Theo lý mà nói, hắn là một người đàn ông rất bình thường, tuyệt đối là một người đàn ông rất bình thường, tuy rằng đối với bất cứ người phụ nữ nào cũng đều không có hứng thú, đối với phụ nữ không nổi lên được phản ứng, chính là Hoắc Bắc Cảng tuyệt đối có hứng thú với Mộ Sơ Tình, bằng không hai người cũng sẽ không sinh ra được Tiểu Bao.
Hắn có phản ứng với Mộ Sơ Tình là không thể nghi ngờ.
Chính là...... Vừa rồi cái kia, nằm ở dưới thân hắn chính là Mộ Sơ Tình mà! Thật kỳ quái, theo như bình thường mà nói, chỉ cần hắn vừa tiếp cận Mộ Sơ Tình, ngửi được mùi hương thoang thoảng dễ chịu trên người Mộ Sơ Tình thôi thì Hoắc Bắc Cảng chắc chắn sẽ nổi phản ứng lên với cô, đây cũng là chuyện trước giờ luôn khiến hắn buồn rầu, không biết phải làm sao, chính là vừa rồi cô tiếp cận hắn, bản thân đều đã duỗi tay vuốt ve thân thể của cô, rõ ràng hai người đều đã nằm dính sát vào nhau, nhưng một chút phản ứng cũng đều không có. Cái loại xúc cảm này, Hoắc Bắc Cảng cảm thấy rất tệ, thật sự là giống như chạm vào một cái xác chết lạnh băng vậy, không chỉ không có bất cứ phản ứng gì, lại còn có điểm phản cảm nữa.
Hơn nữa càng kỳ quái chính là mùi hương ở trên người Mộ Sơ Tình lúc nãy không giống như là mùi hương nhàn nhạt mà ngày thường hắn vẫn ngửi được ở trên người cô, lần này mùi nước hoa trên người Mộ Sơ Tình có chút...... nồng nặc quá mức.
Cũng không thể đổ lỗi cho mùi nước hoa của cô được, chính là hắn lại không có phản ứng...... Chính hắn cũng đều đang ảo não, chẳng lẽ hắn thật sự có vấn đề?
Hắn sẽ không thật sự xui xẻo như thế chứ? Cái phương diện kia thật sự không được.
Vừa rồi sở dĩ ở trên giường, sau khi rời giường hắn liền liền xoay người đi là vì không muốn để cho Mộ Sơ Tình nhìn thấy cái vẻ mặt quẫn bách của hắn......
Vừa rồi nhất định là rất xấu hổ, Mộ Sơ Tình sẽ không thật sự cho rằng cái phương diện kia của hắn không được đó chứ? 3
......
Hiện tại Tiểu Bao còn đang bị phạt đứng, nó vẫn luôn vâng lời mẹ nói, mẹ đã kêu nó phải đứng đủ ba giờ mới thôi, dù sao thì nó cũng là một đứa bé ngoan cho nên nhất định sẽ đứng đủ ba giờ, từ nhỏ đến lớn Tiểu Bao rất là nghe lời, đặc biệt là nghe lời mẹ nói, là một đứa trẻ khiến người ta bớt lo. Tiểu Bao nghiêm túc đứng chịu phạt, mấy con thú cưng bên cạnh đều nhìn không được.
Đã là lần thứ năm Hỉ Bảo muốn đi kêu Tiểu Bao dừng lại, không cần đứng nữa đâu, người đó không phải là mẹ ngươi, mẹ ruột của ngươi không phải người đó đâu, ngươi đừng có mắc lừa nàng ta. Nhanh đi về phòng ngủ đi, chính là nó vẫn luôn bị Hoan Bảo ngăn lại.
"Hỉ Bảo, không được hành động thiếu suy nghĩ, ngoan ngoãn ở chỗ này đi." Hoan Bảo cảnh cáo Hỉ Bảo.
Hỉ Bảo ủy khuất, liền rớt vài giọt nước mắt với Hoan Bảo, "Hoan Bảo, như vậy rất đáng thương, chúng ta không định nói cho Tiểu Bao, cái người hiện tại không phải là mẹ hắn sao? Lừa một đứa con nít như vậy thật sự tốt sao?"
Hoan Bảo nghĩ đi nghĩ lại vẫn là kiên trì với cái ý nghĩ này của chính mình, nó nói với Hỉ Bảo: "Trước tiên cứ như vậy đi, không cần nói chân tướng cho Tiểu Bao biết. Bởi vì tuy rằng IQ của Tiểu Bao rất cao, không giống những đứa con nít bình thường, nhưng chung quy lại hắn vẫn là một đứa con nít, nếu như ngươi nói sự thật này cho hắn biết, chắc chắn là hắn sẽ nhớ, sẽ tư tưởng tới mẹ mình, sẽ khiến cho chuyện này phức tạp lên, liền sẽ ảnh hưởng đến Tiên tử. Ngươi quên mất Đại Thụ gia gia đã nói với Tiên tử như thế nào rồi sao? Nếu như Tiên tử muốn đổi lại thân phận của mình, nhất định phải làm cho Thái tử biết thân phận của nàng, nhưng lại không thể tiết lộ tin tức cho Thái tử được. Tiểu Bao mà biết thì liệu Thái tử có biết không? Cho nên chúng ta không được hành động thiếu suy nghĩ, phá hỏng kế hoạch của Tiên tử, đến lúc đó nếu như Tiên tử và nữ nhân kia không đổi lại được thân thể thì phải làm sao?"
Hỉ Bảo nghe Hoan Bảo cảnh cáo như vậy liền bình tĩnh lại, không dám hành động thiếu suy nghĩ.