- Ối chà! Hôm nay chúng ta có lộc ăn rồi!
Đái Mộc Bạch kinh ngạc nhìn một bàn cơm canh dọn sẵn, hơn nữa bên ngoài còn có vô số các học viên đang nhìn bọn họ hô to: Sử Lai Khắc tất thắng!
Lam Bá học viện lúc trước chỉ thu học sinh xuất thân bình dân, cho nên bọn họ căn bản cũng không giàu có gì, đây là điều duy nhất mà bọn họ có thể làm cho chiến đội Sử Lai Khắc.
Mã Hồng Tuấn hai mắt rưng rưng, ôi chao, toàn là đồ ăn mà hồi ở Tác Thác thành hắn thích nhất.
Đường Tam ái ngại nhìn mọi người một chút, thực sự là bị người nhìn như vậy hắn không có quen. Hơn nữa không chỉ có đám học viên, các vị sư phụ cũng đến, hô to Sử Lai Khắc tất thắng.
Áo Tư Tạp khụ khụ ho một cái, mới thắng một trận chưa tính là gì, thế nhưng có học viên rất nhanh đã giải thích cho hắn biết, nguyên bản học sinh bình dân này quá nửa là bị đám nhà giàu khinh thị không cho học cùng, may mắn được Nhị Long sư phụ thu nhận, cho nên lần này Sử Lai Khắc chiến đội chiến thắng Thiên Đấu Hoàng Gia học viện, bọn họ rất vui mừng, những thứ này là để tỏ lòng biết ơn.
Quá trình bày tỏ này cũng không lâu lắm, sau đó học viện vẫn tiếp tục giờ học, cho nên bọn họ lúc này mới lưu luyến rời đi, trả lại không gian yên tĩnh cho nhóm người thi đấu.
Diệp Phi Linh đứng ở trên văn phòng viện trưởng, chỉ tay cho Phất Lan Đức thấy một chút những gì cần làm, với lượng người cổ vũ đông đảo như này, làm vài tấm băng vải cổ vũ hay là phụ kiện cổ vũ cũng không tệ.
Phất Lan Đức chăm chú ghi chép, sau đó mới mãn nhãn thả cho Diệp Phi Linh đi ăn cơm.
****
Đại hội bắt đầu đã qua hai ngày, tất cả hồn sư học viện cũng đều hoàn thành vòng dự tuyển đầu tiên. Không hề nghi ngờ, ở trong số hai mươi tám đội hồn sư thì các học viên của Thiên Đấu hoàng gia học viện là xui xẻo nhất. Mặc dù có trị liệu hệ hồn sư vì bọn họ mà chữa thương nhưng xương cốt bị đứt gẫy thì không phải một vài ngày là có thể chữa xong. Từ đầu họ cũng có ý định thay đổi đội dự thi nhưng đội dự bị cũng chỉ có thực lực rất bình thường nên không thể thay thế được.
Hôm nay sắp bắt đầu đợt dự tuyển tái thứ hai. Ngay khi đám người Sử Lai Khắc Thất Quái đi tới bên ngoài của Thiên Đấu đại đấu hồn trường thì bọn họ đã lập tức cảm nhận được sự đãi ngộ khác biệt.
Khán giả tụ tập bên ngoài chuẩn bị vào xem khi thấy mấy người đám Sử Lai Khắc Thất Quái với quần áo đều là màu xanh biếc thì đều tự giác tránh ra một cái thông lộ, tiếng nghị luận tuy có nhưng so với lúc trước thì ít hơn nhiều. Những mũi nhọn từ ánh mắt phía sau lưng họ cơ hồ cũng biến mất, mà thay vào đó là sự kính sợ.
Trận thi đấu vòng đầu tiên Sử Lai Khắc học viện đã khiến cho khán giả có ấn tượng quá sâu sắc. Mặc dù trận đấu có thời gian ngắn ngủi nhưng bảy người của Sử Lai Khắc học viện xuất chiến đã bộc phát thực lực một cách điên cuồng, lại thêm thủ đoạn công kích có chút tàn nhẫn đã khiến cho khán giả sinh ra cảm giác sợ hãi. Ai có thể chịu đựng được việc bị đánh liên tiếp rồi lại trị thương cơ chứ?
Không chỉ có khán giả chú ý tới chiến đội này, trên đài cao, khu vực cao quý nhất thuộc về các vị khách quý, Tuyết Dạ Đại Đế cùng Trữ Phong Trí cũng chăm chú nhìn thật kỹ.
Ánh mắt Tát Lạp Tư dừng một chút trên người Diệp Phi Linh, đứa trẻ này thi đấu vô cùng nhàn nhã, thậm chí còn không hề xuất ra hồn kỹ, dường như chiến đội này ẩn tàng rất nhiều thực lực.
Thế nhưng đứng trước ba người hoàng kim kia, cuối cùng sẽ phải thảm bại thôi!
Ngày hôm nay hắn đã điều động nhóm của học viện Tượng Giáp Tông, cái đám cuồng đồ này công phòng đều rất khỏe, một đám gà con mềm yếu như thế kia, chắc hẳn cũng bị loại thôi!
Tát Lạp Tư hung ác suy nghĩ, thế nhưng biểu tình lại vô cùng trấn định, thậm chí còn có chút thản nhiên.
Bên dưới đài, sau khi tiếp nhận thông tin vòng thi đấu, Liễu Nhị Long sắc mặt xám ngoét, trong bụng chửi rủa ba lần bảy lượt tám đời tổ tông cái thằng cha nào bốc thăm thi đấu.
Phất Lan Đức lần này bởi vì bận rộn chuẩn bị con đường tài lộ, cho nên sẽ không quản tới nhóm học viên ăn gì, mặc gì, thi đấu cái gì. Mặc dù không hoàn thành trách nhiệm viện trưởng, nhưng các học viên sau khi được Cửu muội phổ cập một chút, cũng sẵn sàng tha thứ cho hắn.
Đại Sư cầm thông tin bốc thăm, trầm giọng nói:
- Các ngươi thi đấu trận thứ hai gặp phải đối thủ rất mạnh. Hiện tại các ngươi có ba lựa chọn. Thứ nhất là từ bỏ trận đấu này để bảo tồn thực lực. Dù sao dự thi vòng này thì sẽ có năm đội đứng đầu có khả năng tiến vào vòng sau. Thứ hai là đánh một trận nhưng khả năng thắng của ngươi dù chỉ một phần cũng không có. Thứ ba, lấy toàn lực ra mà chiến đấu, nhưng cho dù có thể chiến thắng, thì thực lực của các ngươi cũng hoàn toàn bại lộ!
Ngoại trừ 4 người dự bị, 8 người còn lại nhìn nhau, cau mày. Đái Mộc Bạch xoa xoa đầu Diệp Phi Linh, không cần nói cũng biết, hắn sẽ không để em út lên. Đối thủ nguy hiểm để lớp đàn anh đến chiến là được rồi.
- Nếu cả 7 người lên thì rất lãng phí, nhất là Trữ Vinh Vinh tỷ, Tứ Khiếu Hằng Chi Tâm của tỷ còn chưa thuần thục, miễn cưỡng sử dụng sẽ khiến tỷ bị phản phệ, không tốt chút nào! - Diệp Phi Linh ngăn cản ý đồ bại lộ thực lực của mọi người trước tiên.
- Sư phụ, người biết đối thủ trận tới thuộc loại hình hồn sư như nào không ạ? - Đường Tam chưa vội nghĩ tới đội hình, hắn quan tâm chính là đối thủ có thực lực như thế nào, từ đó mới đưa ra phán đoán để từ bỏ hay là chiến đấu tiếp.
Liễu Nhị Long đứng bên cạnh tức giận nói:
- Tượng Giáp Tông các ngươi đã nghe nói qua chưa? Trong bảy đại tông môn thì đứng hàng thứ sáu. Võ hồn bọn họ chính là Toản Thạch Mãnh Tượng ( voi đá) lực phòng ngự cực kỳ mạnh, ngoài ra công kích cũng không hề kém. Phải nói là gần như công phòng tuyệt đối. Đối thủ của các ngươi hôm nay là các học viên của học viện được Tượng Giáp Tông sáng lập - Tượng Giáp học viện. Bảy tên tham gia thi đấu lần này đều là Đệ tử trực hệ của Tượng Giáp Tông. Trong đó ba người đạt tới bốn mươi cấp, mặt khác bốn người còn lại cũng có thực lực gần đến bốn mươi cấp. Có thể nói là thế hệ tinh anh mới của Tượng Giáp Tông!
- Chẳng lẽ không có cách nào hạ chúng sao? - Đái Mộc Bạch kỳ quái hỏi, sau đó liếc mắt nhìn Đường Tam một chút. Diệp Phi Linh cùng viện trưởng đang thảo luận gì đó, cũng chưa có suy nghĩ tới.
- Không, lực phòng ngự mạnh tất sẽ có yếu điểm! Ta kỳ thực đã nghĩ ra đối sách rồi, chỉ là tính khả thi không lớn, bởi vì chưa từng chiến đấu với loại hình như thế này bao giờ!
- Cái này thì... ta biết một chút!
Thái Long lúc này mới bẽn lẽn lên tiếng. Gia tộc của hắn cùng Tượng Giáp Tông có chút quen thuộc, là hai thế lực chuyên tu lực lượng hình.
- Ồ, ngươi biết cái gì?
Đại Sư hứng thú đặt câu hỏi. Thái Long này xuất thân từ Lực chi nhất tộc, về phần sức mạnh cũng có chút tương đương với Tượng Giáp Tông.
- Gia gia ta từng giao thủ quá với người Tượng Giáp Tông, thực chất bên đó lực phòng ngự rất mạnh, nhưng đồng dạng các mục tiêu khác lại kém hơn chúng ta một chút. Hơn nữa bọn họ còn có nhược điểm, chỉ cần tấn công đúng cái nhược điểm đó, sức phòng ngự của bọn họ sẽ mất hết! Trước đó gia gia ta đánh người ta gẫy một cánh tay, không phải vì bọn họ kém hơn gia gia, mà bởi vì nhược điểm của bọn họ nằm ở khuỷu tay!
Đường Tam trầm ngâm suy nghĩ một chút, con người có 108 huyệt đạo, 6 bộ vị quan trọng, nhược điểm rất có thể cũng nằm ở trong đám này, nhưng mỗi người mỗi khác nhau, nhược điểm sẽ không nằm ở duy nhất một vị trí.
- Sư muội, ngươi thăm dò tên kia được không?
Đường Tam nhìn Diệp Phi Linh đã bàn luận xong, cân nhắc mà hỏi. Thời điểm diễn ra trận đấu của bọn họ là khoảng 9 đến 10 giờ sáng, lúc này vẫn còn 3-4 tiếng nữa mới đến lượt.
- Không được, lên thăm dò phải là ta mới đúng, chúng ta là nam nhi, lại là đàn anh, sao có thể để cho tiểu muội lên thử sức được!
Đường Tam nhìn Kinh Linh cùng Hoàng Viễn tranh nhau, khẽ lắc đầu cười. Diệp Phi Linh khác so với bọn họ, nàng cũng tu luyện Tử Cực Ma Đồng, cách thức thăm dò không phải là ngạnh kháng với đối phương, mà chính là tìm ra yếu điểm trên người đối phương.
- Sư huynh, cái này phải lên đài chiến đấu mới tìm được! Bọn họ lúc này đang ở trạng thái bình thường, không có phụ thể võ hồn, thực sự ta không nhìn thấu!
Đường Tam gật đầu, xác thực là hắn đã sơ sót quên mất việc này, như vậy phải đổi phương thức tác chiến khác.
Đại Sư tiếp tục nói:
- Nếu như là nơi chiến đấu trống trải có lẽ các ngươi còn có vài phần cơ hội, Tượng Giáp Tông không am hiểu nhất chính là tốc độ, bằng vào việc đánh lén để làm tiêu hao bớt hồn lực của họ chính là lựa chọn đúng đắn nhất. Nhưng lôi đài chiến đấu có diện tích quá nhỏ như vậy mà tác chiến với bọn họ thì các ngươi gần như không có chút cơ hội nào cả. Đối thủ mặc dù không có phụ trợ hồn sư, nhưng bởi vì võ hồn giống nhau, uy lực tăng lên càng kinh khủng. Từ trên lý luận mà nói, vì thắng lợi cuối cùng, ta đề nghị các ngươi từ bỏ trận đấu này đi. Dù sao, dự tuyển đại tái chỉ cần năm đội đứng đầu đều có thể tiến vào vòng trong mà. Hơn nữa các ngươi lại có thể ẩn dấu thực lực cho nên ta thấy đó là lựa chọn hay nhất!
Phất Lan Đức kêu thảm thiết một tiếng:
- Trời ạ, nếu từ bỏ trận đấu vậy quảng cáo của ta vỗ cánh bay à?!!
- Không, viện trưởng yên tâm! Chúng ta sẽ chiến đấu, và còn nhất định chiến thắng!
Diệp Phi Linh nghe qua Đại Sư phân tích, hì hì cười.
- Sàn chiến đấu bé chính là lợi thế của chúng ta! Sư phụ, ngài còn nhớ cách ta chiến đấu với cái người võ hồn là con trâu không, hắn hình thể to lớn, ta không đá văng hắn ra ngoài sàn được, nhưng đá hắn lăn chạm xuống khu vực rìa sàn vẫn có thể! Ta nghĩ sư huynh cùng mọi người cũng có thể lợi dụng địa hình này, bao phủ, che lấp, tấn công hỏa tuyến, nhất là khiến cho bọn họ ngã khỏi sàn bằng cái cách không ngờ tới là được!
- Ồ!!!!!!!
Ngoại trừ Đường Tam, những người còn lại cùng nhau hô lên kinh ngạc. Chủ ý này không tệ, chính là lừa đảo đối phương một trận ra khỏi sàn.
- Chớ xem thường Tượng Giáp Tông, bọn họ không có ngốc đến mức bị lừa như ngươi nói đâu! Quỷ nha đầu ngươi lắm chủ ý, nhưng nếu không thành, lần này khấu trừ tiền hoa hồng của ngươi!
Phất Lan Đức hắng giọng, còn thuận tiện làm một cái bảo đảm cho hắn.
- Sư phụ, trận ta nghĩ thiết kế bố cục như lời Phi Linh nói, đáng tiếc là phải để hai người ở lại rồi!
Đường Tam cất nhắc cùng Đại Sư, bắt đầu thông báo những người lên thi đấu. Tổ hợp lần này sẽ để cho hắn, Đái Mộc Bạch, Chu Trúc Thanh, Mã Hồng Tuấn lên sàn cùng ba người. Hoàng Viễn ở lại.
Đại Sư nghe qua danh sách, hai mắt đã có chút sáng lên rồi lại ảm đạm xuống. Đúng vậy, võ hồn dung hợp kỹ của hai người Chu Trúc Thanh cùng Đái Mộc Bạch rất cường đại, sẽ có thể ngăn chặn được chiến đội Tượng Giáp Tông. Chỉ tiếc là phải xuất ra sớm như thế này, hắn có chút không nỡ.
- Sư phụ, người đừng lo lắng, sẽ không sao đâu mà!
Diệp Phi Linh cúi đầu dưới tay hắn, lại tiếp tục làm mèo nhỏ cọ cọ tay.
Liễu Nhị Long phì cười, không biết cho nàng đi tham dự tràng đại chiến này là đúng hay sai nữa đây.
- Nào, thể hiện quyết tâm của chúng ta, chiến thắng chiến thắng chiến thắng! Quán quân quán quân quán quân!
12 người chạm tay vào nhau, vẽ lên một vòng tròn quyết thắng!