- Hoan nghênh mọi người đã đến tiệc chúc mừng của ta! Bởi vì lần này tấn cấp rất là đáng sợ, lại thêm hôm nay sinh nhật ta, cho nên hi vọng mọi người có thể vui vẻ cùng nhau chơi một chút!
Độc Cô Nhàn đứng trên sân khấu, vui mừng nói. Ngọc Thiên Hằng đứng ở phía dưới, giơ ly champagne lên tán dương. Mọi người đồng dạng cũng vậy.
- Nhàn tỷ, ngươi hôm nay đẹp quá! Người ta thật hâm mộ trang phục của ngươi đó!
Huyền Phong kéo tay Mã Hồng Tuấn, vui vẻ mà ca ngợi Độc Cô Nhàn một câu. Độc Cô Nhàn nhếch môi cười đắc ý, đồ này nàng đã tìm khắp toàn bộ thành trấn trên đế quốc, quả thực không nơi nào bán cái này.
Mã Hồng Tuấn chúi đầu vào ăn. Phải nói khách sạn này làm đồ ăn cũng khá tinh tế, hơn nữa số lượng cũng đủ nhiều, vừa vặn thích hợp. Cái tên Quỷ Báo kia nói không có sai, bạn lữ ăn rất ngon!
Tần Minh nhìn cả đám vui vẻ, cũng nói vài câu, trong lòng cảm thấy thập phần vừa lòng. Hắn dốc sức bồi dưỡng Hoàng Đấu Chiến Đội, xem ra cũng không uổng công.
- Tiểu muội, ngươi đói không? Trên bàn có bánh kem, ta đi lấy cho ngươi nhé?!
Áo Tư La vô cùng săn sóc đối với Diệp Phi Linh.
Diệp Phi Linh gật đầu đáp ứng. Đáy mắt Độc Cô Nhàn lóe lên kinh ngạc, Áo Tư La ở trong chiến đội vốn là kẻ cuồng tu luyện cả ngày im lặng, vậy mà cũng có ngày tươi cười với người khác?
Chú ý tới hai người này không chỉ có Độc Cô Nhàn, Ngọc Thiên Hằng thân là đội trưởng cũng tinh ý phát hiện thái độ của Áo Tư La. Không phải là thích nàng rồi đó chứ? Khẩu vị của Áo Tư La cũng dị thật, thích tiểu loli. Nàng mới bao lớn? Chừng 11, 12 tuổi đi.
Anh em Huyền Vũ Quy hôm nay cũng đặc biệt náo nhiệt, bọn họ không có mang theo bạn lữ, Huyền Vũ Âm chính mình tự hóa trang thành thiếu nữ như Huyền Phong... mặc dù gây cho mọi người cảm giác rất quái dị, nhưng ai bảo người ta chỉ thích Tiểu Vũ đây?
Diệp Linh Linh đến sau cùng, nàng mời theo một người. Nam nhân này rất đẹp, khuôn mặt tuy rằng hơi có chút mềm mịn, nhưng lại gây cho người ta cảm giác cương liệt, khác hẳn với vẻ ngoài có chút âm nhu nữ tính của hắn.
- Haha, ngay cả Linh Linh muội cũng mang theo bạn lữ tới kìa, ngoại trừ Tần sư phụ, hai tên ngốc các ngươi không có chút tiền đồ nào hết!
Độc Cô Nhàn thong thả cười, đùa dai một chút. Anh em Huyền Vũ Quy xấu hổ cúi đầu. Bọn họ không có năng lực mời được Tiểu Vũ, chỉ có thể trộm ngắm nhìn từ xa mà thôi.
- Ha ha, không nghĩ tới lần này ra ngoài ngược lại gặp thật nhiều người quen!
Nam nhân đi cùng Diệp Linh Linh vui vẻ cười, hân hạnh bắt tay Ngọc Thiên Hằng.
- Đã lâu không gặp, kế nhiệm thiếu chủ Lam Điện Bá Vương Long!
- Ta cũng vậy, đã lâu không gặp ngươi, Diệp Sâm!
Hai bên ôm nhau chào hỏi. Diệp Phi Linh ngồi một bên góc, hỏi nhỏ Áo Tư La.
- Người kia là ai vậy?
Áo Tư La lắc đầu, hắn kì thực không biết. Người này trông rất quen, nhưng hắn kì thực không biết danh tính hắn.
- Độc Cô Nhàn tiểu thư, hân hạnh!
Diệp Sâm thi lễ, nâng tay Độc Cô Nhàn nhẹ hôn. Độc Cô Nhàn cũng không phản đối, bởi vì bọn họ cũng là người quen cũ.
- Diệp Sâm ngươi hôm nay cũng được ra ngoài? Không ở trong tông môn tiếp quản công việc nữa ư?
Độc Cô Nhàn che miệng cười khanh khách, trêu tức mà cười hắn.
- Nghe nói hôm nay sinh thần tiểu thư, chúng ta có chút lễ mọn, hi vọng tiểu thư luôn luôn vui vẻ!
Diệp Sâm bỏ qua lời châm chọc của Độc Cô Nhàn, đúng mực tặng đồ. Trên tay hắn xuất ra một cái hộp thật đẹp, bên trong là một khối đá quý màu xanh vô cùng đẹp mắt.
- Được, ta nhận, cũng không so đo với Cửu Tâm Hải Đường nhất mạch các ngươi nữa!
Thì ra là Cửu Tâm Hải Đường nhất mạch. Diệp Phi Linh còn tưởng là vị nào trong hoàng thất. Trong bụng nàng một tràng ý nghĩ xấu, sớm đã muốn đánh cho nhóm người Hoàng Thất một trận nên thân.
Ánh mắt Áo Tư La nhìn khối đá quý có chút kỳ dị, biểu cảm giống như vô cùng quen thuộc với những thứ này.
Diệp Phi Linh lau lau mắt, sau đó nghĩ thầm. Xem ra Áo Tư La này bối cảnh cũng không nhỏ, cũng có phần trong đám quý tộc đi.
Chính là nàng đáp ứng làm bạn lữ hắn, nhưng không có nói cả đời, sau hôm nay đường ai nấy đi, mấy nữa lại còn trở thành đối thủ trong Tinh Anh Đại Hội.
Áo Tư La phát hiện Diệp Phi Linh có chút thất thần, khều khều nàng hỏi:
- Tiểu muội, ngươi sao vậy? Không quen ở nơi này ư? À, ta có thể gọi ngươi là Phi Linh không, muội gọi tên ta cũng được!
Diệp Phi Linh lắc đầu, nhìn mấy người bọn họ khiêu vũ với nhau, ngọt ngào đáp:
- Không sao, chỉ là chưa từng tới nơi này, có chút bối rối không biết làm cái gì thôi! Áo Tư La ca ca, ta gọi ngươi như vậy được chứ?
Áo Tư La gật đầu, lại cầm thêm một khối điểm tâm để trước mặt Diệp Phi Linh. Nhìn nàng ăn đến hai má phồng lên, thật muốn nhéo một cái.
Hắn chính là thích tiểu muội đáng yêu ngọt ngào như vậy nha!
Diệp Linh Linh thu mình, tính toán đến ngồi vào góc như mọi lần, không ngờ lại tiến đến bàn của Diệp Phi Linh cùng Áo Tư La.
- Xin chào tỷ tỷ!
Diệp Phi Linh ngoan ngoãn chào nàng. Diệp Linh Linh gật đầu, nhưng trong nháy mắt, Diệp Linh Linh chợt phát hiện ra có gì đó không thích hợp.
- A, ngươi... ngươi là người mà Nhàn tỷ nói đến?
Diệp Linh Linh mở to mắt mà nhìn Diệp Phi Linh. Áo Tư La ở bên cạnh, vội vàng dịch sang chỗ khác, tránh cho tiểu muội muội cùng Linh muội nói chuyện.
- Là Nhàn tỷ mời ta đến a! Vị tỷ tỷ này, có chuyện gì sao?
Diệp Linh Linh phi thường hoảng sợ, bởi vì nàng cảm nhận được, trên người Diệp Phi Linh chính là toát ra cái mùi hương hoa của Cửu Tâm Hải Đường. Mùi hương này vô cùng tinh khiết, khiến cho nàng không thể ngừng chú ý tới nàng.
- A, ngươi dùng nước hoa hay mùi gì mà thơm vậy?
Diệp Phi Linh mỉm cười nhìn nàng. Nàng không có dùng qua nước hoa, tối đa cũng chỉ có dùng xà phòng giặt sạch quần áo mà thôi. Kỳ thực lời nàng nói khiến Diệp Phi Linh đã liên tưởng đến một phương thức kiếm tiền mới.
- Ta không có dùng nước hoa nha, vị tỷ tỷ này, ngươi tên gì vậy?
Diệp Phi Linh trưng ra khuôn mặt bán manh, chờ mong nhìn lại.
Diệp Linh Linh lắc đầu, là nàng nghĩ quá nhiều rồi, trên đời sao có người lại có thể có mùi thơm của Cửu Tâm Hải Đường được chứ?
- Ta tên Diệp Linh Linh!
Diệp Linh Linh tiến tới, ngồi xuống bên cạnh nàng. Diệp Phi Linh mái tóc màu lục nhạt, hôm nay nàng mặc một cái váy ren trắng sáng màu, ngược lại đối lập với Diệp Linh Linh mái tóc màu tím, trên người mặc váy ren màu đen. Cả hai khuôn mặt mặc dù khác nhau, nhưng phong cách mặc đồ có chút tương tự nhau, khiến người khác không khỏi sinh ra chút ảo giác, giống như hai người là tỷ muội song sinh vậy.
Bởi vì mọi người nói chuyện có chút lớn, ngược lại dẫn tới bên này hơi ồn ào. Diệp Linh Linh hơi hơi nhíu mày, nàng không thích những chỗ quá đông người.
- Linh muội muội thân yêu!
Huyền Phong chạy đến, vui vẻ muốn khoe Mã Hồng Tuấn với hai người. Áo Tư La nhìn Mã Hồng Tuấn đã càn quét bay nửa số đồ, trong lòng thầm than đáng sợ quá, ngược lại là Diệp Linh Linh mỉm cười không để ý tới đối phương, chỉ nhìn tới Huyền Phong mặc đồ nữ.
- Ồ, Huyền Phong, ngươi hôm nay thật là xinh đẹp đó!
Diệp Linh Linh hai mắt tán dương, Huyền Phong càng thêm vui vẻ, ha ha mà cười. Mấy người rất nhanh kết thân, trong chốc lát Diệp Phi Linh lại có thêm hai vị tỷ tỷ.
Diệp Sâm vốn là muốn khiêu vũ, nhưng bạn lữ của hắn lại không có ở đây. Diệp Linh Linh kỳ thực chính là biểu muội hắn, nàng mời hắn tới, lúc này có lẽ cũng nên khiêu vũ một chút đi, dù sao ở trong nhà, Diệp Linh Linh chính là tài nữ một phương đấy.
Mã Hồng Tuấn ăn tới 8 phần no, cũng yên lặng tránh vào một góc, xem bọn họ khiêu vũ. Huyền Phong hôm nay vẫn bộ dáng tóc ngắn quái quái, nhưng nhìn thấy đã dễ chịu hơn bộ dáng tomboy kia nhiều.
Áo Tư La có ý định mời tiểu muội khiêu vũ, nhưng nhìn lại mình cao 1m8, nàng mới 1m4, vẫn là thôi đi cho khỏi mất mặt.
- Tới đây nào, tiểu thư xinh đẹp!
Diệp Sâm vươn tay, cười ôn hòa nhìn Diệp Linh Linh. Diệp Linh Linh ưu nhã đứng lên, nhưng ánh mắt Diệp Sâm nhìn thấy Diệp Phi Linh, nhất thời co rút lại.
Bởi vì bảo trì phong thái, cho nên Diệp Sâm vẫn đúng mực mời Diệp Linh Linh nhảy một điệu, chỉ có điều ánh mắt hắn như có như không liếc về phía Diệp Phi Linh, trong ánh mắt ẩn chứa tìm tòi cùng nghiên cứu. Áo Tư La phát hiện ánh mắt hắn không đúng lắm, trừng mắt nhìn hắn, cũng không khiến Diệp Sâm bỏ qua.
Diệp Phi Linh vờ như không hề hay biết, hi hi ha ha chọc quê Mã Hồng Tuấn. Hừ, tên béo ngốc này, rút cục đã biết ngốc gây họa chưa hả???