Mục lục
Vai Ác Bạo Quân A Sau Khi Phân Hoá Thành O (Tinh Tế)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lùi về một lần dao động trước đó, xem thời điểm, là lúc Lễ tế Thánh Điện.

Nero kéo đường cong giá trị thù hận về phía trước, phát hiện hóa ra lại là Bạch Lang Kỵ.

Đây là một lần dao động giá trị thu hận vào tối ngày Lễ tế Thánh Điện. Nhưng trong lễ tế, thời gian hắn đi ngủ mỗi ngày đều rất sớm, vì để thích nghi với lịch trình làm việc và nghỉ ngơi khỏe mạnh, cho nên luôn tùy ý trò chuyện với Bạch Lang Kỵ bên giường, cho đến khi mệt mỏi, liền từ từ nhắm mắt ngủ.

Nero nhìn chằm chằm đỉnh sóng đó đến mức tóe lửa, cũng không nhớ ra lúc đó đã trò chuyện với Bạch Lang Kỵ về chủ đề gì.

Nero cảnh cáo hệ thống: 【Lần sau đừng lười biếng. Giá trị thù hận vừa có dao động, lập tức nói cho ta. Đừng bắt ta quay lại từng cái để đoán nữa. 】

Hệ thống bĩu môi: 【Được rồi... Bảo bảo biết rồi mà. 】

Bạch Lang Kỵ mất gần mấy chục phút, tắm rửa cho tiểu chủ nhân sạch sẽ. Mùi pheromone hương liệu cay nồng kia hoàn toàn biến mất, trên người Nero chỉ còn mùi sữa tắm và mùi pheromone hoa hồng cực nhạt của bản thân.

Kỵ sĩ cảm thấy vô cùng thỏa mãn, lúc này mới dùng khăn tắm lớn bọc Nero, ôm người lên giường để lau khô.

“Đem cái thứ đó ra xa một chút.” Nero thấy hắn lấy ra máy sấy tóc, rất ghét bỏ mà giấu đầu đi, “Sau đó ta còn phải tiếp kiến tướng lĩnh, không được sấy ta đến mức xù lông.”

“Vâng, Bệ hạ...”

Bạch Lang Kỵ có vẻ tiếc nuối thu lại.

Khi ban đầu xây dựng kế hoạch “Mùa Săn Thú Quý”, không ai đoán trước được, Asachar sẽ trực tiếp xông vào đại bản doanh của đối phương, chặt đầu thủ lĩnh kế nhiệm của chúng.

Khi hạm đội G130 phản hồi Heka, Abel báo cáo hành tung của Asachar cho hắn, Nero liền lệnh Lang Kỵ khôi phục ghi chép tác chiến của mọi người trong G130, và cũng biết được toàn bộ ngọn nguồn sự việc.

Ngoài ra, ghi chép tác chiến trên khôi giáp Asachar cũng kiên cường hoạt động cho đến khoảnh khắc hắn bị bắn rơi trên hành tinh hoang tàn.

Khi được đưa lên thuyền chữa bệnh, hình ảnh ghi chép tác chiến khôi giáp đã được tiểu đội cứu viện lấy ra và truyền đến trí não Nero.

Lúc này, Nero ngồi trong thư phòng, lại lần nữa xem toàn bộ quá trình tác chiến. Hắn không yêu cầu Heydrich tránh đi, khi khuôn mặt Errol xuất hiện trong hình ảnh, hắn thậm chí hơi nheo mắt lại, ngữ khí rất đạm mà đánh giá:

“Ồ, hắn và 8 năm trước thay đổi quá nhiều về ngoại hình. Chỉ có cái cằm bị ngươi đánh đến biến dạng kia, còn có thể miễn cưỡng phân biệt ra là hắn.”

Trái ngược với thái độ lạnh nhạt của hắn, Bạch Lang Kỵ nhìn người đàn ông trên màn hình quang học, đã hoàn toàn nắm chặt nắm đắm.

Rất lâu sau, hắn mới dùng một giọng điệu cực kỳ lạnh lẽo nói: “Theo ý thần, hắn và trước đây không có bất kỳ khác biệt nào. Bệ hạ, chính là tên đó. Nếu năm đó, thần có thể quay lại kiểm tra một lần nữa, hắn sẽ không thể sống đến ngày nay.”

Nero: “Asachar đã giết một người mà đáng lẽ ta phải giết chết. Về điểm này, ta không rõ có nên khen thưởng hắn hay không. Nhưng việc hắn có thể bình tĩnh suy nghĩ sau khi giết chết thủ lĩnh địch quân, và hoàn toàn vu oán giá hoạ về phía Hạt Vĩ trong vòng vây phe địch trùng trùng điệp điệp, chỉ riêng chuyện này đã xứng đáng một quân hàm trung cấp công huân rồi.

“Đáng tiếc hắn đã chống lệnh trước đó, quân công về không đã là xử lý nương tay.

“Nhưng chuyện nào ra chuyện đó, tố chất tác chiến hắn thể hiện trong hành động lần này, hẳn sẽ khiến ngươi và ta cùng một ý nghĩ, Heydrich —— Heydrich?”

Ánh mắt Heydrich lúc này mới rời khỏi khuôn mặt tên tinh tặc méo mó trên màn hình quang học.

Trong lúc Nero tắm, hắn đã chỉnh trang lại quân phục gọn gàng. Lúc này dáng người thẳng tắp ngồi, bình tĩnh đáp lại:

“Xin lỗi, Bệ hạ, vừa nãy thần quả thật có chút thất thần. Thần nghĩ chúng ta đều nghĩ đến cùng một sự kiện —— đó chính là, với phong cách tác chiến của Asachar và đồng đội của hắn, cần tập trung tạo ra một quân đoàn đặc chủng lấy chủ động tiến công làm chủ lực tại Heka.”

Nero lại không tiếp lời hắn.

Hắn chú ý thấy tâm trí người đàn ông rõ ràng vẫn chưa thoát khỏi màn hình quang học, không khỏi cong môi cười, nói:

“Ngươi cũng giống như những hạm binh G130 đã thề giữ bí mật, cho rằng ta từng rơi vào tay nhóm người này, là một trải nghiệm nhục nhã không thể tiết lộ, phải không?”

“Không, Bệ hạ.” Heydrich rất nhanh trả lời: “Thần cũng không cho rằng đó là nhục nhã. Hơn nữa thần cho rằng các binh lính hạm đội G130, cũng cùng suy nghĩ với thần: Trong bất kỳ tình huống nào, đều không muốn để trải nghiệm quá khứ một lần nữa chạm đến ngài. Dù chỉ là dưới hình thức tin đồn, hồi ức hay bất kỳ hình thức tinh thần nào.”

“Ta cũng không ngại người khách vạch lại quá khứ của mình, Heydrich.”

Hoàng đế tóc bạc bình tĩnh ngẩng mắt, đôi mắt đỏ là ánh sáng rực rỡ quen thuộc của người đàn ông.

Heydrich đã vô số lần bị ánh mắt này làm tâm phục khẩu phục, và cũng có thể vô số lần lấy tiêu chuẩn cơ bản của ánh mắt này, phán đoán quân chủ của hắn có đang ở trạng thái lý trí hay không: Bởi vì chỉ cần Hoàng đế Bệ hạ không bị chứng điên nhuộm màu, hắn từ trước đến nay sẽ chỉ là dáng vẻ này —— cường đại, không sợ hãi, hùng dũng như sư tử.

“—— Vết thương đối với kẻ yếu là sỉ nhục, nhưng đối với kẻ mạnh từ trước đến nay sẽ chỉ là huân chương.”

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK