"Tốt đẹp cái cọng lông ý, nếu không phải cô ta thừa dịp ông này uống say, dụ ông đây "ngủ" với cô ta, cô ta dây dưa đến cùng buộc tớ phải chịu trách nhiệm, còn lâu tớ mới thèm để ý đến cô ta! Đúng là nực cười, cho rằng mình là ai chứ! Ông đây từng "ngủ" với biết bao cô gái, ai quen cô ta chứ!" Hàn Huệ Minh khinh thường uống cốc bia.
"..."
Niên Nhã Tuyền thật sự muốn thổ huyết! Có điều, cô cũng phải hỏi Hàn Huệ Minh lại, "Này, không phải tớ nói cậu chứ, cậu cũng ít có cặn bã nhỉ, sao có thể tùy tiện "ngủ" người ta chứ, lại còn không chịu trách nhiệm nữa! Lần này đúng thật không phải là do người ta sai đâu!"
Hàn Huệ Minh xem thường phất phất tay, "Mấy loại con gái này, nói thẳng ra cũng chỉ là xem trọng tiền của nhà tớ thôi đấy có được không? Nói ra cũng thấy vãi thật! Tớ dám cam đoan là mấy cái người đó không hề thật lòng yêu tớ, con mẹ nó yêu tiền nhà tớ thì có! Mấy cô đó á nếu mà có thể được gả cho lão già nhà tớ, tuyệt đối sẽ không quấn lên người tớ!"
"..."
Niên Nhã Tuyền cảm giác, Hàn Huệ Minh mặc dù không đẹp trai bằng Hàn Tiêu, nhưng đúng thật là cũng không tệ! Chỉ có điều thân cao quá.. Lấy cô ra mà nói, đứng trước mặt Hàn Huệ Minh cứ y như một người lùn tí hon đứng trước một gã khổng lồ vậy!
Còn có công ty của nhà họ Hàn, ở Việt Thành cũng thuộc một trong những xí nghiệp đầu rồng của nền kinh tế, mặc dù so ra vẫn kém hơn ZL của Hoắc Lăng Trầm, nhưng cũng đứng đầu trong ngũ đại xí nghiệp của Việt Thành. Tài sản trong nhà, ít nhiều cũng phải hơn trăm triệu!
Cho nên, mấy cô gái muốn cài bẫy cậu ta cũng sẽ không thiếu.
Niên Nhã Tuyền đoán chừng, nếu như không phải Hoắc Lăng Trầm là người quá lạnh lùng, đối với mấy mấy cô gái chủ động quá tàn ác, thì mấy bông hoa hồ điệp lẽo đẽo bên cạnh cũng khó mà tưởng tượng được sẽ có bao nhiêu.
Cô vỗ vỗ mu bàn tay của Hàn Huệ Minh, giọng nói tỏ vẻ an ủi nói, "Yên tâm đi, người anh em, cậu sẽ gặp được người thật sự yêu cậu sớm thôi!"
Giờ khắc này, Niên Nhã Tuyền thật sự không nghĩ ra, một câu này của cô hôm nay, không đợi thêm quá lâu, liền biến thành hiện thực.. Đồng thời cô bé vô cùng vô cùng yêu Hàn Huệ Minh kia, cô còn rất.. quen thuộc.
Hàn Huệ Minh cũng không đặt mấy câu nói của Niên Nhã Tuyền vào bụng, cậu ta biết cô đang an ủi mình, trong lòng nhẹ nhàng không còn nghĩ đến một mống chuyện liên quan đến Ly Ly nữa.
Hai người ngồi thầm thầm thì thì, không tới mấy phút, một đám người ào ạt đi về phía bên này. Bởi vì đội ngũ quá lớn mạnh, lại cộng thêm ai nấy đều là thiên kim tiểu thư con nhà danh giá của Việt Thành, cho nên mỗi nơi bọn họ đi qua đều khiến mọi người nhịn không được ghé mắt lại.
Niên Nhã Tuyền vuốt vuốt cái bụng phình to, vẫn không hề chú ý tới bất kì động tĩnh gì bên cạnh. Bởi vì cô đưa lưng về phía nhóm người đang lại gần kia, phát hiện ra mấy người họ trước tiên chính là Hàn Huệ Minh, "Niên Ca, nơi có nhiều nữ nhân ắt nhiều thị phi, câu này nói không hề sai chút nào!"
"Sao thế?" Niên Nhã Tuyền hiếu kì thuận ánh mắt của cậu ta nhìn lại sau lưng mình.
Ừm.. Có khoảng chừng mười cô gái! Cầm đầu chính là Mễ Gia, bên cạnh cô ta là Mục Quắc Quắc, Cố Thần Hi còn có người vừa chia tay với Hàn Huệ Minh-Ly Ly, mấy người đằng sau Niên Nhã Tuyền thực sự không quen biết một ai.
Một đoàn người khí thế hào hùng, từng người một đều mang sắc mặt rất khó coi, đặc biệt là Mễ Gia.
Cuối cùng trực tiếp đứng thẳng trước mặt Niên Nhã Tuyền và Hàn Huệ Minh, hôm nay cô ta mặc một bộ lễ phục dạ hội màu gạo trắng khảm kim cương có giá trị không nhỏ, hống hách nhìn một nam một nữ ngồi đối diện nhau, "Là cô à?" Mễ Gia cao ngạo mở miệng.
Ly Ly lập tức chen vào, "Chị họ, chính là cô ta! Câu dẫn bạn trai của em, bạn trai của em vì cô ta mà chia tay với em!"
Câu dẫn bạn trai của cô ta? Niên Nhã Tuyền hứng thú nhìn lướt qua hai bà nội thiên hạ đang đứng đối diện mình.
Không cho Niên Nhã Tuyền cơ hội phản ứng, Mễ Gia không nói hai lời, bưng ly bia vẫn chưa uống hết ở trước mặt Hàn Huệ Minh, trực tiếp hắt vào mặt Niên Nhã Tuyền!
Một người từng học võ, thân thủ vẫn tương đối nhanh nhẹn! Thoắt một cái né hành động của cô ta, một ly bia bị Mễ Gia giội thẳng lên người cô gái ngồi bàn bên cạnh.
"Á!" Cô gái rít lên một tiếng, thu hút không ít người ghé mắt lại.
Mễ Gia thấy mình tạt sai người, sắc mặt càng thêm khó coi, "Kêu la cái gì! Ai bảo cô không có mắt, ngồi bên cạnh cô ta là gì chứ?"
Chậc chậc chậc! Thế này thì làm gì còn được gọi là danh viện được nữa chứ! Niên Nhã Tuyền thật sự nghi ngờ Mễ Gia này có phải đang giả danh danh môn khuê tú hay không, ngay cả một chút quy củ và lễ phép cũng đều không có.
Ngồi bàn bên cạnh là một cô gái khá mập mạp, nghe Mễ Gia nói như vậy, đương nhiên rất tức giận, "Mời quý cô này xin lỗi tôi ngay!"
Mễ Gia không rảnh để ý đến cô ấy, lúc này đang kìm nén một bụng đầy tức giận, đợi chút tìm Niên Nhã Tuyền tính sổ, không nhịn được nói, "Nói đi! Bộ đồ này bao nhiêu tiền, bồi thường là được chứ gì, có điều eo của cô thô đến vậy, không biết có dễ tìm mua quần áo hay không nữa, e rằng phải tìm thợ về đo kích thước rồi may mới được nhỉ!"
Giọng nói của Mễ Gia vừa vang lên, chung quanh có không ít người nhìn cô gái mập mạp ấy cười nhạo, trong nụ cười đó mang theo vẻ trào phúng và khinh thường.
"Cô.. Cô.." Cô gái bị Mễ Gia chọc tức đỏ bừng cả mặt, trừ chữ cô ra, thì không nói thêm được một lời nào khác!
Niên Nhã Tuyền đứng thẳng dậy, bưng ly vừa rót đầy hồng trà lên, thảnh thơi nói, "Cô Mễ đây ít gì cũng là một danh môn khuê tú, không có tố chất, không học thức, thật đáng sợ! Chẳng lẽ cô không biết sao? Sydney Gall nghiên cứu văn y học phát hiện, phần eo của con gái thích hợp có một chút thịt thừa, có thể giảm khả năng gãy xương hay trúng gió. Nhân viên nghiên cứu giải thích, bình thường trong phạm vi thể trọng, trong cơ thể của một cô gái có vòng eo tương đối đầy đặn sẽ có nhiều estrogen hơn, mà nội tiết tố estrogen đó có tác dụng bảo vệ xương cốt! Cho nên cô Mễ đây có phải là đang đố kị với cơ thể của người khác hay không đây?"
Mễ Gia chưa hề bị vả mặt trước mặt mọi người thế này, từ xưa tới nay cũng chưa từng có ai dám đối xử với cô như vậy! Niên Nhã Tuyền này tuyệt đối chính là người đầu tiên! Hít sâu vài hơi mới miễn cưỡng đè lửa giận trong lòng xuống, "Một người bị Hoắc tổng ném ra khỏi Thượng Dương ném ra khỏi lầu năm Ngọc Hành, lại còn bị vứt xuống biển, thật không biết cô lấy mặt mũi ở đâu, còn không biết xấu hổ đứng ở chỗ này! Nếu như tôi mà là cô á, đã đi nhảy lầu từ sớm rồi! Cô chẳng những không đi nhảy lầu, lại còn ăn mặc kiểu đó câu dẫn bàn dân thiên hạ, lại còn dám đứng trước mặt bạn trai của em gái tôi liếc mắt đưa tình ve vãn đàn ông đã có chủ, đúng thật là không còn cần thể diện nữa mà!"
Niên Nhã Tuyền đè Hàn Huệ Minh đang chuẩn bị vọt lên lại, cười tủm tỉm nói với Mễ Gia, "Không cần nữa, vừa hay cô cũng không có, cho cô đấy!"
Những lời này của cô khiến Mễ Gia phản ứng mất nửa ngày, mới biết được Niên Nhã Tuyền nói vậy là có ý gì, "Cái thứ đàn bà đê tiện này! Hôm nay nếu tôi không cho cô đẹp mặt, tôi cũng không phải là Mễ Gia nữa!"
Cố Thần Hi mặt không đổi sắc chen vào nói, ánh mắt nhìn Niên Nhã Tuyền không mang theo một tia tình cảm nào, "Vẫn không có mắt như thường nhỉ, người phụ nữ của Hoắc tổng mà cô cũng dám chọc vào."
Người phụ nữ của Hoắc Tổng? Ơ! Cô đây là phu nhân của Hoắc tổng, cô đã nói gì chưa?
Hai người bốn mắt nhìn nhau, trong mắt Niên Nhã Tuyền xẹt qua một tia khiêu khích, "Hôm nay cô cứ bảo Hoắc Lăng Trầm tới đây, đứng trước mặt tôi, tôi nên nói cái gì thì sẽ nói cái ấy! Có điều, Mễ Gia cô vừa mở miệng đã là người phụ nữ của Hoắc tổng này kia, cô gọi cho Hoắc Lăng Trầm thử xem đi, bảo anh ấy tới đây ném tôi xuống biển nữa đi!"
Hoắc Lăng Trầm đáng chết dám ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, mang phiền toái đến cho cô, đợi đến lúc anh đi công tác trở về cô nhất định sẽ bắt Hoắc Lăng Trầm ngủ ở ghế sô pha!
Giọng nói của Niên Nhã Tuyền càn rỡ triệt để chọc giận Mễ Gia, hết lần này tới lần khác có người còn đang đổ thêm dầu vào lửa, "Đúng vậy đấy, cô Mễ, gọi điện thoại cho Hoắc tổng đi, nhờ anh ấy làm chủ cho cô! Để cho cái người có mắt không tròng này sớm cút khỏi Việt Thành đi!"