Mắt đỏ sau kính viễn vọng của Nero chớp nhẹ. Hắn cúi đầu điều chỉnh tiêu cự, một lần nữa đặt kính lên. Tầm nhìn lần đầu tiên từ hình xăm ám kim sắc kỳ lạ trên người Asachar chuyển sang khuôn mặt hắn.
Có lẽ vì tối nay phải được thả ra khỏi lồng sắt, Asachar đeo một chiếc rọ mõm kim loại có khóa ở miệng và mũi. Chiếc rọ mõm đó gỉ sét loang lổ, có thể thấy đã dùng rất lâu.
“Vào cơ giáp đi, còn đợi cái gì?”
Mệnh lệnh của chủ nhân lại vang lên từ vòng cổ. Asachar tự động bước đi, tiến về phía chiếc cơ giáp trang trí hình hồng mãng.
Donovan rõ ràng có chút sợ thua. Suy nghĩ kỹ lưỡng, hắn lại ra mệnh lệnh mới cho máy truyền tin kết nối với vòng cổ: “Tiêm cho hắn một liều thuốc đột biến đi.”
Đèn báo thuốc kích thích phía sau vòng cổ sáng lên, một ống thuốc lỏng màu xanh sẫm nhỏ được từ từ tiêm vào dưới da hơn một nửa.
Đôi mắt Asachar dần chuyển sang màu đỏ sẫm, hơi thở dồn dập, cơ bắp cuồn cuộn, những hình xăm ám kim sắc trải khắp cơ thể cũng như phồng lên sưng huyết, phát ra màu đỏ tươi tanh tưởi.
Pheromone Alpha cấp cao cực kỳ mạnh mẽ, phát ra từ người hắn, quét ngang toàn bộ Đấu trường, làm người xem vốn đã hưng phấn đến cực điểm gần như điên cuồng.
"Asachar! Asachar! Asachar! Asachar!"
Nếu ở đó có Omega, lúc này chắc chắn sẽ bị kích thích đến mức hét lên và không kìm chế được bản thân; Alpha sẽ không động dục với pheromone của đồng loại, nhưng rất dễ bị pheromone của những kẻ có cấp bậc không chênh lệch quá lớn kích thích, khơi dậy khát vọng chiến đấu. Bên cạnh Nero là một đám Lang Kỵ đang tỏa ra pheromone, và mùi pheromone của Asachar xộc thẳng vào mũi hắn, đâm vào xoang mũi và não hắn khiến nó đập thình thịch, đôi mắt đỏ pha sắc tinh hồng của hắn cũng không tự chủ được mà đậm thêm.
“Ai sẽ đấu với ác quỷ Asachar? Ai dám tự mình khiêu chiến ‘Tu La mắt vàng’?”
Trong tiếng bình luận cuồng nhiệt, Asachar ngồi vào khoang điều khiển của cơ giáp.
Chiếc cơ giáp khổng lồ mang hình mãng đỏ từ từ đứng dậy, cử động các ngón tay, xoay cổ, sau đó, hắn bắt đầu đi vòng quanh Đấu Thú Trường, trầm mặc như một con sư tử hùng mạnh.
Người ngoài xem náo nhiệt, người trong nghề xem kỹ thuật, Nero và các Lang Kỵ chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhận ra, khi Asachar điều khiển, chiếc cơ giáp đó có khả năng cơ động và tỷ lệ đồng bộ rõ ràng cao hơn hàng chục lần, có thể nói là trực tiếp tiến hóa cấp độ.
“Ai sẽ là thi thể thứ ba vạn bị ác quỷ Asachar xé xác? Ai sẽ trở thành kẻ may mắn nổi danh khi giết chết Asachar tại đây?”
"Chết tiệt, Donovan nhanh như vậy đã tung Asachar rồi ư?"
Những tinh tặc cấp cao trong ghế lô bàn tán xôn xao.
"Bị dồn đến nóng nảy rồi sao?"
"Mới đánh mấy trận? Thiếu thành ý quá."
"Sợ thua thì đừng bắt đầu giao dịch chứ? Hừm."
Một số tinh tặc cấp cao bắt đầu dẫn Giác Đấu Sĩ rời khỏi sàn đấu, Donovan lộ vẻ không kiên nhẫn. Hắn hắng giọng, mở bảng thông tin, nói nhỏ vài câu với bàn bình luận.
“Tin tức chấn động! Mãng Đỏ Donovan tuyên bố, tối nay Asachar sẽ thủ lôi một trăm trận!”
Hiện trường ồ lên.
Nero nhíu mày, cúi đầu hỏi con robot nhỏ đang rao bán bắp rang: “Thủ lôi là gì?”
Robot cho bắp rang vào túi, trên đầu nó "Đinh" một tiếng, một quang bình phổ cập kiến thức hiện ra.
Nói đơn giản, đấu lôi ở Đấu Thú Trường là một hình thức cá cược xa hoa bằng mạng người. Các tổ chức đều có thể cử Giác Đấu Sĩ của mình lên sàn đấu để thách thức chủ lôi của Đấu Thú Trường.
Mỗi ván đấu sẽ không ngừng tăng tiền cược, nếu chủ lôi chiến thắng, toàn bộ tiền cược sẽ thuộc về chủ nhân của Giác Đấu Sĩ; nếu chủ lôi thất bại, tiền cược sẽ được chia theo tỷ lệ cho tất cả những người thách đấu, chủ lôi sẽ mất trắng.
Trước đây, Donovan đã kiếm được bộn tiền nhờ việc cho Asachar đấu chủ lôi.
Với Giác Đấu Sĩ bình thường, chủ nhân chỉ dám cho hắn thủ năm đến mười ván, bởi vì số ván thủ lôi càng tăng, tinh thần lực của Giác Đấu Sĩ hao tổn càng nhiều, càng về sau tỷ lệ thắng càng thấp, rất dễ bị giết chết giữa sàn đấu, hoặc để lại di chứng nghiêm trọng, dẫn đến trở thành phế nhân.
Nhưng Donovan phát hiện, với khả năng hồi phục siêu mạnh của Asachar hoàn toàn không gặp phải vấn đề này. Mặc dù có ra lệnh cho hắn đấu lôi cả đêm, khi kết thúc dù hắn cơ bản chỉ có thể dựa vào người khác nâng dậy, nhưng chỉ cần mỗi ngày cho uống một ít dịch dinh dưỡng kém chất lượng, một tháng là có thể hồi phục đến mức tương đối.
“Một trăm trận!! Nghe rõ không, thủ lôi một trăm trận!!”
Người bình luận điên cuồng la hét, đẩy sự hưng phấn của khán giả lên đỉnh điểm, “Trong vòng một trăm trận, nếu giết chết Asachar, toàn bộ tiền cược đêm nay sẽ thuộc về các ngươi!!”
Những tinh tặc cấp cao vừa chuẩn bị rời khỏi ghế lại quay trở lại.
Sau một hồi bàn tán ngắn ngủi, lại có phi hành khí treo lồng sắt, từ miệng mở cố định của tấm chắn bảo vệ phía trên Đấu Thú Trường, ném xuống sàn đấu.
Số tiền cược trên vòng sáng không ngừng tăng lên, Donovan rít gào: “Không đủ! Không đủ!” Lại cầm lấy bảng thông tin.
“Donovan vừa nói, ba kẻ cùng lên! Nếu không thì Asachar không đủ nghiến răng!”
Người bình luận lớn tiếng thuật lại yêu cầu của Donovan.
“Oa ——!!” Khán đài ồ lên, số tiền cược trên vòng sáng bắt đầu tăng điên cuồng.
“Mẹ kiếp! Donovan, mày có gan!”
Các thủ lĩnh tinh tặc của các tập đoàn khác lớn tiếng cười mắng.
Lại có hai chiếc cơ giáp được vận chuyển vào trong tấm chắn bảo vệ, cùng với hai chiếc lồng sắt bị ném xuống giữa sàn đấu. Chốt lồng sắt mở ra, ba Giác Đấu Sĩ theo lệnh của chủ nhân, bò vào khoang điều khiển cơ giáp.
Những trận thủ lôi đầu tiên, những Giác Đấu Sĩ lên sàn chủ yếu là để hao mòn tinh thần lực của Asachar, các thủ lĩnh tinh tặc cử ra đều là những nô lệ nghiện cờ bạc, hoặc tù binh tinh tặc.
Theo tiếng chuông bắt đầu trận đấu vang lên, màu sắc của tấm chắn bảo vệ lập tức chuyển từ lam sang đỏ.
Cơ giáp màu đen mang hình mãng đỏ của Asachar đứng giữa sàn đấu tràn ngập ánh sáng đỏ. Cơ giáp khẽ nghiêng đầu, nhìn chăm chú vào ba mắt đèn của đối thủ, chúng cũng gần như toàn bộ nhuộm thành màu tinh hồng.
…Đúng như một ác quỷ A Tu La, bò ra từ địa ngục lửa.