Mộ Sơ Tình tìm tới tìm lui cuối cùng thấy công việc vệ sinh là có vẻ thích hợp. Nhưng mà cô cũng không thể vì tiếp cận Hoắc Bắc Cảng mà đi làm một người dọn vệ sinh chứ?
......Nhưng mà tại sao lại không thể làm một người dọn vệ sinh? Có khả năng nhân viên vệ sinh lại càng dễ dàng tiếp cận Hoắc Bắc Cảng hơn cũng không chừng.
Cho nên.....
"Mộ Oanh Oanh tiểu thư có phải không? Cô xác định cô đến đây làm nhân viên vệ sinh sao? Nhìn cô cao lắm chắc cũng chỉ 24, 25 tuổi đi, cũng khá ưa nhìn, còn trẻ tuổi sao không tìm công việc tử tế gì mà làm, lại đi làm nhân viên vệ sinh, cô có làm nổi không?" Người quản lý kia có chút do dự nhìn Mộ Sơ Tình, cảm thấy không thế nào tin tưởng vào cô được.
Nhìn dáng vẻ của cô là loại người mười ngón tay không dính được một chút nước lạnh. Còn nữa, lại là sinh viên mới tốt nghiệp, làm gì có ai lại đi làm nhân viên vệ sinh chứ, ai lại không ghét bỏ cái công việc vừa mệt lại phiền này, cho nên cô gái này đi làm nhân viên vệ sinh thì thật là...!
Mộ Sơ Tình không có cách nào nói chuyện, nhưng mà trước kia cô từng đi phỏng vấn người ta cho nên đại khái là cô biết quản lý sẽ hỏi những vấn đề gì, cho nên đã viết lên giấy câu trả lời của mình từ trước.
"Quản lý, tôi xác định tôi muốn làm công việc này, bởi vì tôi không nói chuyện được cho nên những công việc bình thường đó đều không phù hợp với tôi, cô yên tâm đi, cô đừng để ý đến việc tôi còn trẻ, tôi rất chịu khó."
"Cô không nói được, cô là người câm sao?" Quản lý nhìn thấy tờ giấy đó xong liền rất hiếu kì đánh giá cả người Mộ Sơ Tình một lượt, nghĩ thầm một cô gái ưa nhìn như thế, thế nhưng là một người câm, quái đáng tiếc.
Mộ Sơ Tình chần chừ một chút, có chút khó chịu gật đầu, trả lời rằng mình chính là một người câm.
Nếu không biết nguyên nhân phía sau thì chắc sẽ đồng tình chứ? Nghe được Mộ Sơ Tình là một người câm, không tìm được công việc bình thường liền cho cô ở đây làm người dọn vệ sinh.
Khoảng cách tiếp cận Hoắc Bắc Cảng của Mộ Sơ Tình lại gần thêm được một chút, Mộ Sơ Tình nghĩ sau này phải cố gắng thiết lập quan hệ với quản lý mới được, để quản lý cho cô đi dọn dẹp phòng làm việc của tổng giám đốc hoặc là WC trong phòng tổng giám đốc cũng được.
Mộ Sơ Tình nhận quần áo đồng phục xong quay về khách sạn, nghĩ nghĩ bản thân cũng phải tìm một chỗ ở mới được, không thể tiếp tục ở khách sạn như thế này nữa, ở khách sạn tiện nghi thì đúng là rất tiện nghi nhưng mà tính lại thì đúng là quá tốn kém. Tiền phòng mỗi ngày cũng đã hơn 100 đồng.
Lúc Mộ Sơ Tình về đến khách sạn lại phát hiện cửa phòng đã mở ra, hành lý của cô bị ném ra khỏi phòng.
Mộ Sơ Tình hoảng loạn đi vào, chính là đột nhiên trong phòng lại xuất hiện mấy tên xã hội đen. Mấy tên xã hội đen đó đều mặc đồ đen, đeo kính râm, một tên còn có răng vàng, lại còn đeo một sợi dây chuyền vàng to khủng bố như là sợ người ta không biết hắn có tiền vậy. Thoạt nhìn giống như mấy tay xã hội đen trên phim.
Mộ Sơ Tình vốn không quen biết những người này, cho nên thấy những người này ở trong phòng mình, cô liền bị dọa sợ, còn tưởng rằng những người này là chuyên đi cướp bóc, bá vương như thế.
Mộ Sơ Tình vội vàng lùi về sau, muốn báo cảnh sát.