Kể từ khoảnh khắc liên quân phía Nam gia nhập, thế trận đột nhiên đảo ngược.
Nero chăm chú nhìn bản đồ tinh cầu thời gian thực từ tiền tuyến. Trong bản đồ tinh cầu, liên quân phía Nam chia thành nhiều mũi, lực lượng chủ lực tiến công chính diện vào đại bản doanh quân phản loạn, cánh quân thì đánh bọc nhẹ, cắt đứt hoàn toàn lối đi chi viện lẫn nhau giữa các đại quý tộc.
Mỗi quý tộc đều có gia huy và mẫu tinh hạm riêng, bởi vậy so với quân phản loạn đại quý tộc có chế độ thống nhất, liên quân phía Nam trông có vẻ hơi lèo loẹt.
Nhưng Nero vẫn liếc mắt một cái nhìn ra, mặc dù là mười mấy gia tộc liên thủ tác chiến, hạm đội điều hành lại tiến thoái có độ, ngăn nắp trật tự, tất cả các hạm đội lấy gia tộc làm đơn vị, tự mình chấp hành nhiệm vụ tác chiến mà mình phải gánh vác, nhưng lại có thể phối hợp yểm hộ lẫn nhau với hạm đội các gia tộc khác, khiến toàn bộ quân đội hình thành và chỉnh thể, thẳng tiến đến mục tiêu tác chiến cuối cùng.
Heydrich cũng lên tiếng vào lúc này: “Bệ hạ, họ hẳn là có ——”
Nero nói khẽ: “...Có một chỉ huy tối cao.”
Nếu liên quân ai tự đánh nấy, tất nhiên không thể đạt được trận hình trật tự nghiêm mật như vậy.
Nhưng Nero cẩn thận lục tìm trong trí nhớ hồi lâu, cũng không thể nghĩ ra trong số các lãnh chúa quý tộc trung tầng, khi nào lại xuất hiện nhân vật có thể lãnh đạo cả mười mấy gia tộc như vậy.
Hắn đã thực hiện kế hoạch chiêu mộ nhân tài quy mô toàn quốc, chủ yếu tuyển chọn nhân tài có thể dùng được từ quý tộc trung tiểu và bình dân, lúc đó tất cả hồ sơ trường quân đội của Đế quốc, đều đã được hắn hoặc ủy ban chiêu mộ tự tay kiểm tra, không lý do gì lại bỏ sót một cá lọt lưới ở cấp bậc này.
Thấy liên quân phía Nam thế như chẻ tre, cuồn cuộn nghiền nát về phía lãnh tinh quân phản loạn, hắn nhanh chóng quyết định, ra lệnh cho các tướng lĩnh trong phòng:
“Đây là cơ hội tuyệt vời. Truyền lệnh Quyền trượng Đế quốc, lại lần nữa xuất kích!”
Quân phản loạn bị Asachar đánh ch·ết hơn hai mươi quan chỉ huy, lại bị liên quân phía Nam với quy mô gần bằng chợt đánh bất ngờ, lúc này hạm đội còn chưa kịp bố trí trận hình, liền thấy đơn vị cơ giáp đen đế kim văn đó, như quỷ thần vô thanh vô tức xuất hiện, mang theo sát khí ngang nhiên lao thẳng vào căn cứ quân phản loạn.
Nhất thời hạm đội đại loạn, chiến hạm giống như đàn cá tránh lui trước cá mập khổng lồ, hoảng loạn không biết đường mà đâm đông húc tây, thà rằng một đầu đâm vào hạm đồng đội, cũng không muốn rơi vào tay của Quyền trượng Đế quốc.
Các tướng lĩnh nhận lệnh của Heydrich, đánh trống khua chiêng điều động các hạm đội của mình, trực tiếp coi phòng thư hoàng đế làm căn cứ chỉ huy, vùi đầu vào công tác chỉ huy.
Đầu ngón tay của Nero điểm lên mặt bàn, suy nghĩ bay xa một chút —— hắn trước sau không tin, sau khi mình đào ba thước đất tìm kiếm nhân tài, quý tộc trung tầng còn có thể có cá lọt lưới, hơn nữa nhìn dáng vẻ vẫn là một con cá lớn.
Nhân tài cấp bậc này, nếu không phải xuất hiện trong tập đoàn đại quý tộc, thì khả năng cao sẽ bị chèn ép trong thời kỳ Rupert, sau khi được Nero khai quật mới dần dần nắm giữ quyền lực lớn, Heydrich chính là một ví dụ điển hình.
Nhưng người này đã không bị Nero phát hiện, lại có ảnh hưởng không nhỏ trong quý tộc trung tầng, trừ việc đối phương cố ý tránh lui ẩn dật, không muốn ra mặt, Nero không thể nghĩ ra lý do nào khác.
“Alexey, ngươi còn nhớ kẻ phá giải vòng cổ Asimov sao?”
Hắn đột nhiên quay đầu, nhẹ giọng dò hỏi Bạch Lang Kỵ.
“Lang Kỵ sau này có tìm được hắn không?”
Bạch Lang Kỵ sửng sốt, không rõ Nero vì sao lúc này lại nhắc đến một việc hoàn toàn không liên quan.
Nhưng rất nhanh, hắn liền nói khẽ đáp: “Kính bẩm Bệ hạ, Lang Kỵ và Cục Khoa học trước sau vẫn đang tìm kiếm, nhưng hắn đã xóa sạch dấu vết rất kỹ, cho đến bây giờ vẫn chưa thể tìm thấy.”
Nero khép mắt đỏ lại, không nói gì.
Hắn đương nhiên nhớ rõ...
Phải là người nắm giữ chìa khóa bí mật DNA Caesis, mới có khả năng xóa dữ liệu tới mức này.