Mục lục
Vai Ác Bạo Quân A Sau Khi Phân Hoá Thành O (Tinh Tế)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Các hạ, vậy ngài về đến đây thật quá kịp thời! Chúng ta đang thảo luận đến khí thế ngất trời đây!”

Một đám huân tước ồn ào, vây quanh thanh niên đến ghế sofa ở giữa.

Có người vội vàng dâng hồng trà, có người mở quang bình cho hắn, mặc dù đối phương thân phận tất cả đều là quý tộc, thanh niên lại như quen thuộc hưởng thụ tất cả.

Hắn kéo chiếc mũ trùm rộng xuống, để lộ một mái tóc gần như trắng tuyết.

Một tay chống môi, một tay lướt quang bình: “Ngô... Ta nhìn xem... Pháp lệnh thuế nhập khẩu liên bảo lưu?”

Hắn trước sau nhẹ nhàng cong khóe môi, ngay khoảnh khắc này liền mím chặt.

Trên khuôn mặt trước nay luôn thản nhiên vui vẻ, lần đầu tiên xuất hiện biểu cảm hơi kinh ngạc.

“...Pháp lệnh thuế nhập khẩu liên bảo lưu?”

Hắn lại nhẹ giọng lặp lại một lần.

Quý tộc bên cạnh vội vàng nói: “Đúng không! Chúng ta cũng cảm thấy rất đột ngột, Bệ hạ lên ngôi chưa đầy một năm, nhanh như vậy đã muốn động thủ với đám đại quý tộc đó sao? Bệ hạ hắn... hắn, hắn trừ Lang Kỵ, còn có quân đội nào khác có thể chống lại đại quý tộc sao?”

Một đám quý tộc kẻ một lời người một ngữ, lại sôi nổi ồn ào mà nghị luận.

Trong tiếng nói chuyện ồn ào, thanh niên chỉ lặng lẽ ngồi trên ghế sofa, lặp lại lật quang bình, xem đi xem lại pháp lệnh và quy tắc chi tiết.

Một lát sau, ánh mắt hắn hơi tối lại, giữa mày nhăn lại.

Khác với các quý tộc trung tầng ồn ào biến sắc.

Ngay khoảnh khắc nhìn thấy pháp lệnh thuế nhập khẩu liên bảo lưu, Đại công Harison trực tiếp cười phun miếng thịt bò trong miệng ra.

“Trời ạ... Đáng chết! Khụ khụ khụ... Cháu ngoại đáng yêu của ta là muốn ám sát ta sao?? Khụ khụ... Mau, mau cho ta nước!”

Đại công Harison cười đến nghẹn lại, vội vàng nắm lấy một chai rượu trái cây dốc hết vào.

Khó khăn lắm mới bình phục lại, hắn lại liếc nhìn quang bình người hầu đưa lên, lại lần nữa cười phun ra tiếng.

“Cái gì, cái gì ‘Trong đường kính Trụ Vực một vạn 2000 năm ánh sáng’...! Khụ khụ khụ... Mau mang đi! Mang đi thật xa! Nếu không ta thật sự muốn cười chết mất...”

Cuối cùng cười đủ rồi, Đại công Harison mới khó khăn ngồi thẳng người, lấy khăn tay lau nước mắt nơi khóe mi.

“Tốt, bây giờ hãy gửi yêu cầu yết kiến cho Bệ hạ.”

Hắn nói, bắt đầu thở ngắn than dài: “Ta thật sự không biết làm sao lại chọc giận hắn, nhưng Bệ hạ lần này gây ra họa hơi lớn rồi, nói xong rồi, còn phải nghĩ cách thu dọn mớ hỗn độn cho hắn. Ai! Đều là ta trước đây quá mức dung túng hắn, chỉ vì người mẹ đã mất sớm của hắn... Ta lẽ ra nên dạy dỗ Bệ hạ trước khi hắn bước vào thời kỳ phản nghịch, bây giờ hắn đã là quân chủ Đế quốc, không thể việc gì cũng theo ý mình.”

Nhưng ngay trong ngày, vài lần yêu cầu yết kiến đều bị Lang Kỵ lạnh lùng từ chối.

Hỏi đến nguyên do, chỉ có thể nhận được một câu “Bệ hạ hôm nay không muốn xử lý chính vụ”.

Trên khuôn mặt mập mạp của Đại công Harison, thoáng chốc hiện lên vẻ âm ngoan và vặn vẹo.

Nhưng rất nhanh, hắn vẫn cười ra tiếng, nói với Lang Kỵ: “Được, được, hôm nay cứ thế đi. Nhưng làm ơn phải chuyển lời với chủ nhân của ngươi, ta sẽ không có quá nhiều thời gian chờ hắn.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK