**********
Chương 127: Phạm phải tội này, phạt như thế nào?
Má Liễu không nghĩ rằng đứa con gái lẳng lơ này lại nhảy ra nói lúc này.
Không nhịn được trách mắng, “ Cô là đứa con gái không biết xấu hổ, lại còn vọng tưởng mình là Thiếu phu nhân Lăng gia nhà tôi, cổ nghĩ cô là cái thá gì?”
Sau đó, lại quay lại nói với người đứng sau lưng, còn không mau lồi cái đồ không biết xấu hổ này xuống.
Hạ An Nhiên nhìn ra được, má Liễu này là đến không cóý tốt.
Thế là, ngẩng đầu lên, vô tội hỏi má Liễu.
Bà tuy rằng vẫn luôn ở bên cạnh hầu hạ lão phu nhân, nhưng sau khi tôi đến Lăng gia xung hỉ, cũng được xem là cô chủ của Lăng gia, bà đối xử như vậy với cộ chủ là tôi như vậy, có được coi là làm trái đi quy tắc của Lăng gia không?”
Má Liễu nghe lời Hạ An Nhiên nói, cảm thấy quái lạ.
Cái gì mà xung hỉ, gả cho Lăng đại thiếu gia cái gì.
Đây không phải đều là của đứa con gái xấu xí của Hạ gia sao?
Có quan hệ gì với cô ta?
Còn Hạ An Nhiên cũng không quan tâm đến má Liễu lúc này vẫn đang nghi hoặc, ngoan ngoãn nói với Lăng lão phu nhân.
Trước đây mặt của con bị sưng vù, là do bị truyền nhiễm lúc lắm thí nghiệm, đợt con điều trị vết thưởng sau lưng, tiểu thần ý Bác Tấn cũng đưa cho con một ít thuốc chữa trị khuôn mặt, bây giờ khuôn mặt đã hồi phục lại như bình thường rồi."
Dù sao Bác Tân cũng là người của tên điên kia.
Hạ An Nhiên nhắc đến cũng không chột dạ gì.
Không chút do dự đem “ công lao" chữa khỏi mặt cô đẩy lễn người Bắc Tân.
Sau khi nói xong những lời này, lại nhìn Lăng lão phu nhân cúi đầu có chút khó xử.
Có điều, sự thay đổi của con với trước đây đoán chừng cũng không lớn lắm, lão phu nhân người vẫn nhận ra con chứ?”
Lăng lão phu nhân lúc nãy nghe được cuộc nói chuyện giữa cô và Lăng Mặc đã có chút nghi ngờ, mới hỏi má Liễu “ Thiếu phu nhân” đi đâu rồi.
Nhưng không ngờ đến được người con gái xinh đẹp trắng trẻo như búp bê này lại chính là đứa con gái xấu xí đến xung hỉ Hạ An Nhiên.
Đây đâu phải là sự thay đổi nhỏ.
Đây hoàn toàn là thay luôn cả khuôn mặt rồi.
Cho nên…......!
Từ đầu đến cuối là không có đứa con gái lẳng lơ nào, mà chỉ có mình Hạ An Nhiên.
Lăng lão phu nhân nhìn Hạ An Nhiên từ trên xuống dưới, hàm ý sâu xa nói, “ Hạ gia rõ là xuất ra một cổ gái không đơn giản, thật là biết giấu."
Khuôn mặt Hạ An Nhiên ngoan ngoãn, “ Con cũng không phải là cố tình che giấu, lúc đầu khuôn mặt bị truyền nhiễm do làm thí nghiệm, con không chữa trị tốt....!nếu như không phải là được gả vào Lăng gia, gặp được tiểu thần ỹ Bác Tân, khuôn mặt con đoàn chừng có thể vẫn đang sưng vù rồi.”
Lăng lão phu nhân không nói gì thêm nữa, rõ ràng hôm nay chính là vô lý.
Tuy nhiên sự vô lý này Lăng Mặc lại không cho qua dễ dàng như vậy.
“Má Liễu luôn miệng nói tôi vi phạm quy tắc của Lăng gia, liều lĩnh xông vào phòng của cậu.” Trong ánh mắt Lăng Mặc mang theo tia thù địch, “Chuyện này không thể dễ dàng bỏ qua như vậy được.”
Má Liễu sao lại không biết được, chuyện ngày hôm nay, lại là bà ta gây chuyện rồi.
Vốn còn cho rằng nắm được thóp của Đại thiếu gia, nhưng không ngờ đến lại chính là một cái bẫy.
Má Liễu hết sức lo sợ, trực tiếp xin lỗi, “Đại thiếu gia, lần này là lỗi của tôi, cậu tha cho tôi một lần đi.”
Lăng Mặc hừ lạnh, giọng nói lạnh như băng, “ Nhưng quy tắc của Lăng gia, cũng không thể bỏ.”
Thong thả ung dung hỏi Tôn quản gia đang đứng ở cửa một câu, Phạm phải tội này, phạt như thế nào?” Tôn quản gia nói theo bổn phận, “ Sau khi phạt đánh bằng gậy, đuổi khỏi Lăng gia, vĩnh viễn không nhận lại.”
Cho dù ở xã hội hiện đại bây giờ, một số gia tộc lớn vẫn tiếp tục sử dụng tư hình.
Lăng Mặc vô tình hạ lệnh, “ Vậy thì, làm theo quy tắc di." Má Liễu nghe xong, vô cùng hoảng sợ, lập tức nhìn về phía Lăng lão phu nhân cầu xin.
Lăng lão phu nhân đứng ra, "Bà ta là người hầu lâu năm bên cạnh ta, lần này chỉ là có chút lỗ mãng, Mặc Nhi, con nề mặt ta, người ta sẽ dẫn về trừng phạt”
Lăng Mặc khí thế lạnh thấu xương, “ Người để ý đến quy tắc gia tộc nhất, nay vì một người làm mà muốn phá vỡ quy tắc trăm năm nay của Lăng gia sao?”.
Danh Sách Chương: