Đầu tiên là việc Liễu Nhị Long nhường lại chức viện trưởng. Người thay thế nàng không ai khác chính là Phất Lan Đức. Vốn dĩ khi nhìn thấy Đại Sư, tâm tư của nàng đã dồn toàn lực chú ý về phía hắn, làm gì còn có thời gian để ý về phía trường học.
Phất Lan Đức tiếp nhận học viện, liền yên tâm mà đổi tên thành Sử Lai Khắc học viện. Hắn cầm hai tấm kim tạp, chuyên môn mà kiến thiết lại các khu vực học, khiến cho mỗi đệ tử ưu tú đều có thể có được hoàn cảnh tu luyện tốt nhất của riêng mình.
Như Tiểu Vũ là thỏ võ hồn, tự nhiên tu luyện thích hợp nhất là tại các khu vực có bụi cây rậm rạp, Đái Mộc Bạch thì ở gần các bầy thú, Áo Tư Tạp đơn giản nhất là một thực vật hệ hồn sư, phòng bếp chính là nơi dẫn dắt hồn lực của hắn tiến bộ nhanh nhất, còn về phần Mã Hồng Tuấn lại ở trong một gian nhà toàn lò lửa. Nói vậy cho oai chứ Mã Hồng Tuấn ở cạnh gian bếp, chuyên môn mà thổi lửa nấu cơm đó.
Đại Sư nhìn cách huấn luyện của Diệp Phi Linh mà để cho Mã Hồng Tuấn làm việc như vậy. Đương nhiên nếu có núi lửa tu luyện là tốt nhất, chỉ là địa điểm học viện nơi này không có một cái địa phương như vậy mà thôi.
Áo Tư Tạp áo vốn dĩ đã có màu hồng, nay lại còn phải mặc tạp dề hồng. Cái hồn kỹ của hắn càng ngày càng uốn éo, nhưng hồn lực thì tăng tốc vô cùng nhanh.
Tiện thể hắn được các vị sư phụ đặc cách mà xếp xuống nấu bếp, đương nhiên đệ nhất vẫn là Diệp Phi Linh. Áo Tư Tạp có chút rầu rĩ, hắn có nấu cách mấy, dùng thử rất nhiều gia vị, thậm chí thay đổi cả công thức nấu, nhưng tuyệt nhiên không đè được Cửu muội xuống.
- Tiểu Áo, ngươi trình độ lại lên rồi đó!
Trữ Vinh Vinh uống một ngụm súp, phát hiện vô cùng vừa vị, hai mắt không khỏi sáng lên. Áo Tư Tạp đắc ý mà cười, nấu ăn ngon cũng có lợi thật nha.
*****
Ngoại trừ tám đồ đệ mình mang đến, Phất Lan Đức dùng cái mắt sáng của hắn, đào được thêm mấy học sinh có tố chất cùng võ hồn đặc biệt một chút. Một nam sinh tên là Thái Long, võ hồn Đại Lực Tinh Tinh, thiên hướng lực lượng hình hồn sư. Người còn lại tên là Giáng Châu, võ hồn Trị Liệu Quyền Trượng, thiên hướng phụ trợ trị liệu hệ hồn sư.
Hai học sinh này võ hồn cũng là một tổ hợp đẹp, hồn hoàn hai vàng một tím. Thái Long bởi vì phương hướng võ hồn, thân người phá lệ cục mịch, còn Giáng Châu thì xinh đẹp vạn phần.
Nàng cùng Trữ Vinh Vinh rất nhanh thân thiết. Mặc dù lớn tuổi hơn, nhưng Giáng Châu cũng không có xưng đàn chị, mà chỉ ngươi ta như anh em một nhà vậy.
Ngược lại với Giáng Châu, Thái Long tính cách bộc trực, thậm chí có chút đầu bị lừa đá. Điển hình là trường học gần 60% là nữ sinh, hắn thích ai không thích, lại đi thích Tiểu Vũ.
Trữ Vinh Vinh đối với nhân phẩm này của Tiểu Vũ mà cười mãi không thôi. Nàng đương nhiên cũng có nam sinh gửi thư tỏ tình, nhưng mà trong mắt nàng chỉ có Áo Tư Tạp. Bọn họ tự nhiên thành đôi, hoa đào xung quanh nàng liền bẻ mất phân nửa.
Ngoại trừ Đái Mộc Bạch, thì hiện tại Áo Tư Tạp là người đẹp trai nhất trường rồi. Trữ Vinh Vinh mặc dù tổ tiên xuất thân từ gia đình bình dân, cũng không có ghét bỏ bọn họ, nhưng bởi vì võ hồn thiên tính về cái đẹp, cho nên ngoại trừ Áo Tư Tạp, nàng không bao giờ ngó tới người khác. Nếu nơi này là Thiên Đấu Hoàng Gia học viện thì có lẽ nhan sắc học sinh sẽ khá hơn một chút.
Tiểu Vũ bị Thái Long quấn lấy, mỗi ngày đều gửi thư tỏ tình, thậm chí còn đứng trước cửa phòng vệ sinh tỏ tình. Thế nhưng nàng không hề nhớ được hắn là ai, trong 100 người nam nhân tỏ tình nàng đã từng gặp, chỉ có duy nhất bóng dáng Đường Tam còn vương lại.
Trước khi Sử Lai Khắc thất quái đến đây, hoặc có thể nói là trước khi đổi tên thành Sử Lai Khắc học viện, Thái Long cùng Giáng Châu chính là chủ lực mà học viện chuẩn bị để tham gia cao cấp học viện đại chiến này, đây đều là do Liễu Nhị Long khổ cực bồi dưỡng, đều là tinh anh trong đám đệ tử. Thế nhưng mấy người kia vừa xuất hiện, ánh sáng của hai người này liền tắt ngấm.
- Ai da!
Giáng Châu ôm đầu mà nhìn người đi phía trước. Nàng vốn là muốn tới hỏi Phất Lan Đức viện trưởng, lúc nào mới có thể tiến hành chiến đấu. Trong danh sách đăng kí học sinh hai năm sau tham chiến vốn dĩ đã có tên nàng, nhưng thân là hệ phụ trợ trị liệu, nếu như so đấu, thật sự không có tý lực sát thương chút nào.
Phất Lan Đức sau khi xếp nàng vào đội, cũng có hỏi quá Đại Sư. Đại Sư thâm ý nhìn nàng một chút, sau đó mới nghĩ nghĩ bảo nàng tìm cường công hệ hồn sư bắt cặp. Nàng nếu như có thể hỗ trợ trị liệu cho nhiều người, thì sau này càng hữu dụng.
- Ngươi có sao không?
Tần Minh nghe Phất Lan Đức báo tới phòng họp, vội vàng mà đi tới, không để ý mà đâm phải thiếu nữ. Nghe tiếng nàng than nhẹ, hắn lúc này mới nhìn lại.
- A, không, không sao!
Giáng Châu xấu hổ đỏ bừng mặt, hình tượng ngã của nàng lúc này thật là mất mặt, nhất là trước một nam nhân ưu tú phong độ như vậy. Nàng cuống quýt bò dậy, vội vàng chạy đi, mái tóc dài lưu lại bóng lưng thiếu nữ ngốc nghếch.
Tần Minh nhìn một cái, cúi đầu cười.
******
Ngược lại với Sử Lai Khắc học viện, Thiên Đấu Hoàng Gia học viện lúc này có chút hỗn loạn.
Độc Cô Nhàn không có ở đây, Hoàng Đấu Chiến Đội khí thế ỉu xìu. Ngọc Thiên Hằng cả ngày chìm trong tu luyện, còn không thèm bước ra ngoài.
Diệp Linh Linh cùng hai anh em Huyền Vũ Quy trực tiếp ngừng học, sau đó trở về gia tộc. Một chiến đội thân thiết, giờ đây mỗi người mỗi nơi tan tác, còn lại cái tên Quỷ Báo dây dưa cùng Huyền Phong nghịch ngợm.
Quỷ báo còn tốt, hồn lực tăng đều.
Huyền Phong ôm lồng ngực, trong ngực là cơn đau kéo dài vô tận.
Từ sau khi tiến vào 35 cấp, hồn lực tăng trưởng vô cùng chậm. Học viện thậm chí còn thường xuyên kiểm tra hồn lực tăng tiến, phát hiện ra hắn hồn lực tăng cấp quá chậm, lão sư phụ trách bọn hắn hiện tại đã có ý kiến.
Lúc trước là bởi vì có Ngọc Thiên Hằng cùng Độc Cô Nhàn ở gần, lão sư còn có chút quan tâm, nhưng giờ hai người đó đều không ở, lão sư đối hắn có phần gay gắt.
Huyền Phong cảm thấy vô cùng bi thương.
Hơn ai hết, có thể bước vào Thiên Đấu Hoàng Gia học viện đều là người có tiềm lực tốt nhất, nếu hồn lực có điểm đặc biệt liền càng được trọng dụng.
Chỉ là..
Huyền Phong đáy lòng trầm xuống, âm thầm cười khổ.
Chính vì năm đó bị gia gia ước thúc, mới có thể một lần nổi loạn mà tới đây.
Về sau gặp được mọi người, gặp được Tần sư phụ, không tiếc chính mình trả giá, không tiếc chính mình nỗ lực, cũng mong rằng mình sẽ có được một cái võ hồn tốt như lão đại, nhưng mà chỉ là mộng đẹp mà thôi.
Cho dù có nỗ lực hơn người khác bao nhiêu lần đi chăng nữa, thì thiên phú của mình cũng chỉ đến vậy mà thôi.
Cầm tờ giấy kết quả kiểm tra hồn lực, lại nhìn chú thích * sau mười tháng hồn lực không thể tiến vào cấp 37 liền được mời rời khỏi trường học *, đáy lòng càng thêm buốt giá, càng thêm cảm nhận thế giới bên ngoài không giống như ở nhà.
Mẫn chi nhất tộc, đời này chỉ còn sót lại mình ta.
Huyền Phong kéo mũ trùm sụp xuống, quyết định khoảng thời gian này tìm cách cùng mọi người vui đùa một lần cuối đi.
******
- Má, nóng chết ta rồi! Bỏng!
Áo Tư Tạp gõ đầu Mã Hồng Tuấn, cái tên mập này làm cái quái gì vậy, định đốt nhà bếp lần nữa sao? Lần này đừng nói là Phất Lan Đức tấu hắn, chính là Liễu Nhị Long sư phụ quăng hắn xuống mương cũng không biết chừng.
- Không biết khi nào Tam ca cùng Cửu muội trở về?!
- Ngươi hỏi ta làm cái gì? Cái này ta cũng đâu có biết?
Áo Tư Tạp đảo muôi canh, vừa thổi vừa đáp.
- Chán quá chán quá đi mất, không có hai người họ ở, Tiểu Vũ cả ngày tìm ta bồi nàng tập huấn, ngươi cả ngày bắt ta đun bếp lò, thật không thú vị!
Mã Hồng Tuấn ôm mặt, rầu rĩ đáp. Cửu muội ở nàng sẽ chừa đồ ăn ngon cho hắn, đâu có như tiện nhân Áo, cả ngày canh me xem hắn có ăn vụng gì không.
- Hứ, ngươi bộ dáng cả ngày không phải Tam ca thì không được, không phải Cửu muội thì không xong, thật khiến người ta mất mặt đó!
Trữ Vinh Vinh từ đâu thò đầu vào, mắng.
- Á á á á á ta không thể chịu đựng được nữa rồi!
Mã Hồng Tuấn rú lên. Hai cái tên quỷ hỗ trợ này cả ngày tú ân ái trước mặt hắn, làm hại hắn cả ngày bị Tiểu Vũ quăng lên quăng xuống bầm dập.
- Hứ, dám mắng ta à, đậu hủ thối này phần ngươi hết đó!
Áo Tư Tạp vênh mặt ném một rổ đậu hũ của hắn ra trước mặt Mã Hồng Tuấn, sau đó lại chân chó mà chạy tới vâng dạ với Trữ Vinh Vinh.
Mã Hồng Tuấn lòng đầm đìa nước mắt, cắn cắn khăn tủi thân.
Hôm nay lão tử không tu luyện, trốn ra ngoài Thiên Đấu thành chơi đã!!!!!
******
Đại Sư cầm chung trà, nước trà vốn đã lạnh, nhưng hắn lại cảm thấy thân mình bỏng rát.
Cái ánh mắt nóng cháy kia của Nhị Long phóng tới, làm hắn không có cách nào bình tĩnh được.
- Nhị Long à, ngươi không bồi dưỡng đệ tử sao?
Nhị Long lắc đầu. Mấy ngày nay, nàng đã liên tục tỏ tình với hắn, thế nhưng cái tên này cứ như đá tảng vậy, trơ mặt mà không nhắc đến tâm ý của nàng.
Huynh muội thì sao chứ hả?? Nàng cóc cần biết! Nàng chỉ một lòng muốn gả cho hắn mà thôi!!!
Ngược lại với hai kẻ cả ngày rầu rĩ u oán, Phất Lan Đức mừng như bắt được vàng, cả ngày vui vẻ hát ca bên đời Triệu Vô Cực.
Hắn vừa mới nhận được tin tức, Thất Bảo Lưu Ly tông gửi thư đáp lại, mong được cùng học viện kết giao!