Tâm tình Vương Phi gần đây không được tốt, từ sau khi có học viên như Chu Văn, tâm tình này căn bản chưa từng được tốt lần nào.
Việc Chu Văn thắng Ước Hàn, khiến Vương Phi cao hứng một thời gian, thế nhưng rất nhanh, nàng liền cao hứng không nổi.
Vốn cho rằng sau khi Chu Văn thắng Ước Hàn, từ đây sẽ vực khởi tự tin, không tự sa ngã, trở thành một đệ tử nỗ lực cố gắng.
Thế nhưng sự thực lại hoàn toàn khác với tưởng tượng của nàng, sau khi thắng Ước Hàn, Chu Văn không những không đi Dị Lĩnh vực, mà chỉ tiếp tục cả ngày đắm mình trong ktx.
Căn cứ điều tra của Vương Phi, tuy rằng không biết Chu Văn làm gì trong ktx, thế nhưng mỗi sáng khi Chu Văn nằm phơi nắng, đều cầm theo điện thoai, rõ ràng đang chơi game.
- Tốt cho một tên Chu Văn, quả thực đúng là đồ con lừa, đánh hai roi thì bước hai bước, không quất roi liền nằm ăn vạ, ngươi thực cho ta không cách nào trị ngươi phải không?
Vương Phi càng nghĩ càng giận.
Trước nàng còn tưởng Chu Văn thức tỉnh, thế nhưng nào biết, nguy cơ vừa qua, lập tức lại biến lại nguyên hình, quả thực chẳng khác nào hắt một bát nước lạnh lên đầu Vương Phi.
Hiển nhiên Vương Phi cũng không phải người được chăng hay chớ, cho nên nàng quyết định, nhất định phải giúp Chu Văn hoàn toàn thoát khỏi game, nàng muốn Chu Văn hoàn toàn bỏ bệnh nghiện game.
Đương nhiên, nàng kiên trì như vậy, chính bởi không muốn nhìn thiên phú tốt như vậy bị lãng phí.
- Đánh bại một Ước Hàn, liền tự cho là ghê gớm? Còn kém xa lắm, hơn nữa đánh bại Ước Hàn cũng chỉ là nhờ Phối sủng, không phải dùng thực lực tự thân…
Nghĩ tới đây, ánh mắt Vương Phi đột nhiên sáng lên, không khỏi hơi nhếch miệng, lộ ra một nụ cười quỷ dị.
Chu Văn cũng không phải cố ý không đi Hổ Lao quan, mà là gần đây hắn quá nổi danh, cho nên lúc ra ngoài, luôn bị các học viên khác không quen biết tới bắt chuyện.
Người ta thiện ý tới chào hỏi, Chu Văn cũng không thể không để ý tới, thế nhưng số lượng thực sự quá nhiều, khiến hắn không có thời gian chuyên tâm chơi game.
Hơn nữa Ma Hóa tướng cùng Tam Nhãn Kim Cương lực sĩ của hắn đều đã xuất hiện, cũng không cần làm bộ đi Dị Lĩnh vực, cho nên ở lại ktx chơi game cho tiện.
Vốn hắn cho rằng bản thân có thể yên tĩnh chơi game, thế nhưng Vương Phi đã lại tuyên bố nhiệm vụ mới, khiến kế hoạch của hắn lần nữa phá sản.
- Lão Chủ, chủ nhiệm chúng ta coi chúng ta là đặc chiêu sinh sao, mấy nhiệm vụ của nàng, đều là đãi ngộ mà đặc chiêu sinh mới có.
Lý Huyền nhìn nhiệm vụ mới, không khỏi khổ sở.
- Cấm Thành này là nơi nào?
Chu Văn nhìn tin tức trên nhiệm vụ, quay sang hỏi Lý Huyền.
Nhiệm vụ mới của bọn hắn là đi Cấm Thành giết mười đầu Thanh Đồng thú, thế nhưng Chu Văn chưa từng nghe qua Dị Lĩnh vực này.
Lý Huyền nói:
- Cấm Thành là một toàn thành dưới Lạc Dương, có thể nói là toàn thành ở dưới nhất, nơi này không quá nguy hiểm, trong đó có không ít dị sinh vật phàm cấp, mà cao nhất cũng chỉ là Truyền kỳ. Có điều trong Cấm Thành có một hạn chế vô cùng đặc thù, chính là ở trong đó, không thể sử dụng Phối sủng, vô luận là trực tiếp triệu hoán, hay là dùng hình thái phối hợp đều không được.
- Nói cách khác, chúng ta cần dùng lực lượng của bản thân, săn giết mười đầu sinh vật cấp Truyền kỳ?
Chu Văn hiểu ý Lý Huyền.
- Không sai, bởi vì yêu cầu của nhiệm vụ này với năng lực tự thân quá cao, cho nên mấy năm nay chỉ có đặc chiêu sinh mới nhận nhiệm vụ này, không nghĩ tới, lớp chúng ta cũng có nhiệm vụ như thế, sợ là đại bộ phận thành viên trong lớp sẽ không đạt tiêu chuẩn, đám học viên lớp chúng ta, hẳn là đang kêu rên khắp nơi a.
Lý Huyền nói.
- Thanh Đồng thú này rất khó giết sao?
Chu Văn nghi hoặc hỏi.
Tuy rằng đại bộ phận học viên vẫn chỉ là Phàm thai, thế nhưng có thể kết đội để hoàn thành nhiệm vụ, cho nên trừ phi là Truyền kỳ biến thái như Ma Hóa tướng biến dị, còn không muốn vây giết cũng không tính là quá khó.
Nhiệm vụ giết Ma Hóa tướng trước đó, đại bộ phận học viên đều hoàn thành.
- Xác thực không dễ giết, căn cứ tư liệu miêu tả, chủ yếu là thuộc tính của Thanh Đồng thú đều không tồi, không có nhược điểm rõ ràng, tuy không tính là mạnh, nhưng lại vô cùng khó chơi, dưới tình huống không thể sử dụng Phối sủng, chúng ta đã tấn chức Truyền kỳ thì còn tốt, còn đám học viên Phàm thai, chỉ sợ rất khó để hoàn thành.
Lý Huyền cười nói.
- Đi, chúng ta đi Cấm Thành.
Chu Văn đột nhiên đứng dậy, kéo Lý Huyền ra ngoài.
- Sao ngươi đột nhiên hăng hái vậy? Không chơi game nữa sao?
Lý Huyền nghi hoặc, trước giờ Chu Văn chưa từng tích cực như vậy a?
Chu Văn nói:
- Nếu đại bộ phận học viên không thể hoàn thành nhiệm vụ, như vậy nếu chúng ta có thể nghiên cứu ra một cách ứng phó, khiến bọn hắn có thể hoàn thành nhiệm vụ, ngươi nói xem, bọn hắn có thể bỏ tiền ra mua phương pháp của ta hay không?
Ánh mắt Chu Văn sáng lên.
- Ngươi thực sự thiếu tiền sao?
Lý Huyền có chút câm lặng.
- Thiếu.
Chu Văn nghiêm túc gật đầu.
- Ngươi cần tiền làm gì? Cần nhiều hay ít?
Lý Huyền lại hỏi.
- Ta muốn đầu tư để Hoàng Cực nghiên cứu game, trước đó ta đã thảo luận với hắn, có thể đầu tư trước một trăm vạn, để hắn có thể làm ra một bản giản lược, chờ sau này có tiền, lại tiếp tục khai phá.
Chu Văn nói.
- Ngươi điên hả? Thời đại nào rồi còn muốn nghiên cứu trò chơi? Nghiên cứu ra để những người già chơi sao? Người trẻ tuổi hiện tại, càng ngày càng quang tâm Dị Lĩnh vực, trừ bỏ những người già không tu luyện, còn ai có tâm tình đi chơi game?
Lý Huyền nói.
- Ta a.
Chu Văn cười nói.
- Ta thực sự muốn chửi bậy, cả ngày ngươi cắm mặt vào game, tại sao còn có thể mạnh như vậy?
Lý Huyền thực sự buồn bực, mặt ngoài tuy hắn chơi bời chác tán, thế nhưng lại không thiếu nỗ lực tu hành, thế nhưng so với Chu Văn, tốc độ tiến bộ lại chậm hơn rất nhiều.
- Chơi game mới có thể trở nên mạnh a.
Chu Văn nghiêm túc nói.
- Thôi thôi thôi, bớt gạt ta, ta sẽ không bước lên đường của ngươi.
Lý Huyền không nhắc lại chuyện tiền nữa, nếu Chu Văn thực sự có yêu cầu, vậy hắn không ngại giúp Chu Văn một phen, dù sao trăm vạn cũng không phải con số nào lớn.
Thế nhưng Chu Văn lại muốn đầu tư vào game, Lý Huyền cảm thấy bản thân không thể làm đồng lõa, cho nên tiền này vẫn không nên đưa thì tốt hơn.
Chu Văn vốn cũng không muốn trông cậy vào việc vay tiền, hắn muốn tự mình kiếm tiền.
Vì thế, Chu Văn cùng Lý Huyền cùng tới Cấm Thành.
Cấm Thành có phong cách cổ xưa, truyền thuyết từng nói, Cấm Thành có thể là đô thành của một triều đại nào đó, nghe nói có quan hệ với Đông Chu, Chu Văn cũng không biết là thật hay giả.
Có điều sau khi tới Cấm Thành, Chu Văn lập tức cảm thấy mấy đầu Phối sủng trên người như biến mất, không còn bất cứ liên hệ.
Nhưng Ba Tiêu tiên cùng Đế Thính lại ngoại lệ, Chu Văn vẫn có thể cảm giác được chúng tồn tại, vẫn có thể dùng ý chí liên hệ với bọn nó.
“Thần thoại Phối sủng, quả nhiên không bình thường.”
Chu Văn thầm có chút vui mừng.
Danh Sách Chương: