Mộ Sơ Tình nghe được những lời Mộ Oanh Oanh vừa nói kia, cả người đều trầm xuống, không nói nên lời, nhưng chính là hỏa khí trên người cô làm Mộ Oanh Oanh sợ hãi.
"Những gì cô nói có thật không?"
Qua một lúc sau, Mộ Sơ Tình ngẩng đầu nhìn chằm chằm Mộ Oanh Oanh, cẩn thận hỏi cho rõ ràng.
Mộ Oanh Oanh nghe Mộ Sơ Tình hỏi lại, cẩn thận giải thích, "Chị, tôi lừa chị làm gì? Những lời này là thiên chân vạn xác, nghe ba mẹ tôi nói, sau đó có người lấy tiền dẹp yên chuyện này. Cho nên căn bản không có người dám hé răng, người kia là người có địa vị? Quan quan tương tí, ai dám hé răng chứ? Bọn họ có chức có quyền, làm chuyện này lắng xuống được, tốn chút tiền liền dễ dàng."
Mộ Sơ Tình nhíu chặt chân mày, hai tay gắt gao nắm chặt, bộ dạng như sắp phát hỏa, "Vậy cô có biết rốt cuộc là ai ở trên xe động tay động chân không?"
"Chị, chị là chị tôi, chị thử nghĩ xem, tôi làm sao mà biết được chuyện lúc trước ba mẹ tôi nói, đều là tôi ở sau lưng nghe lén, hơn nữa ba mẹ tôi cũng không biết, đều nói chuyện này đã bị người ta dùng tiền che lấp đi, người kia có tiền có thế, chính là muốn che giấu chuyện này, cho nên chúng ta làm sao có thể biết được?" Mộ Oanh Oanh lần này thật sự lắc đầu không biết.
Nói xong lại nhìn thấy vẻ mặt Mộ Sơ Tình có chút không thích hợp, cô ta sợ hãi, "Sơ Tình tỷ, chị hỏi cái này làm gì, không phải là chị muốn báo thù cho ba mẹ đó chứ?"
Nếu như cô thật sự muốn báo thù, vậy quả thực chính là lấy trứng chọi đá, có thể dẹp yên chuyện này, vậy có thể tưởng tượng được đến tột cùng người đó là nhân vật lợi hại đến cỡ nào, cô làm thế nào mà báo thù?
Mộ Sơ Tình lắc đầu, hiện tại taxi đã tới dưới nhà Mộ Oanh Oanh, cho nên Mộ Sơ Tình nhanh chóng đẩy Mộ Oanh Oanh xuống xe, "Chuyện này không liên quan đến cô, được rồi, tới nhà cô rồi, xuống xe đi. Sau này buổi tối ngàn vạn lần không cần đi ra ngoài, cô là con gái, đi tới mấy nơi đó cũng không an toàn."
"Ừm, tôi về đây, chị, chị trở về cũng chú ý an toàn một chút." Mộ Oanh Oanh có chút tâm bất cam tình bất nguyện, thổn thức một phen, sau đó xuống xe.
Xuống xe, Mộ Oanh Oanh liền hối hận.
Mẹ nó! Kế hoạch lần này lại thất bại.
Mộ Sơ Tình như thế nào liền có thể may mắn như thế, đều đã kêu nhiều đàn ông như vậy đến, đã chắc chắn mấy người đàn ông đó sẽ cường bạo Mộ Sơ Tình, danh tiết của cô tự nhiên khó giữ được.
Chính là cố tình mấy người đàn ông đó không phải là đối thủ của cô, có phải là cô ăn rau chân vịt lớn lên hay không, làm sao lại mạnh mẽ như vậy, mạnh mẽ như thủy thủ, thật là không thể tưởng tượng, một người phụ nữ nhỏ bé như cô thế nhưng có thể đem mấy người đàn ông cao to đánh bay đến trên tường.
Mộ Oanh Oanh hậm hực vài cái, sau đó liền đi vào trong nhà.
Mộ Sơ Tình kêu tài xế tiếp tục lái xe, lần này tài xế hỏi cô đi đâu.
Mộ Sơ Tình há miệng định nói tài xế chạy về nhà Hoắc Bắc Cảng, chính là nghĩ nghĩ nhưng vẫn không có lên tiếng, những lời Mộ Oanh Oanh vừa nói làm đầu óc Mộ Sơ Tình rối loạn, hiện tại còn không muốn về nhà, rất muốn có một cơn gió lạnh, làm cô lắng dịu tâm tình.
Qua một lúc sau, Mộ Sơ Tình nói với tài xế, "Tài xế, đưa tôi đến đường Băng Giang."
......
Mộ Sơ Tình trả tiền cho tài xế, đến đường Băng Giang cô liền đi lên trên cầu, nhìn nước chảy dưới sông, gió đêm thổi tới làm cho cô bình tĩnh lại, nghĩ lại những chuyện xảy ra 5 năm qua, nghĩ lại những chuyện xảy ra với ba mẹ cô lúc trước.