- Ai vậy? Oa ha ha, mau ra xem!
Từ trên cao đổ xuống, lớp học ào ra như chợ vỡ, chăm chú mà nhìn xem 4 người mặt đối mặt.
- Người của Hoàng Đấu Chiến Đội? - Đường Tam nhận ra ngay lập tức, bởi vì hắn rất ấn tượng với nhóm người này.
Bên dưới sân..
- Ngươi tới đây làm gì vậy? Quỷ tomboy?
Mã Hồng Tuấn khịt khịt mũi, bộ dáng tự đắc kiêu ngạo. Diệp Phi Linh ngứa mắt cái bộ dạng này của hắn, trong lòng xì mũi coi thường. Đúng là cái đồ khổng tước xòe đuôi, cả ngày chỉ biết khoe mã là giỏi!
- Hi, tiểu muội muội, ta là Áo Tư La, 38 cấp hệ cường công! Thì ra ngươi học ở học viện này?!
Áo Tư La tiến lên chào hỏi trước. Huyền Phong lúc này vẫn đắm chìm trong bộ dáng của Mã Hồng Tuấn, mê mẩn nhìn hắn.
Diệp Phi Linh không có đáp lại lời Áo Tư La, chỉ đơn giản nói:
- Vừa rồi, cảm tạ!
Nói xong nàng tiếp tục tiếp nhận trận đánh vừa nãy với Mã Hồng Tuấn.
- Ta? Ta tới đây tìm ngươi đó! Hồng Tuấn ca ca, nhờ ngươi một việc nhỏ xíu thôi!
Huyền Phong lúc này mới định thần lại, trả lời Mã Hồng Tuấn. Khuôn mặt Huyền Phong bởi vì ngượng ngùng mà đỏ mặt, hai ngón tay không tự chủ được mà chọc chọc bối rối.
Huyền Phong chỉ là muốn mời hắn tới làm bạn lữ trong bữa tiệc của Nhàn tỷ. Áo Tư La đồng dạng cũng muốn mời Diệp Phi Linh như vậy.
- Nhờ vả? Nhờ vả cái gì? Đánh thắng ta rồi nói!
Mã Hồng Tuấn dương dương đắc chí lại bay lên mấy vòng thể hiện mình number1. Cả học viện bắt đầu hú hét, tung hô Mã Hồng Tuấn soái khí.
Chu Trúc Thanh lúc này bước ra ngoài hành lang, lôi theo cả Tiểu Vũ. Nghe tiếng đám đông, Tiểu Vũ lúc này tâm tình mới khá hơn một chút.
- Thắng ngươi? Được! Ta cùng Áo Tư La cùng nhau lên, ngươi cùng nàng lên! Chỉ cần chúng ta thắng, các ngươi đáp ứng làm bạn lữ chúng ta!
- Bạn lữ là cái gì? Ăn có ngon không? - Mã Hồng Tuấn trề mỏ, ngoáy ngoáy tai, bộ dáng không quan tâm cho lắm.
- Ăn rất ngon!!
Áo Tư La nhếch môi cười tà, khẳng định chắc như đinh đóng cột. Mã Hồng Tuấn hai mắt sáng lên, đáp xuống đất chỉ tay vào hai người nói:
- Được, bổn thiếu gia đáp ứng ngươi! Đánh thắng chúng ta liền làm bạn lữ!
Diệp Phi Linh âm thầm kêu hỏng bét. Con thảo gà ngu ngốc này, như vậy mà lại đáp ứng rồi. Mẹ nó, vợ ngươi ở đằng kia ngươi còn đáp ứng lôi theo ta làm cái quái gì hả?
Tần Minh lúc này là người xử lý sự vụ trong học viện, nghe thấy mấy đứa trẻ nói, cũng không làm khó chúng, yêu cầu tiến ra sân tập. Một bên là học trò cũ, một bên là học đệ học muội, để chúng tự do một chút.
Lam Bá học viện lúc trước cũng có xây dựng một khu vực so đấu, chỉ là quy mô không có lớn lắm, tầm 50m2 đổ lại.
Tần Minh tiếp nhận quy tắc so đấu, hài hước mà nhìn 4 đứa nhóc đang chuẩn bị đánh cược. Giáng Châu lẫn trong đám đông nhìn tới, lại trộm ngắm Tần Minh, đỏ mặt mà nhìn phong thái lão sư nghiêm túc của hắn.
4 người rất nhanh đã được lôi lên sàn đấu. Đại Sư cùng Phất Lan Đức nghe nhân viên báo cáo, ngược lại cũng không có phản đối, bọn họ chính là mong muốn học sinh ma luyện như vậy.
Tần Minh có nghe qua chuyện nhỏ của 4 người, trong lòng âm thầm cười. Hơn ai hết, hắn hiểu rõ nhất là Huyền Phong cùng Quỷ Báo. Huyền Phong thực lực kém một chút, nhưng tốc độ phi thường nhanh, chỉ cần quấy rối đối thủ để cho Quỷ Báo thừa cơ hội là được. Diệp Phi Linh là phụ trợ hệ, chỉ cần Quỷ Báo bắt sống nàng thì coi như Huyền Phong có thua Phượng Hoàng cũng không sao. Hai đứa nó hợp lực, ngược lại khiến cho đội Sử Lai Khắc bị kiềm chế nhiều hơn.
- Một! Hai! Ba! Bắt đầu!
Theo âm thanh quát lớn của Tần Minh, Huyền Phong cùng Mã Hồng Tuấn lao vào đánh nhau túi bụi. Diệp Phi Linh ngược lại không động, Áo Tư La cũng không động, hắn đang quan sát con mồi.
- Phi Linh, cố lên!
Chu Trúc Thanh cùng Tiểu Vũ cho nàng một ánh mắt cổ vũ. Diệp Phi Linh gật đầu, nàng sẽ không thua đâu, chỉ cần tên béo ngốc kia đừng làm vướng chân nàng là được rồi.
Kì thực, đáp ứng làm bạn lữ của Áo Tư La cũng không đến nỗi tệ, người này thực lực tốt, khuôn mặt cũng coi là sáng sủa, không có tính tự kiêu, cũng không lắm mồm như ai đó, nhân tuyển tốt đáng kết giao.
Diệp Phi Linh khóe môi cong lên, nhìn Áo Tư La, cười.
Áo Tư La cũng nhìn nàng, cười.
Huyền Phong ở phía trên công kích xuống.
- Hồng Tuấn ca, lần này ngươi nhất định thua đi! Tử Vong Phù Xung!!!
Huyền Phong đột kích, trong nháy mắt áp lực gió tăng đến, đối với mẫn hệ thì đây là cơ hội tốt, xung kích thẳng tiến đến mà... lao vào lòng Mã Hồng Tuấn.
Diệp Phi Linh chỉ chờ có thế, phát động võ hồn, quăng đồng hồ lên. Con ong mắt tím trên đầu sợi xích sáng lấp lóe, theo bàn tay nàng khuấy đảo động tác mà trói nghiến hai người lại.
Hừ, bà đây trói nghiến vợ chồng nhà ngươi lại, xem ngươi làm sao bẫy ta nữa!
Diệp Phi Linh chửi thầm trong lòng, sau đó quăng hai người này ra ngoài sàn đấu. Mã Hồng Tuấn chạm đất trước làm đệm thịt, lại còn bị xử thua. Huyền Phong sung sướng yê yê yê liên tục.
- Má, điểu nhân, chúng ta đại chiến 300 hiệp!
Mã Hồng Tuấn tức xù đầu. Hắn còn chưa thể hiện ngọn lửa anh tuấn tiêu sái của hắn, sao tỉnh lại đã rơi sàn rồi hả????
Nhất định là tên Huyền Phong này làm hại.
Thế nhưng hắn bị Tiểu Vũ giữ lại, gõ cho một trận nên thân. Mã Hồng Tuấn lệ rơi đầy mặt, ai thương cái thân béo của hắn với, hắn nào có tội tình gì?!
- Diệp Phi Linh, 30 cấp phụ trợ hệ, xin chỉ giáo!
Phụ trợ?
Áo Tư La sửng sốt, như thế này thì hắn chiến đấu kiểu gì. Chẳng phải đánh thật thì sẽ ức hiếp người sao?
- Huyền Phong, lên đi! Ngươi chưa rơi sàn!
Tần Minh trầm mặc ra lệnh. Hắn chính là muốn thử xem vị học muội này tiềm lực lớn đến cỡ nào khiến cho tất cả các vị sư phụ đều coi trọng nàng.
Huyền Phong kéo mũ xuống, gật đầu. Dưới ánh mắt đáng sợ của Tần sư phụ, hắn không có cãi lời. Đây là uy áp đầy nghiêm túc của Tần Minh đối với tất cả học sinh của hắn.
- Chính hợp ý ta!
Diệp Phi Linh cười cười, hoan nghênh Huyền Phong gia nhập. Nhìn sơ cũng biết nàng là con gái, không có hầu kết, nữ nhân đối với nữ nhân chiến đấu vẫn tốt hơn.
Áo Tư La động. Quỷ Báo võ hồn phụ thân, khiến hắn trở nên tăm tối, lao nhanh như bóng đen.
- Thời gian giảm tốc!
Diệp Phi Linh ngăn cản hắn trước tiên. Hồn hoàn màu tím hiện lên đã khiến cho đám học viên thốt lên kinh ngạc, nhất là đám nam sinh. Trong lòng họ hiện lên cảm giác kính sợ, bởi vì hồn hoàn của nàng đã hơn hẳn bọn họ một bậc rất lớn.
- Tiểu muội muội, chịu thua đi!!!
Huyền Phong bay lên cao, ý đồ công kích từ trên xuống. Kì thực hắn chỉ có duy nhất một cái công kích này, cho nên phải tận dụng cơ hội tranh thủ cho Áo Tư La.
Mà hình như Áo Tư La cũng có ý với nữ hài này? Như vậy, bọn họ càng phải thắng.
- Cẩn thận một chút!
Âm thanh trầm trầm của Quỷ Báo vọng đến tai, Diệp Phi Linh nhìn hắn đã phát động hồn hoàn, chính mình thi triển cước bộ nhanh hơn một chút, không phải tận lực ly khai mà là xông vào đánh một trận.
Huyền Ngọc Thủ phát động, hai tay sáng lên, thi triển Khống Hạc Cầm Long lôi kéo Quỷ Báo sang một bên, chính mình bổ lên ngực hắn một chưởng. Huyền Phong đã bay sát đến đầu, hồn kỹ phi tường của hắn gia tốc, đẩy Áo Tư La bật ngược lại.
Nhìn thấy hồn hoàn của Diệp Phi Linh, Áo Tư La hai mắt sáng lên, trong lòng càng thêm ưa thích tiểu muội này. Hắn mượn lực của Huyền Phong, lại đẩy mình ra xa một chút, sau đó công kích. Hồn Kỹ Quỷ Ảnh phát động, khiến Diệp Phi Linh không nhận ra đâu là bóng đâu là người.
Chạy là thượng sách!
Diệp Phi Linh xoay mình chạy, ý đồ giãn cách khoảng cách, sau đó triển khai công kích. Nhưng Huyền Phong lại ha ha cười, sau đó dùng hồn kỹ phi tường gia tốc mà khóa nàng lại.
Diệp Phi Linh tức giận, thế này là chơi xấu!!!! Nếu nàng xông ra khỏi vòng tròn của Huyền Phong, một là bị hắn giữ, hai là bị hất văng xuống sàn. Tốc độ của hắn quá nhanh, khiến cho tàn ảnh cũng không biến mất, giống như bạn đang xem một vòng quay ngựa gỗ chỉ có một con ngựa thành 10 con vậy.
Quỷ Báo từ phía trên nhảy xuống. Tần Minh vỗ vỗ tay, không hổ là chính mình dạy dỗ, phương pháp chụp lồng bắt gà này vô cùng thích hợp. Diệp Phi Linh tuy rằng rất khá, nhưng nàng cũng chỉ là phụ trợ hệ.
Diệp Phi Linh quyết định mở đường máu, Đồng Hồ võ hồn phát động hồn kỹ thứ 2. Thời gian gia tốc rất nhanh, khiến cho Huyền Phong vì tăng tốc quá độ mà không điều chỉnh được tốc độ, chính mình cuộn người tránh xuống, xông ra ngoài.
Quỷ Báo bắt hụt, ngẩng đầu lên nhìn ra ngoài. Trốn rất nhanh? Được, hắn thích!
Huyền Phong bị áp dụng hồn kỹ, không khống chế được, quay quá nhanh mà chóng mặt, ngã lăn ra đất.
Cái gì? Hai cái hồn hoàn màu tím?
Ngoại trừ Sử Lai Khắc thất quái, tất cả đều kinh ngạc đến rớt cằm. Nàng 30 cấp, 2 hồn hoàn màu tím, như vậy thực lực đã không cùng đẳng cấp với bọn họ rồi, chẳng trách nàng thích Phong Hào Đấu La, không phải vì nàng thích mấy nam nhân Phong Hào Đấu La, mà vì chính nàng đã có tiềm lực trở thành Phong Hào Đấu La.
Từ nỗi khinh nhờn trở thành kính sợ. Tất cả đám học viên trong trường đã thay đổi thái độ, tôn nàng lên làm sủng trong lòng. Đấu La thế giới thực lực vi tôn, sùng bái cường giả là chuyện đương nhiên.
Tần Minh trong lòng đã không thể bình tĩnh. Sống gần 35 năm, đây là lần đầu tiên hắn gặp chuyện kích thích như này, 30 cấp so đấu cùng 35-38 cấp không bị trượt xuống hạ phong, vẫn có thể thoát khốn.
Học muội quả nhiên rất ghê gớm. Chẳng trách được, chẳng trách được các vị sư phụ sủng nàng nàng như vậy, với một phụ trợ hệ có năng lực đào thoát cấp bậc này, lại còn thi triển hồn kỹ chính xác đến vậy, tiềm lực cùng tư chất đã không phải thứ mà bọn họ có thể đo đếm được.
- Quỷ Tật!
Áo Tư La phát động hồn kỹ, đôi mắt vàng lóe sáng, tốc độ gia tăng rất nhiều, Diệp Phi Linh nháy mắt có chút không chống đỡ được. Nàng chạy tới đâu hắn theo tới đó, dây dưa khắp cả sân vẫn không thoát nổi. Áo Tư La giống như đang trêu cợt nàng, bởi vì mỗi lần nàng chạy đến đâu hắn cũng đã đứng trước ở đó, mũ trùm áo khoác bởi vì tốc độ nhanh mà rơi xuống, lộ ra khuôn mặt thiếu niên đẹp trai sáng lạn tươi cười nhìn nàng.
- Tiểu muội, đồng ý làm bạn lữ của ta đi!
- Tiểu muội, đồng ý làm bạn lữ của ta đi!
Diệp Phi Linh đầu váng mắt hoa, trời má, nàng muốn giữ thực lực, không muốn lộ ra cái hồn kỹ thứ 3 được không?
- Được rồi, được rồi, ta đáp ứng! Ta đáp ứng là được chứ gì?
Diệp Phi Linh bị Áo Tư La chặn đến lần thứ 99, kiệt sức.
Tần Minh không ngờ kết quả lại là như này, bị Quỷ Báo bám theo lâu như vậy, cũng coi như nàng đã làm hết sức mình.
- Hoàng Đấu Chiến Đội thắng!!!
- Ha ha, chơi vui quá, ngày mai ta lại đến!
Huyền Phong nghe được kết quả thông báo, vui mừng mà nhảy cẫng lên. Diệp Phi Linh ảo não ngồi xuống, chạy hơi nhiều khiến chân nàng có chút tê rút.
Giáng Châu niệm hồn chú, khôi phục lại tất cả sức mạnh cho 4 người.
Tần Minh lúc này mới chú ý đến, có một nữ hài đang phụ trợ trị liệu cho mấy người vừa chiến đấu.
Hắn đang nhìn ta, hắn đang nhìn ta!
Giáng Châu biết làm thế này là không đúng, nhưng bọn họ cần hồi phục. Ánh mắt Tần lão sư đã chú ý tới bên này, Giáng Châu đã xấu hổ đến mức đỏ bừng mặt.
Mã Hồng Tuấn tủi thân đứng một bên khóc lóc. Sao không ai chú ý tới ta vậy chứ hả?????