Nhưng tại sao lại cho Hàn Dương một cú đánh ngã
xuống đất như vậy?
Cô ấy nghĩ mình có thể móc nối với một người đàn ông có địa vị cao hơn và coi thường Hàn Dương
sao?
Liễu Giai Giai cảm thấy có chút hậm hực trong lòng.
Cô muốn Hàn Dương, nhưng Hạ An Nhiên bây giờ lại không coi trọng chuyện đó.
Và ...!người đàn ông bên cạnh Hạ An Nhiên khiến Liễu Giai Giai không khỏi có một ý nghĩ trong đầu.
Con vịt sao?
Bộ dạng của người ta thật sự rất đẹp trai!
Thân thủ hoàn hảo!
Lấy Hàn Dương để đổi người đàn ông đó, cũng thật sự rất vui lòng.
Tuy nhiên, Liễu Giai Giai vẫn nhanh chóng kiểm soát được cảm xúc bên trong của mình, đối với Hàn Dương nhẹ nhàng tựa vào giả và xúc động "Hạ An Nhiên là loại phụ nữ muốn dựa vào nhan sắc một bước lên mây.
Lần này Hàn Doanh là cản đường cô
ta, cô ta không nể mặt anh, ra tay như vậy, thật sự
hèn hạ!"
Hàn Dương siết chặt tay đứng lên.
Anh ta nghĩ Hạ An Nhiên đã viết cả trăm bức thư tình cho mình.
Như vậy, anh ta đối với cô cũng có gì đó đặc biệt.
Cho nên ...!vừa rồi sau khi nhìn thấy Hạ An Nhiên,
liền nghĩ đến việc ra lệnh cho Hạ An Nhiên làm gì
đó, cô nhất định sẽ không từ chối.
Nhưng không ngờ, Hạ An Nhiên lại không biết xấu
hổ như vậy!
Hàn Dương ánh mắt trở nên lạnh lẽo, “Nếu biết chuyện lần này là do cô ta làm, tôi tuyệt đối sẽ không bao giờ buông tha cho cô ta, để cô ta làm
theo ý mình!"
Muốn tẩy trắng để tiếp tục dụ dỗ đàn ông, đúng không?
Haha, nằm mơ!
Anh ta sẽ đem những ảo tưởng của cô, tiêu diệt tận.
gốc!
Trong xe hơi.
Hạ An Nhiênnghĩ đến Hàn Dương vừa rồi, lời nói của anh ta hết lần này tới gần khác ghê tởm, rất buồn
nôn.
Ngang ngược trút giận lên người Lăng Mặc, "Đều là tại anh nói là làm cho tôi bất ngờ, bây giờ tôi ngay một chút cảm giác bất ngờ cũng không có, chỉ có bị ghê tởm đến buồn nôn."
Còn dám nói Lăng Mặc là con vịt!
Lăng Mặc nhà cô có khí chất phi thường, tuấn túi phong lưu, khí phách hào hoa ...!
Con vịt ở đâu?
Thật đáng giận!
Hạ An Nhiên nhìn chằm chằm Lăng Mặc, "Bộ dạng của anh ta, làm người ta ghét bỏ con vịt! Tôi thật sự muốn cho nổ cái đầu heo của anh ta!"
Lăng Mặc phát hiện ra con mèo hoang nhỏ là bởi vì
anh ấy nên mới tức giận như vậy?
Cô ấy không thể chịu đựng được người khác nói sai về anh ấy!
Khóe miệng Lăng Mặc gợi lên một vòng cung, tâm trạng của anh ấy lập tức trở nên vui vẻ.
Thấy Lăng Mặc vẫn cười, Hạ An Nhiên càng tức giận hơn, nghiêm mặt mắng dữ dội, “Người khác đã nói về anh như vậy, vậy mà anh vẫn có thể cười!"
Tranh thủ thời cơ, anh hôn lên khóe miệng cô, giọng nói từ tính nhuốm màu vui sướng, "Hóa ra là
phu nhân quan tâm đến tôi như vậy!"
Hạ An Nhiên sững sờ.
Hàng mi cong khẽ động đậy, vẻ mặt khóc không ra nước mắt.
Khó khăn quá!.
Danh Sách Chương: