ra cái tư thế chọc mắt người cỡ đó, Hoắc Lăng Trầm làm sao có thể dễ dàng bỏ qua cho cô như vậy?
Niên Nhã Tuyền lẩm bẩm từ chối cũng không có tác dụng, cuối cùng vẫn bị ăn sạch sẽ.
Trước khi ngủ, cô mơ mơ màng màng cảnh cáo người đàn ông đang ôm mình, "Hoắc Lăng Trầm, anh còn tiếp tục như vậy nữa, em sẽ bỏ nhà ra đi.."
"Em dám không?" Anh hôn một cái lên mái tó dài của cô, âm thanh và ánh mắt đều vô cùng ôn nhu.
Niên Nhã Tuyền lắc đầu, rồi lại gật gật đầu, cuối cùng ấm ức mở miệng làu bàu, "Anh cũng không thương em sao.."
Sau đó, trực tiếp tiến vào mộng đẹp..
Ngày hôm sau Hoắc Lăng Trầm đến công ty tăng ca, Lam Anh San cũng không tiện giả ngốc để ở lại biệt thự, cũng đi về luôn rồi. Niên Nhã Tuyền cùng với Lạc Tử Sênh đi dạo phố, mẹ chồng nàng dâu hai người nói chuyện rất ăn ý, bầu không khí vẫn luôn rất hòa hợp.
Giữa trưa cùng nhau đến lầu năm Ngọc Hành ăn cơm trưa, Hoắc Lăng Trầm cũng bớt chút thì giờ đến đây một chuyến.
Ban đêm trước khi ngủ Hoắc Lăng Trầm còn đang bận rộn ở công ty, Lạc Tử Sênh gọi Niên Nhã Tuyền tới phòng mình, mẹ chồng nàng dâu hai người ngồi trên giường tâm sự.
Lạc Tử Sênh vui mừng nhìn con dâu, "Sáng mai mẹ phải đi rồi, chuyến này về mẹ rất vui cũng rất yên tâm, Lăng Trầm từ nhỏ đến lớn, tính tình cứ rất quái lạ, lúc trước có khi mẹ còn lo Lăng Trầm không tìm được bạn gái nữa cơ. Không ngờ rằng, nó có thể tìm được một cô bé sáng sủa hoạt bát đáng yêu như con, ông trời thật đúng là chiếu cố nó. Nhã Tuyền, thông cảm cho cái tính cách quái gỡ của nó nhiều hơn nhé, mẹ nói với con câu này chắc con sẽ cảm thấy không công bằng, nhưng mẹ rất hi vọng con và Lăng Trầm có thể hòa thuận với nhau. Trong cuộc sống phải bao dung và hiểu rõ nhau, biết chưa?"
Niên Nhã Tuyền có thể hiểu được nỗi khổ tâm của bà, "Mẹ, mẹ yên tâm, bình thường anh ấy đối xử với con rất tốt, sống với anh ấy.. Con rất hạnh phúc, hai chúng con sẽ hòa hợp với nhau." Sau này cô cũng phải học cách đối xử tốt với anh hơn.
"Tốt, con nói vậy là mẹ an tâm rồi, mẹ cũng có dặn Lăng Trầm rồi, mau mau đưa con về nhà, để con gặp mặt người trong nhà, sau này con chính là một phần tử không thể thiếu của nhà họ Hoắc."
"Mẹ.." Niên Nhã Tuyền khống chế không được cảm xúc, nhào lại gần ôm lấy Lạc Tử Sênh.
Lạc Tử Sênh thật sự rất tốt! Làm con của bà ấy thật hạnh phúc! E rằng mẹ ruột cũng chỉ có thể yêu thương con gái đến mức này là cùng..
Lúc Hoắc Lăng Trầm trở về đã khuya lắm rồi, đồng hồ chỉ hơn mười hai giờ.
Bởi vì có mẹ chồng ở nhà, Niên Nhã Tuyền cũng không thể ngủ nướng được, mới sáng sớm đã dậy đi chạy bộ. Lại cùng với Lạc Tử Sênh dạo phố thêm một lần nữa, đi gặp mấy người bạn già, cả một ngày rất mệt mỏi, cho nên Niên Nhã Tuyền đi ngủ rất sớm.
Người đàn ông đi đến bên giường, hôn cô gái đang ngủ, sau đó mới vào phòng tắm.
Lúc anh ra khỏi phòng tắm, Niên Nhã Tuyền không biết tỉnh lại từ lúc nào, đang trùm chăn xem điện thoại. Nhìn thấy Hoắc Lăng Trầm, cô để điện thoại di động xuống, giơ hai tay cười ngọt ngào, "Chồng ơi, ôm một cái."
Cả người mệt mỏi, bởi vì nụ cười và cái động tác này của cô, toàn bộ đều biến đi đâu mất dạng.
Anh sải bước đi tới, ôm cô gái vào lòng, hôn lên môi cô, sau một hồi khá lâu mới buông cô ra, giọng nói khàn khan vang lên bên tai cô, "Anh làm em tỉnh giấc à?