Mục lục
Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Chu Văn mặc Tù Long khôi giáp, rơi phía trên thạch kén, hắn không cảm giác bất kỳ gợn sóng lực lượng nào, nhưng hôi văn kia cũng không phản ứng gì.

Cái này khiến Chu Văn sinh ra hoài nghi đối với phán đoán của mình, nếu hôi văn thật sự phong ấn thạch kén, hẳn phải có cơ chế bảo hệ mới đúng, hiện tại lại không phản ứng gì, ngược lại khiến nội tâm Chu Văn không chắc chắn.

Ngồi xổm người xuống, khom lưng đưa tay lau một chút, ban đầu chỉ muốn lau một chút tro bụi để quan sát rõ ràng hơn, nhưng hắn chỉ mơn trớn một ít, đã lau sạch hôi văn đi nhiều, điều này khiến Chu Văn giật nảy mình.

Trong lòng Chu Văn giật mình trong chốc lát lại bay lên, trên không trung cảnh giác đánh giá thạch kén, thạch khí và bốn đầu Cự Viên kia.

Hắn nhớ trước đây xem một ít tác phẩm điện ảnh, có một ít loại phong ấn, nếu bị người ta phá hư, khả năng sẽ phóng xuất Boss bên trong ra, đồng thời sẽ xuất hiện một chút hiệu quả huyễn khốc, tạo ra địa chấn hoặc núi sụp biển biển dâng gì đó!

Nhưng trên không trung quan sát trong chốc lát, không phát sinh cái gì, bốn Cự Viên kia cũng không phản ứng gì, thạch kén cũng hết sức an ổn.

- Những hôi văn này thật sự là phong ấn sao? Tại sao nhanh mất vậy, ta căn bản không dùng lực!

Vẻ mặt Chu Văn cổ quái, lần nữa lại về thạch kén, thử chà xát một thoáng.

Những hôi văn kia thật giống tro bụi, nhẹ nhàng chà đã biến mất, cũng không nhìn ra nó có tác dụng gì.


Cọ sát ra một khu vực nhỏ, phía trên thạch kén đã hết sức sạch sẽ, Chu Văn lại lấy một giọt máu nhỏ lên trên, trong nội tâm nghĩ:

- Lần này hẳn được rồi!

Oạch!

Máu tươi Chu Văn lại trượt xuống, không thẩm thấu chút nào.

Khóe mắt Chu Văn run rẩy, cái này tuyệt đối nằm ngoài tưởng tượng của Chu Văn.

- Ta không tin.

Chu Văn cắn răng, đưa tay lau những hôi văn khác, một bên xoa xoa một bên còn quan sát phản ứng của Thủ Hộ giả chi kén và đám Cự Viên.

Không phản ứng gì, khiến Chu Văn hoài nghi chút hôi văn này có phải tro bụi hay không, căn bản không phải những vật như Chu Văn nghĩ.

Theo hôi văn bị lau đi, bốn đầu Cự Viên và thạch kén không phản ứng gì, Chu Văn lại đột nhiên cảm giác, vòng tai Đế Thính dần dần nóng lên.

Loại nóng rực này hết sức kỳ lạ, khác kiểu Đế Thính phát huy tác dụng đem lực lượng Nguyền rủa chuyển hóa thành Nguyên khí, Chu Văn hoàn toàn không cảm ứng được Đế Thính chuyển hóa Nguyên khí, ngược lại bản thân Đế Thính sinh ra một chút ý niệm.

Chu Văn kinh ngạc nhìn thạch kén, sau đó lại cảm thụ ý niệm của Đế Thính.

- Chẳng lẽ, bốn đầu Cự Viên kia không phải coi trọng ta, mà là Đế Thính?

Chu Văn nghĩ vậy, bèn triệu hoán Đế Thính ra.

Đế Thính nhỏ nhắn như khỉ lông vàng, sau khi đi ra, trực tiếp nhảy lên trên thạch kén.

Không đợi Chu Văn phát ra mệnh lệnh, Đế Thính trực tiếp một trảo chộp tới thạch kén.

Móng của nó vô cùng sắc bén, coi như không phá nát vòng tai, cũng cỗ lực lượng Thần thoại cấp đỉnh phong, nhưng một móng này của nó đụng vào thạch kén, chỉ nghe coong một tiếng, móng tay và thạch kén ma sát tạo ra tia lửa, nhưng không thể lưu lại bất cứ dấu vết nào trên thạch kén.

Đế Thính tựa hồ rất gấp, không đợi mệnh lệnh của Chu Văn, đã tự động phá toái một vòng tai.

Theo vòng tai phá toái, thân hình Đế Thính bắt đầu phát sinh biến hóa, biến to lớn mà hung ác, hoàn toàn trái ngược với hình dạng mini đáng yêu.


Bành!

Đế Thính công kích thạch kén lần nữa, kết quả vẫn vậy, không lưu lại dấu vết bên trên thạch kén.

Không do dự lần nữa phá toái vòng tai thứ hai, thân hình Đế Thính càng ngày càng hung ác quỷ mị.

Chu Văn nhìn Đế Thính công kích thạch kén, mặc dù không biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nhưng cũng đoán ra Đế Thính cảm thấy hứng thú đối với Thủ Hộ giả trong thạch kén.

Chẳng qua không biết loại hứng thú này đối với Thủ Hộ giả này, rốt cuộc là phúc hay là họa.

Thời điểm Đế Thính công kích thạch kén kia, Chu Văn một mực quan sát bốn Cự Viên kia, mặc dù bốn Cự Viên kia không có động tác gì, nhưng ánh mắt của chúng, rõ ràng khác biệt với lúc trước, tựa hồ tỏa sáng.

Mà ánh mắt của bọn nó, cuối cùng không tiếp tục nhìn chằm chằm Chu Văn, mà nhìn chằm chằm Đế Thính.

Không, phải nói từ ban đầu chúng nó đã nhìn chằm chằm Đế Thính, chẳng qua Đế Thính một mực trên lỗ tai Chu Văn, cho nên Chu Văn nghĩ lẫm chúng nó đang nhìn mình.

- Ta nên sớm nghĩ tới, Hầu tử chỉ chơi với Hầu tử, sao biết nhân loại đẹp được!

Chu Văn tự giễu vuốt vuốt bờ môi, cảm giác bờ môi hơi cay.

Trước kia Đế Thính phá toái bốn vòng tai trở lên mới hoàn toàn mất khống chế, không nghe theo mệnh lệnh của Chu Văn.

Nhưng lần này, tự nó phá toái vòng tai, đây là hiện tượng chưa từng thấy trước kia, sau khi từng vòng từng vòng phá toái, Chu Văn cảm giác liên hệ giữa mình và Đế Thính càng ngày càng yếu, trong lòng không khỏi bận tâm.

- Nếu tiếp tục như vậy, Đế Thính hoàn toàn mất khống chế, chỉ sợ khó thu hồi nó lại.

Trong lòng Chu Văn đang do dự, hiện tại muốn cưỡng ép thu hồi nó lại hay không, thừa dịp bây giờ còn có thể thu hồi nó lại.

Răng rắc!

Vòng tai thứ tư phá toái, Đế Thính đã khủng bố như viễn cổ Ma Thần, thực lực trong nháy mắt đạt đến Khủng Cụ cấp đỉnh phong, chỉ kém một chút nữa có thể tấn thăng Thiên Tai cấp.

Mà lần này, móng của nó cuối cùng đâm xuyên qua thạch kén.

Chu Văn thấy chỗ vết nứt có một tia kim quang lộ ra, kim quang kia sáng long lanh, tinh khiết khiến người ta cảm thấy run rẩy.


Tinh khiết sẽ khiến người ta cảm thấy đẹp, nhưng nếu quá mức tinh khiết, ngược lại sẽ khiến người ta sinh ra cảm giác vô cùng tà ác và kinh khủng.

Ví dụ như một giáo đồ tinh khiết từ đáy lòng, thành kính sẽ khiến người ta cảm thấy nàng mỹ hảo và lương thiện, nhưng nếu như nàng thuần túy coi giáo nghĩa là chuẩn tắc duy nhất trên thế gian, vậy cái này sẽ để người ta không rét mà run.

Kim quang trong thạch kén, cho Chu Văn đúng loại cảm giác này, tinh khiết khiến người ta cảm thấy sợ hãi.

Nhưng Đế Thính đến tựa hồ hết sức hưởng thụ, chỉ thấy mũi của nó co rúm, kim quang trong thạch kén kia, lại như khói mù, ngưng tụ về phía mũi của Đế Thính, bị nó hút vào.

Kim quang vào cơ thể, lông vàng trên người Đế Thính phảng phất như sống lại, bị nhiễm lên một tầng kim quang tinh khiết như lưu ly.

Chu Văn kinh ngạc phát hiện, liên hệ giữa hắn và Đế Thính, tựa hồ khôi phục lại một chút.

- Đế Thính tựa hồ có thể khống chế ý thức tàn bạo của mình… Đây là tác dụng của kim quang sao?

Chu Văn nhíu mày nhìn kim quang bên trong thạch kén, không biết đây là phúc hay họa.

Đế Thính một bên co rúm mũi, hút kim quang tràn ra vào trong mũi, một bên dùng móng vuốt điên cuồng công kích thạch kén, khiến vứt nứt trên thạch kén càng ngày càng lớn, lộ ra càng ngày càng nhiều kim quang.

Chu Văn nhìn chăm chú vết nứt kia, hi vọng có thể thấy bên trong rốt cuộc có cái gì.

Nhưng trừ kim quang tinh khiết bên ngoài, không nhìn thấy cái gì khác, rõ ràng đây chẳng qua là một không gian không lớn, nhưng lại sâu khiến người ta kinh ngạc.

Răng rắc!

Đế Thính phá kén xé rách một lỗ thủng to, thân thể cường tráng trực tiếp chui vào bên trong thạch kén.






Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK