Bạch Lang Kỵ căn bản không xác nhận thần trí của hắn đã hồi phục hay chưa, gần như lập tức liền buông hắn ra. Hai bàn tay vẫn còn run rẩy nhẹ nhàng, nắm lấy cổ tay Nero bị kẹp đến hằn vết đỏ, rất cẩn thận xoa bóp.
Nero rũ mắt nhìn hắn xoa.
“Bệ hạ, chúng ta đi Viện Y Học để kiểm tra sức khỏe định kỳ, được không?”
Bạch Lang Kỵ nhẹ giọng hỏi, giọng nói vẫn hơi run rẩy. Hắn đi theo Nero lưu vong nhiều năm, trên chiến trường giết người như ma, chưa bao giờ biểu lộ bộ dạng này trước mặt Nero.
“Thần sẽ chọn cho ngài y quan kín miệng nhất. Nếu, hắn dám tiết lộ bất kỳ điều gì về tình trạng sức khỏe của Bệ hạ, thần sẽ ——”
“Có thể kiểm tra sức khỏe. Đặc biệt là phải kiểm tra trong khoảng thời gian gần đây, ta có hấp thụ bất kỳ thực phẩm bất thường nào, hoặc có tiếp xúc với dị nguyên kích thích không rõ nguồn gốc không.”
Nero mở miệng. So với quần áo và tóc bạc ướt đẫm mồ hôi lạnh, thần sắc và ngữ khí của hắn đều có vẻ bình tĩnh bất thường, thậm chí đến mức lạnh lùng.
“Nhưng phần kiểm tra tinh thần, không cần thiết nữa. Xóa bỏ.”
Bạch Lang Kỵ sửng sốt, nhưng lập tức đáp: “Được, Bệ hạ. Mọi chuyện đều nghe theo ngài.”
“Tất cả đều nghe ta…”
Nero khẽ cười. Hắn lắc đầu, giơ tay bắt lấy một bên tai sói của Bạch Lang Kỵ.
Bạch Lang Kỵ vội vàng áp đầu vào lòng bàn tay hắn, xoa xong cổ tay Nero, lại đi sờ những vết hằn ngón tay hai bên má Nero. Khi hắn che môi Nero có hơi dùng lực, lúc này trên cằm trắng muốt của Nero, đã có dấu tay đỏ tươi rõ ràng.
Bạch Lang Kỵ dùng đầu ngón tay run rẩy nhẹ nhàng xoa, ngực đau đến thình thịch đập.
“Heydrich thấy rồi phải không?” Nero quay mặt đi, bình tĩnh nói, “Hắn hiện tại ở đâu?”
“Vẫn đang chờ ở cửa thư phòng, Bệ hạ.”
“Bảo hắn vào gặp ta.”
Thấy Bạch Lang Kỵ lập tức đứng dậy, hắn lại bổ sung một câu, “Ngươi ra ngoài chờ một lát trước, ta có chuyện muốn dặn dò hắn.”
Bạch Lang Kỵ sửng sốt.
“Bệ hạ!” Hắn vội vàng nói, “Vì an toàn, thần không thể…!”
“Ta dặn dò xong, sẽ lại bảo ngươi vào.”
Nero nắm lấy một bên tai sói của Bạch Lang Kỵ, cúi người lại gần hắn. Nhìn kỵ sĩ của mình, ánh mắt hắn có chút phức tạp, chỉ trong khoảnh khắc, liền thu liễm mọi cảm xúc.
“Toàn bộ Đế quốc, ta chỉ duy nhất sẽ không cưỡng bức ngươi.”
Hắn nhẹ giọng nói, “Vĩnh viễn phải nhớ kỹ điều này, sói ngốc của ta.”
Dứt lời, hắn buông tai sói, bảo Bạch Lang Kỵ ra ngoài cửa.
Nero xuyên qua cửa kính thư phòng, nhìn về phía vườn hoa hồng giữa đêm khuya ngoài cửa sổ. Hắn không đợi bao lâu, liền nghe thấy tiếng bước chân của người đàn ông.
Heydrich im lặng đứng trước mặt hắn. Sắc mặt tái nhợt, đáy mắt cũng u tối.
Hắn luôn tỉ mỉ đến từng chi tiết trong cách ăn mặc, vị trí của kẹp cà vạt và khuy măng sét, mỗi lần đều chính xác đến từng li từng tí. Nhưng giờ phút này, cà vạt quân phục của người đàn ông có chút lỏng lẻo, cúc áo cổ cũng bị cởi bỏ, hẳn là vừa mới ở ngoài phòng dùng sức nới lỏng cà vạt, để mình dễ thở hơn.
Gia tộc Heydrich, đã bị hủy diệt dưới tay tiên đế Carague khi ông phát bệnh điên.
Vì vậy Nero hiểu rằng, trong chuyện bệnh điên này, Heydrich nhất định có độ nhạy cảm cực cao —— cho dù hắn có không muốn, cũng sẽ không thay đổi được ảnh hưởng nào đến sự nhạy cảm này.