Lời nói của Tiêu Dung Diệp quả nhiên có lực sát thương, vừa mới nói ra miệng, Lệ Ảnh Yên liền sợ tới mức xù lông!
"Ngươi cho ngươi là gà trống trong đám gà chiến sao? Dựa vào cái gì muốn ta? Được rồi, hôm nay chúng ta liền đánh cuộc, nếu đêm nay ngươi không thể thỏa mãn ta, liền giao phủ đệ Thần vương phủ của ngươi cho ta! Như thế nào?"
Quả nhiên, lời nói của Lệ Ảnh Yên một khi nói ra miệng, giữa trán nam cặn bã nào đó lập tức bốc lên hắc tuyến, ánh mắt hung thần ác sát, có thể cường ngạnh nuốt nàng vào!
Mẹ nó, thật đúng là một nữ cặn bã đại lừa đảo tham ô! Xem ra không thu thập nàng chính là cặn bã!
Tiêu Dung Diệp duỗi bàn tay to ra, liền kéo thân thể gầy yếu của Lệ Ảnh Yên qua, lôi kéo một cái liền mang theo nàng ngã xuống giường sạp.
Ngay sau đó, ức hiếp nàng.
Ánh mắt thâm thúy của Tiêu Dung Diệp lưu luyến ở trên cánh môi kiều diễm sưng đỏ của nàng, tiếp đó nghiêng thân xuống, hơi thở hùng hồn dời núi lấp bể nhắm ngay cánh môi của nàng, như là gió táp mưa rào đánh úp về phía Lệ Ảnh Yên.
Môi lần nữa bị phủ kín, thân mình Lệ Ảnh Yên theo bản năng sợ run lên.
Con tôm, chẳng lẽ hàng này muốn tới thật? Thực hành giao hẹn hắn thõa mãn mình.
Nghĩ đến đây, máu toàn thân Lệ Ảnh Yên đều chảy ngược.
Nếu nam cặn bã này thật sự thỏa mãn bản thân, vậy chẳng phải xương cốt nàng đều bị tháo rời sao!
Một cỗ hơi thở khủng hoảng tự nhiên sinh ra, trực tiếp đánh vào trong lòng Lệ Ảnh Yên.
Rõ ràng cảm nhận được thân thể Lệ Ảnh Yên biến hóa, Tiêu Dung Diệp chẳng những không có ý buông nàng ra, ngược lại thân thể bị nàng ma sát kịch liệt như vậy, hoangdung_๖ۣۜdiễn-đàn-lê-๖ۣۜquý-đôn nên càng sinh ra cảm giác bản năng của thân thể.
"Tiểu yêu tinh, nàng đang dụ hoặc ta sao?"
Giọng nói đê mê âm u khàn khàn nhiễm lên hơi thở đầy tình dục, cái loại cảm giác tình loạn xao động làm yếu hầu của Tiêu Dung Diệp chuyển nhanh.
"Nam cặn bã, chúng ta có ước định. Ngươi nghĩ kỹ chưa, nếu ngươi không đạt được yêu cầu của ta, Thần vương phủ thuộc về ta, ngươi sẽ ngủ ở ngoài đường!"
Lệ Ảnh Yên cảm thấy bản thân phải nhắc nhở hắn một câu, nếu nam cặn bã này quý trọng phủ đệ Thần vương phủ của hắn, nhất định sẽ không cường ngạnh ép buộc nàng, để tránh khỏi hắn sẽ tiền mất tật mang.
Nhưng ánh mắt Tiêu Dung Diệp chính là hơi ngẩn ra, chốc lát sau, vẻ mặt yêu nghiệt đầy hơi thở tà mị nói qua.
"Thỏa mãn nàng, Tiêu Dung Diệp ta tất nhiên phải làm! Cho dù nàng thua, ta vẫn sẽ lưu lại một vị trí riêng cho nàng ở Thần vương phủ, để chúng ta cùng vui vẻ! Cho nên, tiểu Cẩu Đản của ta, nàng yên tâm, ta sẽ không nhẫn tâm giống nàng, để nàng ngủ ngoài đường!"
Đôi lông mày lưỡi mác đen như mực của Tiêu Dung Diệp hơi nhướng lên, tuấn nhan tà mị cười yếu ớt một chút, lại lần nữa phủ kín cái miệng nhỏ nhắn của Lệ Ảnh Yên.
"Ưm..."
Hơi thở nam tính quen thuộc lại lần nữa đập vào mặt, Lệ Ảnh Yên theo bản năng muốn giãy dụa, hoangdung_๖ۣۜdien♥dan♥lequyd☺n☀c☺m lại không thể không thừa nhận nụ hôn cực nóng triền miên này.
Hơi thở cực nóng của Tiêu Dung Diệp trong nháy mắt làm tắc nghẽn tất cả lý trí của Lệ Ảnh Yên.
Kỹ thuật của Lệ Ảnh Yên vốn rất ngây ngô, chịu không nổi nụ hôn cực kỳ hòa tan suy nghĩ của nàng. Nàng cứ như là lục bình trôi giạt trên mặt nước, tứ chi gắt gao leo lên thân hình to lớn của Tiêu Dung Diệp.
Thấy Lệ Ảnh Yên như con bạch tuột dựa vào mình, dục vọng trong máu Tiêu Dung Diệp bị kích phát toàn bộ, lực đạo giữa môi với răng càng tăng thêm, mút hai cánh hoa đến đỏ bừng, lưỡi dài linh động tiến quân thần tốc, đâm xuyên hàm răng bảo hộ, mùi hương quấn quýt triền miên, nhấm nháp đến choáng váng.
Chỗ lưỡi truyền đến từng trận cảm giác tê dại, khiến thân mình Lệ Ảnh Yên càng thêm xụi lơ.
Lệ Ảnh Yên hiếm khi khắc chế cảm giác kỳ diệu lại mang theo hưởng thụ này, phút chốc, một cỗ hưng phấn chảy ra từ bụng.
Giữa cực nóng triền miên, Tiêu Dung Diệp thấy sắc mặt Lệ Ảnh Yên đã ửng hồng, bàn tay to tà ác liền vuốt ve theo gò má xuống phía dưới.
Ngón tay dài lười nhát nhẹ nhàng lướt qua xương quai xanh màu trắng, giống như bút lông tinh tế phác họa.
Bàn tay to xẹt qua trước ngực, kỹ thuật thuần thục kéo cung y trói buộc xuống, phóng thích nàng ra, làm người ta nhìn đến phun máu mũi, không chút do dự tà ác vuốt ve - -
Đêm, một tia chớp lạnh bạc xẹt qua, lại vén lên một chút hơi thở tình dục!
Cả phòng hiện một bóng dáng lụa mỏng màu bạc, lờ mờ chiếu sáng lên hai người đang quấn quýt triền miên.
Một trận đại chiến, hai người đều trần truồng, hơi thở gấp gáp.
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ hồng ẩm ướt, giữa trán Lệ Ảnh Yên chảy mồ hôi đầm đìa.
Hai người ướt đẫm mồ hôi kề cận bên nhau, trên giường sạp, từng vũng nước đọng bắt mắt, trong ánh sáng rõ ràng, hai người kịch liệt như thế.
Thấy khuôn mặt nhỏ nhắn Lệ Ảnh Yên thấm đẫm mồ hôi, ngón tay dài Tiêu Dung Diệp mang theo quyến luyến xoa nhẹ, vén sợi tóc bị mồ hôi bám dính vào lên mặt sang một bên.
Tiêu Dung Diệp tà mị, kiêu ngạo như thế, hắn vừa vuốt ve Lệ Ảnh Yên, vẫn còn không quên lưu manh chế nhạo nàng - -
"Như thế nào? Tiểu Cẩu Đản của ta, ta thỏa mãn nàng không?"
Lệ Ảnh Yên nghe được lời nói lưu manh của Tiêu Dung Diệp, vốn không có khí lực, toàn thân đều tê mỏi giống như thoát gân cốt, nhưng không muốn để Tiêu Dung Diệp có bộ dạng tiểu nhân đắc chí.
Lệ Ảnh Yên vẫn kiên trì lục ra một thỏi bạc vụn từ trong cung y bị xé nát kia, mắt đầy hèn mọn ném vào trong tay Tiêu Dung Diệp, sau đó khinh thường liếc hắn một cái mở miệng nổi bão nói - -
"Công phu của ngươi thật sự là tệ muốn chết!"
Lệ Ảnh Yên mạnh mẽ che giấu cảm giác đau đớn giống như bị bốc cháy ở phía dưới, không sợ chết cắn răng tiếp tục nói - -
"Xem ra công phu của ngươi chỉ đáng giá vài đồng tiền dơ bẩn này!"
Nghe được lời nói càn rỡ vô lý của Lệ Ảnh Yên, gương mặt tuấn tú của Tiêu Dung Diệp lập tức xanh mét, đến mày núi đẹp cũng giương cung bạt nhướng lên. Đôi mắt đen trong suốt giống như dấy lên một ngọn lửa, một bộ dáng nóng lòng muốn thử, có thể ăn tươi nuốt sống Lệ Ảnh Yên!
Quả nhiên ngay sau đó, Tiêu Dung Diệp liền nổi trận lôi đình, một khuôn mặt tuấn tú bị tức đến thay đổi, gằn từng tiếng - -
"Mẹ nó, nàng - nữ cặn bã này, hôm nay ta không ép buộc nàng thành mảnh vụn! Tiêu Dung Diệp ta sẽ không phải nam nhân!"
Nói xong, Tiêu Dung Diệp kéo thân thể đầy dấu hôn của Lệ Ảnh Yên qua, lại lần nữa khi dễ đè xuống.
Ức hiếp nàng, hung hăng đè ép, không thu thập nàng chính là cặn bã!