"Em gái, em sắp đi rồi à?" Con trai của trưởng thôn lưu luyến không rời nhìn cô đắm đuối, bằng một đôi mắt thâm tình.
Niên Nhã Tuyền gật đầu, "Em.. Người nhà em đến đến đón về, rất vui được quen biết anh, sau này có cơ hội sẽ liên lạc lại!"
Chàng soái ca nhà trưởng thôn lấy một cái túi thơm từ trong túi áo ra đưa cho cô, "Trong này có một món trang sức bằng bạc do anh tự làm, tặng cho em làm kỷ niệm."
Niên Nhã Tuyền kinh có ý nghĩa đặc biệt, phản ứng đầu tiên chính là cự tuyệt, "Cảm ơn anh, tâm ý của anh em nhận được rồi, còn quà thì em nhận không được.."
"Anh biết mọi người đều từ thành phố xuống, thứ quà này đối với em có lẽ không đáng tiền, nhưng mà xin em đừng từ chối tấm lòng của anh có được không?"
Đang lúc Niên Nhã Tuyền không biết nên từ chối thế nào, Trọng Hải Trình đi tới, cười tủm tỉm nói với Niên Nhã Tuyền, "Phu nhân, tiên sinh đã đợi lâu rồi, nếu như không còn chuyện gì khác thì cứ nên lên xe đi thôi!"
Phu nhân? Tiên sinh? Soái ca của nhà trưởng thôn dù gì cũng học tới lớp chín, biết Trọng Hải Trình xưng hô như vậy là có ý gì, khó có thể tin được nhìn Niên Nhã Tuyền, "Em kết hôn rồi?"
Niên Nhã Tuyền ngượng ngùng thừa nhận, "Ừm, đúng vậy. Anh à, cảm ơn anh mấy ngày nay chăm sóc cho em. Chồng em cũng đợi lâu rồi, em đi trước đây."
Cứ như vậy, soái ca nhà trưởng thôn trơ mắt nhìn cô gái yêu thương rời đi.
Cả dãy xe hơi sang trọng chậm rãi rời đi, từ kính chiều hậu nhìn bóng dáng người thanh niên đứng đó nhìn mình, Niên Nhã Tuyền cảm thấy tâm tình có chút khó chịu.
Mặc dù chỉ sống với nhau được mấy ngày, nhưng mọi người ở nơi này đều rất nhiệt tình, đối xử với cô cũng rất tốt. Đặc biệt là người nhà trưởng thôn..
"Khó chịu?" m thanh lạnh lùng đánh gãy mạch suy nghĩ của cô.
"Ừm.." Cô cũng không phủ nhận, con người là động vật cảm tính, đối với chuyện sinh ly tử biệt kiểu này đều sẽ rất không thoải mái.
"Muốn ở lại làm con dâu của trưởng thôn?"
Ủa? Không đúng, sao trong xe bốc mùi chua thế nhỉ?
Niên Nhã Tuyền quay đầu nhìn người đàn ông kia, Hoắc Lăng Trầm mặt mũi u ám. WTF? Cô nhọc phải chỗ nào của anh rồi à?
Ở lại làm con dâu của trưởng thôn? Là vợ của chàng thanh niên tuấn tú kia..
Cô hưng phấn dịch người, xích lại gần Hoắc Lăng Trầm, "Chẳng lẽ chú Hoắc ăn dấm à?"
Sự thật bị vạch trần, Hoắc Lăng Trầm đen mặt, "Ngồi yên!"
Cô lại không chịu ngồi yên, gác mặt lên cánh tay của Hoắc Lăng Trầm, nháy nháy mắt hỏi, "Anh nhìn thấy vậy mà một chút phản ứng cũng không có, anh thật lòng đến đón em về à?"
Đường trở về vẫn rất xóc nảy như cũ, nhưng ngồi trên chiếc xe sang trọng của Hoắc Lăng Trầm thì lại không giống, hiệu quả giảm xóc rất tốt, so với chiếc xe buýt cổ đại kia thì ok hơn nhiều.
Sau một giây chiếc cửa chắn giữa xe được nâng lên, ngay lúc Niên Nhã Tuyền đang mê mang, khuôn mặt của cô bị nâng lên, "Muốn phản ứng?"
Nhìn hai con ngươi thâm thúy của anh, cô bỗng nhiên hối hận, "Không không không.. Huhuhu." Cô không có ý này mà aiya!
Được thôi được thôi, thực ra thì cô cũng muốn hôn anh mà.
Bên trong Xe Bentley
Sắc mặt của Hàn Huệ Minh như ăn phải con ruồi thối, không phải vì cậu ta nuốt phải con ruồi thối, mà là bởi vì bên cạnh cậu ta là một người - Mục Quắc Quắc.
Đây tuyệt đối là do Hoắc Lăng Trầm cố ý sắp xếp! Mặc dù nói những bạn học không liên quan khác thì tầm hai ba người ngồi cùng một chiếc xe, nhưng những ai có quan hệ với Niên Nhã Tuyền, ví dụ như Thư Trạch Nam, Lục Hạo Thiên đều là một mình một chiếc xe, ngay cả Tống Vũ Dương cũng có riêng một chiếc xe, tự dưng tới lượt cậu ta thì lại ngồi cùng xe với Mục Quắc Quắc!
Mấu chốt là, cậu ta thấy rõ ràng đằng sau có hai chiếc Bentley còn trống có được không?
Hoắc Lăng Trầm tuyệt đối là cố ý làm cho cậu ta buồn nôn chết!
Sao cậu số khổ thế này không biết, đi cùng vợ anh ta đến nơi hoang vu tới nỗi phân chim cũng không có, cuối cùng còn bị anh ta nhằm vào kiểu này, aiya.. Làm đàn ông đúng khổ!
Mục Quắc Quắc dù biết chả nghe ngóng gì được từ Hàn Huệ Minh, nhưng vẫn không nhịn được hỏi cậu ta, "Cậu Hàn, cậu biết Niên Nhã Tuyền và trợ lý Trọng có quan hệ thế nào không?"
"Không biết!"
".. Trên xe của chị ta có phải là cũng có Hoắc Lăng Trầm hay không?"
"Tự đi mà xem."
"Chị ta với Cố Mặc Thành có quan hệ thế nào?"
"Có thể ngậm cái miệng lại không? Còn mở miệng ra nữa, cẩn thận ông đây đạp cho một phát xuống gầm xe ngay bây giờ!" Hàn Huệ Minh thấy phiền thực sự, mắng Mục Quắc Quắc một trận, Mục Quắc Quắc khẽ cắn môi nghe lời.
Tới khi trời gần tối, xe ngừng lại ở gần nội thành, hôm nay tạm thời ở đây.
Chiếc Đế Tước màu đen vừa dừng lại ở trước cổng khách sạn cao cấp, quản lý khách sạn dẫn theo mấy lãnh đạo của các bộ phận khác đi ra nghênh đón.
Trọng Hải Trình mở cửa ghế sau ra, ngay lúc mọi người nhìn thấy người đàn ông cao quý kia, lập tức tiến lên chào hỏi, "Hoắc tổng chào buổi tối, hoan nghênh Hoắc tổng quang lâm."
Người đàn ông khẽ gật đầu, sau đó đưa tay phải ra với vào trong xe, dưới ánh mắt nghi hoặc của mọi người, một người tự trang bị toàn thân không một khẽ hở.. Không, còn hé ra một đôi đen nhánh, đôi mắt kia không ngừng liếc thoắng xung quanh.
Cô gái trực tiếp nắm lấy tay của Hoắc Lăng Trầm từ trên xe.. Nhảy xuống!
Đúng! Mọi người không nhìn lầm, người mặc áo khoác lông màu tím kia nắm tay Hoắc Lăng Trầm, trực tiếp từ trên xe nhảy xuống..
Đám người lau mồ hôi, rất ít khi gặp thiên kim nào trong xã hội thượng lưu này, có thế.. Ặc, cá tính đến vậy.
Khiến mọi người càng thêm chấn kinh chính là, lúc cô gái chuẩn bị bước vào khách sạn, người đàn ông dùng sức kéo cô gái vào trong ngực của mình, rất tự nhiên ôm eo của cô. Lòng ham muốn chiếm hữu cô gái đó hiện rõ mồn một trong đôi mắt anh.
Đây chẳng lẽ là người phụ nữ trong truyền thuyết của Hoắc tổng à?
Niên Nhã Tuyền biết ngay, Hoắc Lăng Trầm xuất hiện không cần quá hoành tráng, vốn dĩ không hoành tráng cũng sẽ không quá âm thầm.
Nhìn mà xem đi, chỉ có đón bọn họ xuống xe thôi mà có tới bốn năm người. Đứng ngay hàng chỉnh tề ở cửa cũng có không tới mười người, chắc tầm tám người.
Cô chẳng quan tâm Hoắc Lăng Trầm kháng nghị cô dùng mũ và khăn quàng cổ quấn phần trên kín mít, bằng không mọi người đều biết gương mặt này của cô chính là gương mặt người phụ nữ của Hoắc Lăng Trầm.
Đi đầu là hai vị giám đốc dẫn bọn họ đến phòng tổng thống, trong thang máy, cô lặng lẽ túm lấy tay Hoắc Lăng Trầm đặt bên eo cô, gạt từng ngón tay của anh ra.
Nhiều người như vậy, cô không định thân mật quá với anh..
Nhưng người đàn ông lại cố ý không theo cô, tùy cô muốn làm gì thì làm, anh không buông tay thì chính là không buông tay. Bên cạnh có hai cái giám đốc và Trọng Hải Trình, phía sau còn có hai vệ sĩ, cô cũng không tiện manh động.
Trọng Hải Trình vô tình thấy hành động của hai người, còn mập mờ cười với cô.
Niên Nhã Tuyền, "..."
Rất nhanh đã tới tầng dành cho phòng tổng thống, cửa phòng đã được mở ra, vệ sĩ tinh ý giữ hai người giám đốc và nhân viên lại không cho học vào.
Hai người vệ sĩ cường cáng một trái một phải, canh giữ ở cửa phòng. Sau khi một nam một nữ bước vào rồi, Trọng Hải Trình cũng dừng bước. Giúp đóng cửa lại cho hai người, cũng khóa cửa lại luôn, sau đó mới xoay người nói với giám đốc, "Cảm ơn giám đốc Nhạc chiêu đãi, về phần Hoắc tổng mọi người không cần để ý, những phòng khác sắp xếp xong chưa?"