- Ma gì?
Chu Văn không hiểu hỏi.
-Nó chỉ là một cách xưng hô, ngươi có thể gọi hắn Thủ Hộ giả.
Vương Minh Uyên đáp.
-Ngươi muốn ta giống ngươi, dùng Thủ Hộ giả kết hợp Chú Linh thuật, tấn thăng Thần thoại sao?
Chu Văn nhìn Vương Minh Uyên hỏi, thật ra hắn muốn biết, Vương Minh Uyên tấn thăng Thần thoại, có phải dùng Chú Linh thuật không?
-Tử Nhã đem Chú Linh thuật cho ngươi sao?
Vương Minh Uyên khẽ nhíu mày.
-Đúng vậy.
Chu Văn gật đầu nói.
Vương Minh Uyên than nhẹ một tiếng nói:
-Thân thể của nhân loại Tiên Thiên không đủ, nếu muốn tấn thăng Thần thoại, phải tìm biện pháp bù đắp. Hiện tại chỉ có hai cách, một là khế ước cùng Thủ Hộ giả, mượn thân thể Thủ Hộ giả tấn thăng Thần thoại. Con đường này trông đơn giản, kỳ thực yêu cầu cực cao, không phù hợp thể chất cùng thiên phú với Thủ Hộ giả, rất khó để Thủ Hộ giả tán thành. Coi như đạt được tán thành, sau này trưởng thành trong chiến đấu, nếu không đáp ứng yêu cầu Thủ Hộ giả, cũng bị vứt bỏ. Lựa chọn con đường này, chẳng khác nào lên một đoàn tàu không dừng lại, không có cách nào lùi lại, nếu thất bại, chẳng còn gì nữa, trực tiếp rơi xuống đáy cốc.
Dừng một chút, Vương Minh Uyên lại tiếp tục nói:
-Con đường thứ gia là Chú Linh thuật, mượn thân thể sinh vật cường đại đền bù thiếu sót của bản thân, có thể lựa chọn Thần thoại sinh vật hoặc Thủ Hộ giả là mục tiêu Chú Linh, cả hai đều có ưu khuyết điểm, có điều Thủ Hộ giả càng tiếp cận hình dáng nhân loại hơn, Chú Linh về sau, thân thể của ngươi sẽ còn bảo trì phần lớn hình dạng người, nhưng cũng vẻn vẹn mà thôi.
Vương Minh Uyên nói tới điều này, không khác suy đoán trước của Chu Văn, hắn không nhịn được hỏi:
-Chẳng lẽ nhân loại không dùng thân thể mình tấn thăng Thần thoại sao?
-Khó.
Chu Văn nhìn biển mây quay cuồng trên núi nói:
-Vạn vật đều có mức cực hạn, tựa như trước Dị thứ nguyên phong bạo, rất nhiều nhân loại tham gia thi đấu thể thao, thí dụ thi chạy 100 m, ban đầu muốn tăng thành tích rất đơn giản, nhưng thời điểm thành tích tích này đạt đến gần mười giây, cơ hội đột phá cực hạn cực kỳ nhỏ, bởi đây gần như là cực hạn của con người. Hiện tại vấn đề nhân loại đang đối mặt cũng tương tự, nếu nói nhân loại bây giờ, tố chất cực hạn của thân thể là 10, như vậy tố chất thân thể cần tấn thăng Thần thoại là 100, nhân loại tự thân cố gắng thế nào, cũng chi đến 10 mà thôi, căn bản không thể đi đến 100, đây là Tiên Thiên có hạn, nếu không có ngoại lực trợ giúp, rất khó giải quyết.
Nói xong, cũng không đợi Chu Văn nói cái gì, Vương Minh Uyên còn nói thêm:
-Ta phải đi, Ma dưới núi này, là một vị Thủ Hộ giả, nếu ngươi muốn khế ước, có thể sử dụng phương pháp này, coi như thể chất và thiên phú của ngươi không phù hợp với hắn, hắn vẫn phải khế ước cùng ngươi, mà không dám tùy tiện phản bội ngươi.
Vương Minh Uyên đem một tờ giấy vứt về phía Chu Văn, thời điểm nhìn lại hắn, đã thấy hắn đi vào một toàn Hư không chi môn.
Sau khi Vương Minh Uyên đi vào, Hư không chi môn ầm ầm đóng cửa, bên trong Ngọc Hoàng đỉnh khôi phục lại bình thường, bên cạnh Trấn Ma thú rỗng tuếch, phảng phất như chưa có ai tới.
Chu Văn kinh ngạc, ngây người trong chốc lát, lúc này mới thu hồi ánh mắt nhìn về phía tờ giấy trong tay.
Nội dung bên trong để cho người ta cảm thấy có chút khó tin, nếu cái này của người khác, Chu Văn chắc chắn không tin, có điều Vương Minh Uyên, tự nhiên hắn coi là chuyện khác.
-Có nên thử một lần không?
Vẻ mặt Chu Văn cổ quái nhìn tờ giấy, bởi phương pháp trên tở giấy, thật sự không tưởng tượng nổi.
-Chư Thần Hồi Tỵ của ta còn chưa tấn thăng Hoàn Mỹ Thể, không vào được Trấn Ma đại điện, muốn đi vào, cũng chỉ có thể dựa theo phương pháp này, thử một lần.
Chu Văn quyết định trong đêm, dựa theo phương pháp phía trên thử một lần, coi như không thành công, hắn cũng không tổn thất gì.
Khoảng cách mặt trời lặn còn lâu, Chu Văn ngồi trên thềm đá, nghĩ đến lời Vương Minh Uyên nói với hắn.
-Thật sự không còn cách nào dùng thân thể bản thân tấn thăng Thần thoại sao? Nếu đường này không thông, rốt cuộc ta phải lựa chọn con đường nào đây? Chú Linh thuật hay khế ước?
Từ đầu đến cuối Chu Văn cảm thấy, hai con đường này, hắn không nên chọn.
-Trước tiên đem Mệnh hồn Sát Lục Giả tấn thăng Hoàn Mỹ Thể rồi tính sau, hiện tại nghĩ cái này còn hơi sớm.
Chu Văn lại nghĩ đến chuyện Thần quả.
Vương Minh Uyên nói hắn chỉ đem Thần quả cho người khác, mặc dù lời này chưa chắc đúng, có điều nếu như Vương Minh Uyên muốn hại hắn, không cần phiền phức nói láo lừa hắn.
-Nếu Vương Minh Uyên nói chỉ có hai con đường tấn thăng Thần thoại, nói cách khác, Thần quả thật sự không thể khiến nhân loại ta tấn thăng Thần thoại, nếu vậy, Thẩn quả hắn chỉ có tác dụng đối với Phối sủng và Dị thứ nguyên sinh vật.
Chu Văn cảm thấy, chính mình có lẽ nên thử một chút, xem có thể tranh đoạt Thần quả không.
Nếu thật sự thu được Thần quả, đút cho Ba Tiêu Tiên và Bạo Phá ma nhân đều tốt, đặc biệt là Bạo Phá ma nhân, nếu nó tấn thăng Thần thoại, sẽ là trợ lực to lớn đối với Chu Văn.
-Coi như Thần quả là cái bẫy, xem tình cảm thầy trò ngày xưa, lão sư hẳn không hố chết ta?
Chu Văn nghĩ tới nghĩ lui, đều cảm giác mình đi tranh đoạt Thần quả, mặt lợi nhiều hơn mặt hại.
Thế chốt chính là có thể tranh giành vị trí đệ nhất không, hơn nữa để Phối sủng nào đi tranh đoạt.
-Không biết Bạo Quân Bỉ Mông có thể giải quyết Thái Cổ Kiếm Tiên không?
Thời gian Chu Văn suy nghĩ đã qua, mặt trời rất nhanh xuống núi, sắc trời cũng tối dần.
-Thử trước một chút xem, phương pháp của lão sư có ích không?
Chu Văn nhìn sắc trời đã hoàn toàn tối, ánh trăng lưỡi liềm trên không trung tản ra ánh sáng nhàn nhạt.
Nhìn hai tên Trấn Ma thú trước mặt cửa lớn Trấn Ma đại điện, Chu Văn cắn răng, quay người đưa lưng về phía chúng nó, sau đó hai tay chống vào thềm đá, dựng ngược lên.
Lấy tay thay chân, Chu Văn cứ như vậy chạy về phía cửa chính Trấn Ma đại điện.
Trong lòng Chu Văn có chút thấp thỏm, đầu dưới chân nhìn hai tôn Trấn Ma thú kia, trong nội tâm xốn xao.
Chư Thần Hồi Tỵ của hắn mạnh như vậy, còn không thể vượt qua Trấn Ma thú tiến vào đại điện, Vương Minh Uyên lại nói cách náy có thể vào, cái này thật sự khiến người ta khó mà tin được.
Nếu phương pháp này không phải Vương Minh Uyên nói, Chu Văn có chết cũng không tin, tưởng đây chỉ là chém gió.
Mặc dù hiện tại Chu Văn đang thử, nhưng nội tâm vẫn còn không tin, đơn giản như vậy có thể tiến vào Trấn Ma đại điện.
Tiếp cận khoảng cách kích hoạt Trấn Ma thú, nhị chữ trên trán Trấn Ma thú quả nhiên lại phát sáng.
-Không được sao?
Trong lòng Chu Văn lộp bộp một thoáng.
Nhưng sự tình nắm ngoài dự liệu của hắn, mặc dù nhị chữ trên Trấn Ma thú sáng lên, nhưng Chu Văn không cảm thấy áp lực trên Ngọc Anh.
-Thật sự được sao?
Chu Văn tiếp tục đi, quả nhiên không cảm giác được áp lực từ nhị chữ trên trán Trấn Ma thú, hắn cứ như vậy tiến đến thềm đá cuối cùng, đến trước cửa Trấn Ma đại điện.
Chu Văn còn nhớ rõ phương pháp trên tở giấy, hắn không dùng chân đá cửa, cũng không hề dùng tay đẩy ra, mà hai tay dùng sức trên mặt đất khẽ chống, dùng đầu đâm vào cửa Trấn Ma đại điện.
Coong!
Một tiếng vang trầm, đụng Chu Văn hoa mắt chóng mặt, trước mắt tỏa ra đom đóm.
Danh Sách Chương: