Mục lục
Vai Ác Bạo Quân A Sau Khi Phân Hoá Thành O (Tinh Tế)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Nhị ca bị ngươi nhốt ở bên trong rồi!”

Tiểu Nero nhắc nhở Bạch Lang của Nhị hoàng tử. Nhưng Bạch Lang của Nhị hoàng tử không quay đầu lại, chỉ ôm Nero đến tẩm cung của tam hoàng nữ, rồi lại lặng lẽ biến mất không thấy.

Mặc dù Nhị hoàng tử đôi khi sẽ tạo cho người khác một cảm giác áp bức, nhưng nhìn chung, Nero khi còn nhỏ vẫn vô cùng thích nhị ca – người đã kiên nhẫn kể chuyện cho hắn nghe, lại còn nguyện ý làm đồ chơi cho hắn.

Tứ hoàng tử cũng từng ghen tỵ mà lẩm bẩm: “Cảm giác nhị ca đối với ai cũng giữ khoảng cách, chỉ có với một mình ngươi là tốt như vậy!”

Ngay cả khi không đến phiên Nhị hoàng tử chăm sóc hắn, Tiểu Nero cũng sẽ lén lút hối lộ Lang Kỵ vào ban đêm, lẻn đến tẩm cung của Nhị hoàng tử để chơi.

Chỉ là hắn phát hiện, những cuốn sách trên kệ sách dường như đã vơi đi rất nhiều.

Khi hắn hỏi Nhị hoàng tử rằng những cuốn sách chuyện cổ tích hắn muốn nghe đã đi đâu, Nhị hoàng tử đứng trong căn phòng trống rỗng, thần sắc nhàn nhạt nói: “Bị đốt hết rồi.”

“A?” Tiểu Nero chấn động, “Tại sao lại như vậy? Là ai đã đốt?”

Nhị hoàng tử nhìn hắn, khóe môi nhợt nhạt cong lên cười: “Đương nhiên là do ta đốt.”

Tiểu Nero nôn nóng: “Huynh làm gì mà đốt? Ta còn chưa xem xong mà! Ta vừa mới đọc đến đoạn thuyền thăm dò rơi vào hố đen, đang kẹt ở chỗ hay nhất!”

“Không sao đâu, Nero.” Nhị hoàng tử bế hắn lên, giọng nói rất nhẹ nhàng, “Ta đã nhớ hết rồi.”

“Nhị ca lợi hại quá đi!” Tiểu Nero ôm chặt chăn, đôi mắt lấp lánh chăm chú lắng nghe câu chuyện. Còn Nhị hoàng tử thì nằm nghiêng trên giường, khuỷu tay nhẹ nhàng chống đầu, một tay vỗ nhẹ lưng Tiểu Nero, một tay tiếp tục kể.

“…Kiris giơ cao khẩu súng năng lượng bạo phá, kiên quyết nói: ‘Không, đây là con thuyền của ta, một thuyền trưởng tuyệt đối sẽ không rời bỏ con thuyền của mình!’ Theo sau vài tiếng súng vang…”

Gần như ngủ gật, Tiểu Nero nhớ lại lời dặn dò của Nhị hoàng tử trước đó, liền lơ mơ nói: “Ta… ta nghe xong câu chuyện này, nhất định sẽ đi xem Ma… Machiavelli và tiểu sử của các đế vương… Ca ca đừng chê ta lười, ta thích nhất Nhị ca…”

Hắn khò khè ngủ thiếp đi, không hề để ý đến sự im lặng đột ngột của Nhị hoàng tử.

Hắn thân cận và ỷ lại nhị ca đến mức, một ngày nọ, khi hắn lại lén lút bò vào chăn của Nhị hoàng tử, chờ nhị ca từ phòng nghị sự trở về kể chuyện cổ tích, lại sờ thấy trong chăn một con cóc ghẻ lạnh lẽo trơn tuột, to hơn cả hai tay hắn chụm lại ——

Dù tiếng kêu sợ hãi của hắn vang khắp cả Thái Dương Cung, hắn cũng chưa bao giờ một khắc nghi ngờ rằng đó sẽ là trò đùa dai của Nhị hoàng tử.

Nhưng khi hắn hớt hơ hớt hải chạy đến chính điện Thái Dương Cung, khiến tất cả các quần thần vừa kết thúc nghị sự đều kinh hãi, hắn thấy nhị ca mà mình yêu quý nhất đang chắp tay sau lưng, đứng ở bậc thang cao nhất.

Phía sau Nhị hoàng tử là Thái Dương Cung vàng son huy hoàng, đôi mắt xanh ngọc của hắn, ở nơi ngược sáng, tối tăm không rõ.

“Không ra gì sao cả, đệ đệ.”

Nhị hoàng tử từng bước đi xuống, đến trước mặt ấu đệ.

“Là Vương trữ của Caesis, sao có thể bị một con cóc ghẻ dọa sợ đến mức này?”

Tiểu Nero bị Nhị hoàng tử hỏi, ngược lại ngây người.

Hắn chạy một mạch đến chính điện Thái Dương Cung, chính là vì cảm thấy nhị ca là người dịu dàng nhất, cưng chiều hắn nhất, chắc chắn sẽ xoa đầu hắn, sau đó ôm hắn một cái.

Nhưng không những không có gì cả, hắn còn được biết một sự thật vạn tiễn xuyên tâm:

“Huynh… huynh làm sao biết đó là cóc ghẻ…”

“Vì là ta thả đấy.”

Nhị hoàng tử cong khóe mắt hồ ly kia, “Không có gì, chỉ là muốn trêu chọc ngươi một chút.”

Ngày hôm đó, Tiểu Nero cảm thấy trời đất như sụp đổ.

Mặc dù sau đó mới biết được, con cóc ghẻ trong chăn chỉ là một món đồ chơi mô phỏng, Nhị hoàng tử cũng không thả một con cóc thật tránh làm bị thương ngón tay non nớt của ấu đệ.

Nhưng cái cảm giác phản bội mãnh liệt và sự sụp đổ của tín ngưỡng đó, vẫn khiến Tiểu Nero bất chấp, nói với Nhị hoàng tử rất nhiều lời lẽ cay nghiệt ——

Tuy nhiên, hắn tuổi còn nhỏ, câu nói cay nghiệt nhất cũng chỉ là đời này sẽ không bao giờ để ý đến huynh nữa mà thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK