Mộ Oanh Oanh luôn rất muốn nếm thử công phu trên giường của hắn, chắc chắn là sẽ rất tuyệt.
Hoắc Bắc Cảng lớn lên đẹp trai như thế, thân hình lại cao to, cơ bắp rắn chắc, cho nên là làm chuyện đó hẳn là cũng rất không tệ. Tưởng tượng đến loại chuyện khiến người ta mặt đỏ tim đập này, Mộ Oanh Oanh cũng đã kích động không kìm nén được.
Vật đó của hắn hẳn là cũng lớn hơn của người bình thường, hơn nữa năng lực trong chuyện đó cũng sẽ mạnh mẽ hơn người bình thường.
Tưởng tượng đến hình ảnh như vậy, Mộ Oanh Oanh liền rất muốn thử nghiệm công phu trên giường của hắn.
Tốt nhất là cái loại kích thích khiến cho cô ta ba ngày ba đêm đều không xuống giường được.
Hoắc Bắc Cảng vốn dĩ không có cảm giác gì với Mộ Sơ Tình đang đứng ở trước mặt, cô còn cứ cọ cọ lên người hắn, lại còn nói với cái giọng điệu ghê tởm đó, động tác của cô ta khiến cho hắn thấy buồn nôn, Hoắc Bắc Cảng liền chịu không nổi muốn đẩy Mộ Sơ Tình ra, hận không thể cách cô càng xa càng tốt.
Hoắc Bắc Cảng nghĩ không ra rốt cuộc là Mộ Sơ Tình làm cái gì vậy? Gần đây tại sao cô lại cứ kỳ kỳ quái quái thế nào ấy, mới sáng sớm đã nhiệt tình hoan nghênh hắn như thế, lại còn muốn về phòng ngủ, ngủ chung với hắn, muốn hắn ôm ngủ, cô thân mật như vậy với hắn từ lúc nào thế?
"Hôm nay cô bị làm sao vậy? Sao lại không bình thường như vậy, xảy ra chuyện gì?"
"Cái gì gọi là em không bình thường chứ, chỉ là em cảm thấy trước kia em đối với anh quá lãnh đạm, khiến cho anh tức giận, đối với anh lãnh đạm như vậy em cũng đâu có muốn, cho nên bây giờ em biết lỗi rồi sau này em sẽ đối tốt với anh, sẽ làm một người vợ dịu dàng ngoan ngoãn, chẳng lẽ anh không thích em như bây giờ sao?"
Hoắc Bắc Cảng bình tĩnh suy nghĩ một chút, sau đó ít nhiều đã nghĩ ra nguyên nhân tại sao Mộ Sơ Tình lại trở nên như thế này, bởi vì bộ dạng hiện giờ của cô đặc biệt giống một người.
Hứa Hạ Đồng.
Trước kia Hứa Hạ Đồng cứ luôn quấn lấy hắn, chính là luôn dây dưa với hắn giống như Mộ Sơ Tình bây giờ.
Tại sao Mộ Sơ Tình lại muốn học theo Hứa Hạ Đồng?
Hoắc Bắc Cảng đẩy cô ta ra, bắt lấy hai tay Mộ Oanh Oanh, rất nghiêm túc nói với cô ta: "Mộ Sơ Tình, cô không cần phải thay đổi cái gì cả, trước đó tôi nói thích cô là tôi thích con người cô của lúc trước, không phải là muốn cô thay đổi vì tôi, cô biến thành bộ dạng của Hạ Đồng, tôi cũng sẽ không thích cô như vậy, cô có hiểu không? Tôi thích chính là cô của trước kia, là cô chân chân thật thật chứ không phải như bây giờ..."
"Cái này thì có khác gì nhau đâu, anh nói anh thích em, như vậy không phải là được rồi sao? Anh thích em thì phải chấp nhận mọi thứ thuộc về em, chẳng lẽ không phải sao?"
Mộ Oanh Oanh phản bác lại xong, trong đầu liền suy nghĩ xem người phụ nữ mà hắn vừa nhắc tới là ai?
Hạ Đồng, người phụ nữ này cô ta có nghe qua tên nhưng mà cô ta lại không biết cuộc sống trước đây của Hoắc Bắc Cảng thì làm sao biết được trước kia hắn quen người nào, người phụ nữ kia chắc là người yêu cũ gì đó, tình địch? Chẳng lẽ trước kia hắn thích người phụ nữ này.
Nghe giọng điệu của hắn, cách xưng hô, chắc là bạn gái cũ gì đó.
"......" Một câu như thế làm Hoắc Bắc Cảng không còn lời gì để nói.
Thích một người phải thích tất cả những thứ thuộc về người đó, hắn là thích Mộ Sơ Tình, có cảm giác với Mộ Sơ Tình, chính là lại không có cách nào yêu thích bộ dáng như bây giờ của cô.
Chuyện này, tại sao lại như thế này được?
Hoắc Bắc Cảng nhíu chặt đầu mày, suy nghĩ.
Mộ Oanh Oanh thấy Hoắc Bắc Cảng đang suy nghĩ, rất sợ hắn sẽ phát hiện ra sơ hở của cô ta, cho nên nhanh chóng nói sang chuyện khác với hắn.
Mộ Oanh Oanh lại dây dưa quấn lấy hắn, "Ông xã, em có một chuyện muốn thương lượng với anh, gần đây em không có tiền tiêu, muốn mua đồ cũng không có tiền mua, anh cho em tiền mua đồ có được không?"
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn