Hàn Huệ Minh cùng với ba người bạn tốt khác của cô, "..."
Khiếp, bạn trai của cô còn không phải là Hoắc Lăng Trầm sao.
Cuối cùng, nữ sinh ấy đành phải mang theo nửa tin nửa ngờ rời đi.
Niên Nhã Tuyền lấy điện thoại di động ra nhắn tin: Em nói này đại tổng giám đốc Hoắc, sao fan hâm mộ của anh người nào cũng có tật xấu cả vậy! Lúc anh ở đây lên lớp giảng bài, sao không mặt đối mặt tìm anh đi, mắc mớ gì vừa biết em có quan hệ với anh, thì cả đám nhao nhao chạy tới tìm em? Đã đến lượt thứ mười ba rồi đấy! Đại ca à, quan trọng là em còn chưa ngồi xuống ghế được nữa tiết!
Bên kia không lập tức trả lời tin nhắn của cô, cho đến ba mươi phút sau, cô mới nhận được thông báo có tin nhắn: Em phải làm quen đi, bởi vì anh có thể công khai bã xã của mình trước công chúng bất cứ lúc nào.
Cho nên, sau này sẽ còn nhiều cô gái đến tìm cô hơn nữa? Tức đến run lập cập, "Hoắc tổng, xin ra tay nhẹ nhàng, chúng ta âm thầm! M thầm, giống như ba năm trước là được.
Hoắc Lăng Trầm nhìn thấy tin nhắn, cười nhạt một tiếng: Tuyền Tuyền, đã muộn rồi.
Từ một khắc em xâm nhập vào trái tim anh, em đã được chú định là sẽ bị cột cùng một chỗ với anh cả đời này, âm thầm không được.
Niên Nhã Tuyền..
A a a a a, cô muốn thoái vị, vị trí Hoắc phu nhân này ai muốn làm thì làm đi, cô không làm nữa!
Bất quá, nghĩ một hồi, nếu như đổi lại thành những cô gái khác cùng ăn cơm Hoắc Lăng Trầm, cùng du lịch với anh, cùng chơi đùa, cùng đi ngủ.. Cô lại rất khó chịu!
Nghĩ tới đây, Niên Nhã Tuyền trực tiếp đẩy một nữ sinh đang tới tìm cô tránh ra xa, sáp tới bên tai Hàn Huệ Minh nói," Tớ rất cần tiền, cậu tìm lại cho tôi một quán bar nào đó nữa đi, tớ muốn đi hát! "
Hàn Huệ Minh lập tức lắc đầu như trống bỏi," Não của cậu nhất định là bị nước ngập rồi! "
Hoắc Lăng Trầm có tiền như vậy, hơn nữa còn cho Niên Nhã Tuyền không ít, cô còn muốn ra ngoài làm thêm, không phải đầu óc có vấn đề thì là gì?
Niên Nhã Tuyền bị cự tuyệt thì phiền muộn, giải thích với cậu ta," Tớ muốn mua đồ, dùng tiền mình kiếm được mới có ý nghĩa. "
Tiền hôm trước cô uống rượu kiếm được không tới mấy ngày thì bị cô tiêu sạch không còn hơn hai vạn, hai vạn mua đồ kia là đủ rồi, mấu chốt là cô muốn mua loại tốt hơn mới có thể xứng với Hoắc Lăng Trầm.
Đã xác định mình thích Hoắc Lăng Trầm, vậy cô phải lập tức ra quân, không thể ôm cây đợi thỏ được.
Lỡ như ngày nào đó không giữ được để anh vụt bay mất, cô muốn khóc cũng không có chỗ để khóc nữa.
" Cũng không phải là không được, nhưng cậu phải hứa là không được uống rượu. "Hoắc Lăng Trầm dường như rất không thích Niên Nhã Tuyền uống rượu, tuyệt đối không thể lần nữa chạm vào ranh giới cuối cùng này của anh ta.
" Được! "Không thành vấn đề!" Niên Nhã Tuyền vỗ bộ ngực cam đoan!
Đêm hôm đó Niên Nhã Tuyền biểu hiện cực kỳ tốt, sau khi gặp lại Hoắc Lăng Trầm, chủ động quan tâm đến tình hình vết thương của anh. Còn lúc cùng đi ăn cơm, lại hết mực chủ động chăm sóc anh.
Mặc dù bị Hoắc Lăng Trầm từ chối, nhưng cô vẫn rất nhiệt tình vác chân chó chạy đi chạy lại đòi đấm bóp cho anh.
Hoắc Lăng Trầm đặt miếng cá đã được róc sạch xương ra vào bát của cô, "Em không cần phải tận lực lấy lòng anh như vậy đâu, anh vẫn nhớ chuyện em lên lớp muộn mà."
Niên Nhã Tuyền ỉu xìu trong nháy mắt.
Chọt chọt đũa lên miếng thịt cá trong bát, mang ý đồ thương lượng với anh, "Không đi xem phim, không đến nghĩa trang liệt sĩ, có được không?"
"Được." Anh đồng ý rất thẳng thắn.
Trong lúc cô vẫn còn đang hưng phấn, Hoắc Lăng Trầm từ tốn nói, "Đi xem "Nhân xà đại chiến", con người có thể hôn rắn gì gì đó."
".. Không!" Cô lại nhớ đến cảnh tượng kia.. Hoắc Lăng Trầm tuyệt đối không phải đơn giản là muốn đưa cô đi xem như vậy, vừa nghĩ lại, hai chân bắt đầu run rẩy.
Cô không phải là chưa từng xem lần nào, lúc trước khi đi chơi ở Thái Lan, trong hành trình cũng có xem "Nhân xà đại chiến". Cô trốn ở sau cây cột xa xa chơi điện thoại, trong lúc vô tình nhìn thấy Hàn Huệ Minh đang hôn với rắn, sợ đến mức vứt luôn điện thoại xuống đất. Sau Khi về đến nhà, Niên Nhã Tuyền tránh xa Hàn Huệ Minh vẻn vẹn nửa tháng!
Niên Nhã Tuyền cảm nhận được một cách triệt để, nhất định nhất định không được chọc vào Hoắc Lăng Trầm. Hoắc tổng vừa ra tay, là có thể trực tiếp một đao mất mạng!
Ngay cả một người vợ như cô đây, cũng không thể may mắn thoát khỏi.. Huhuhu..
Miếng thịt cá vốn không một nhánh xương, ăn vào miệng, một chút cảm giác cũng không còn nữa, "Phải thế nào thì mới chịu tha cho em?"
Người đàn ông tách xương cá, ngẩng đầu nhìn cô một cái, "Xem em biểu hiện thế nào."
Niên Nhã Tuyền nghe được mấy chữ này giống như là nghĩ đến gì đó, cô đột nhiên đứng phắt dậy, đi sang ôm lấy cổ của Hoắc Lăng Trầm, bắt anh nhìn mình.
"Chụp chụp chụp!" Dùng đôi môi mềm mại nhỏ nhắn hôn lên môi anh liên tục ba lần.
Ai ngờ người đàn ông đó chẳng những không vui vẻ, ngược lại sắc mặt lại trầm hẳn xuống, "Niên Nhã Tuyền, em ăn tối xong đã lau miệng chưa?"
* * * Hình như vẫn chưa.
Niên Nhã Tuyền vô tình lướt mông trên đùi anh, vội vàng gấp gáp. Lấy một tờ khăn giấy, lúc đang muốn dùng nó để lau miệng mình, lại nghĩ rằng nên lau cho đại gia trước thì hay hơn!
Tự tay lau miệng cho Hoắc Lăng Trầm, sau đó mới lau miệng mình.
Ném khăn tay vào thùng rác, từ đằng sau ôm lấy cổ anh, "Ông chú Hoắc, biểu hiện của em thế nào?"
"Không cảm nhận được thành ý của em." Thứ anh muốn sao có thể chỉ là một nụ hôn lướt qua thế này?
Niên Nhã Tuyền thất bại chôn mặt vào hõm cổ anh cọ sát, hơi thở vô tình phả lên da thịt anh. Động tác tay của Hoắc Lăng Trầm chợt dừng lại, cô gái này tuyệt đối là cố ý.
Sau một khắc, anh buông đũa xuống, dùng khăn ướt lau tay sạch sẽ.
Kéo cô gái còn đang quậy phá vào trong ngực mình, đặt cô ngồi trên chân anh. Niên Nhã Tuyền ngượng ngùng nhìn thoáng qua ngoài cửa, vẫn may đây là phòng bao, không có người khác.
Bàn tay của anh chuẩn xác bao bọc bàn tay của cô lại, thẳng thắn hôn lên môi cô, hôn sâu.
Sau một lúc lâu, giọng anh khàn khàn vang lên bên tai cô, "Chúng ta về nhà, hửm?"
"Ừm!" Có một số việc không cần nói thẳng ra, nhưng cô vẫn hiểu là có ý gì.
Cô thà hôn với Hoắc Lăng Trầm, còn hơn là hôn với rắn. Cho nên, Niên Nhã Tuyền không chút suy nghĩ liền đồng ý.
Sau đó ngay cả một cơ hội tiếp tục ăn cơm Hoắc Lăng Trầm cũng không có ý định cho cô, trực tiếp dẫn cô ra khỏi khách sạn đi về nhà.
Trên đường đi, Niên Nhã Tuyền cũng chỉ cúi đầu nghịch điện thoại, một câu cũng không dám nói với Hoắc Lăng Trầm, bởi vì nghĩ đến chuyện sắp xảy ra, cô lại.. Thẹn thùng chứ phải!
Chỉ có điều là, vừa về tới cổng biệt thự, điện thoại của Hoắc Lăng Trầm lai đột ngột vang lên. Cô bỗng nhiên ngẩng đầu lên, đèn LED xe phản chiếu xuống màn hình nhìn thấy rõ ràng hiện lên tên Tiểu Anh San..
Hoắc Lăng Trầm trực tiếp nhấn nút trả lời, "Chú đây."
Lam Anh San lo lắng nhưng lại sợ phát ra tiếng động, "Chú ơi, chú, cửa biệt thự của cháu có người, tầm hai ba người vẫn đang tìm gì đó. Cháu đợi nửa tiếng rồi, mà bọn họ vẫn chưa đi.."
Sắc mặt của Hoắc Lăng Trầm trong phút chốc trầm xuống, trực tiếp đánh tay lái quay đầu xe lại, "Cháu cứ tới phòng an ninh của tiểu khu đợi chú, bây giờ chú qua đón ngay."
"Vâng.. Chú nhanh lên nhé!"
"Ừm!"
Điện thoại vừa kết thúc, mọi ngọt ngào chờ mong trong lòng Niên Nhã Tuyền toàn bộ đều tan biến mất.
Hoắc Lăng Trầm giải thích với cô, hẳn là mấy phần tử nguy hiểm lần trước, bây giờ chúng ta đi đón con bé về đây."