Mục lục
Nhật Ký Tìm Vợ Của Thiếu Gia Ma: Em Đừng Hòng Trốn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 133: Diễm phúc không tồi


Hàn Linh Thương nghẹn ngào gật gật đầu, còn Long Bà lại đang nhìn chằm chằm lên lá bùa trấn tà phía bên trên cửa, kinh ngạc nói: “Bùa chú lợi hại tới vậy, cô gái à, cô là con cháu của những gia tộc ẩn thế kia sao?”


Tôi không trả lời bà ta, tiến lên phía trước xé lá bùa đó ra, mở cánh cửa ra, sắc mặt bố Hàn mẹ Hàn bầm tím xông về phía tối, tôi niệm chú ngữ, lại ném ra hai lá bùa định quỷ, dán lên trên trán của hai người bọn họ, hai người bọn họ lập tức cứng đờ, ánh mắt đờ đẫn, đứng thẳng tưng.


Mấy người đàn bà vây quanh ở bên ngoài thốt lên kinh ngạc, tôi liếc nhìn Long Bà, Long Bà hét lớn về phía bọn họ: “Xem cái gì mà xem, chưa nhìn thấy ma nhập bao giờ à, biến biến biến, biến hết về cho tôi.”


Long Bà mặc dù là một bà thầy bói, nhưng ở trong thôn vẫn có sự uy tín nhất định, đám đàn bà còn đầy nhiệt huyết muốn xem tiết chưa dứt đành phải rời đi.


Bước vào trong nhà, Long Bà lập tức bày biện bàn hương nhang và bàn để đồ, không có bàn bát tiên lại phải dùng bàn gỗ bình thường để thay thế vậy.


Tôi để bố Hàn mẹ Hàn ngồi bên cạnh bàn, hướng về phía Long Bà gật gật đầu, Long Bà ôm lấy lư hương, bắt đầu ngâm xướng, tôi xé lá bùa thu quỷ trên người nộm ra, một luồng khí đen xông ra bên ngoài, Trương Hiếu Khanh gương mặt tràn ngập sự tức giận, vô cùng tàn ác ghê rợn xông tới, tôi rút ra thanh kiếm gỗ đào, chĩa vào cánh tay của anh ta một kiếm, cánh tay của anh ta liền đứt rời.


Trương Hiếu Khanh hoảng sợ nhìn tôi, tôi nhấc kiếm chỉ về phía anh ta, lạnh lùng nói: “Đi!”


Anh ta miễn cưỡng chui xuống bên dưới gầm bàn, tôi nhìn về phía Hàn Linh Thương gật gật đầu, Hàn Linh Thương mặc dù có chút sợ hãi nhưng vẫn cắn răng cắn lợi theo sau tôi.


Đi một vòng, bố Hàn mẹ Hàn bỗng nhiên rung lắc kịch liệt, tôi thu lại lá bùa định quỷ trên trán hai người bọn họ, hai con ác quỷ toàn thân đầy máu me chui ra khỏi cơ thể hai người bọn họ, giống hệt như bị người ta lột da sống vậy, vô cùng đáng sợ.


Hàn Linh Thương bị dọa tới mức hai chân mềm nhũn, suýt chút nữa thì ngất lịm đi.


“Tiếp tục đi.” Tôi cao giọng nói: “Không được dừng lại.”


Hàn Linh Thương lấy lại tinh thần tiếp tục đi xung quanh một vòng, hai con ác quỷ toàn thân đầy máu me kia giống hệt như bị thứ gì đó lôi kéo đi, theo sau Hàn Linh Thương lắc lắc lư lư rồi chui xuống gầm bàn, sau đó cũng không thấy đâu nữa.


Hàn Linh Thương bị dọa tới tê dại cả người, bỗng nhiên có một cơn gió lớn thổi vào khiến ngọn nến bập bùng, tôi thận trọng rút ra hai lá bùa chú, tên kia sắp tới rồi.


Cánh cửa phòng đang đóng chặt bỗng nhiên bị bật mở, một bóng quỷ xuất hiện trước mặt, đó chính là một cô gái bị mổ phanh bụng, trên cổ cô ta không ngờ lại mọc ra sáu cái đầu.


Đây đều là những người phụ nữ bị Trương Hiếu Khanh giết, bọn họ bị mổ sống rạch phanh bụng, đau đớn chảy máu mà chết, oán khí ngập trời, thực ra lực đã đạt với lệ quỷ cao cấp rồi.


Chính là cô ta, người đã giết Trương Hiếu Khanh.


Nếu như tôi không ra tay thì sau khi cô ta giết chết Trương Hiếu Khanh, sẽ tiếp tục thảm sát, cả thôn đều sẽ bị cô ta giết sạch sẽ không còn lấy một ai.


Long Bà chưa từng nhìn thấy con quỷ nào dữ tợn tới vậy, bị dọa tới mức giọng nói run rẩy như rỉ máu, tôi cao giọng nói: “Để tôi đối phó với cô ta, bà tiếp tục việc của mình đi.”


Long Bà lập tức nhắm mắt lại, bộ dạng bắt không thấy tâm không phiền tiếp tục ngâm xướng làm phép.


Tôi cầm kiếm đứng trước mặt nữ quỷ, nữ quỷ phát ra tiếng cười sắc lạnh, tôi nói: “Tôi biết các cô đều chết rất oan uổng, nhưng oan có đầu nợ có chủ, người hại chết các cô đã chết rồi, đừng lạm sát người vô tội nữa, mau chóng trở về địa ngục đi.”


Nữ quỷ hoàn toàn không hề nghe lời tôi nói, bật nhún nhảy thẳng vào bên trong căn nhà, lôi ra từ trong bụng một đoạn ruột rất dài, quăng về phía tôi.


Tốc độ của cô ta rất chậm, đến một người bình thường cũng có thể tránh né được, nhưng tôi lại phát hiện ra tôi lại không thể cử động được.


Không những không thể cử động được, tôi còn giống như bị một nguồn năng lượng nào đó kéo đi, tự mình bổ nhào tới đoạn ruột kia, đoạn ruột đó lập tức quấn chặt lấy cổ của tôi, chặt tới mức khiến tôi không thể hít thở nổi.


Nữ quỷ mỉm cười gian xảo bước đến trước mặt tôi, một cặp móng sắc nhọn thò ra hướng về phía bụng của tôi định rạch phanh bụng của tôi ra.


Nỗi sợ hãi lập tức ập đến lồng ngực của tôi, tôi đau tới mức kêu la ầm ĩ, bỗng nhiên tôi cảm nhận được tướng quân kim giáp thức tỉnh, nó xong ra từ trong miệng tôi, vồ lên một chiếc đầu của nữ quỷ, cắn một phát chiếc đầu đó nhanh chóng xẹp xuống.


Tôi bỗng nhiên cảm nhận được bản thân có thể động đậy được rồi, tóm chặt lấy bàn tay của nữ quỷ, may mà tướng quân kim giáp tới kịp thời, trên bụng tôi mới chỉ bị rạch một vết nho nhỏ mà thôi.


Nữ quỷ lập tức buông tôi ra, đưa tay bắt lấy tướng quân kim giáp, nhưng tướng quân kim giáp vô cùng nhanh nhẹn, đã nhảy sang chiếc đầu khác, hút mạnh mẽ như hút máu quỷ.


Lại một chiếc đầu nữa bị xẹp xuống.


Tôi lấy bùa chú ra nhưng lại không có tác dụng gì, muốn để tướng quân kim giáp hút được càng nhiều oán khí.


Vào lúc này, Long Bà đột nhiên nói: “Cô gái à, làm phép chuẩn bị kết thúc rồi, mau chóng đuổi cô ta vào bên trong đi.”


“Tướng quân kim giáp.” Tôi hét nói: “Tiễn cô ta trở về địa ngục.”


Tướng quân kim giáp miễn cưỡng bay lên, xua đuổi nữ quỷ chui xuống dưới gầm bàn.


Nữ quỷ sau đầu chính là nguồn gốc của oán khí, bây giờ lại thiếu đi hai cái đầu, sức lực giảm mạnh, tôi giơ kiếm đánh vào phía sau cô ta, cô ta bị đánh tới loạng choạng, ngã ập xuống bên dưới gầm bàn.


Phía bên dưới gầm bàn dường như có một sức hút mạnh mẽ nào đó, nữ quỷ vừa giằng co vừa bị lôi vào bên trong, phát ra tiếng khóc không cam tâm từ trong miệng.


Long Bà hát xong câu hát cuối cùng, Hàn Linh Thương từ bên dưới gầm bàn chui ra còn quỷ hồn của Trương Hiếu Khanh lại không thấy đâu nữa.


Long Bà thở phào nhẹ nhõm nói: “Thành công rực rỡ.”


Toàn bộ sức lực trên người Hàn Linh Thương dường như bị hút hết đi vậy, cô ta ngã xuống mặt đất.


“Linh Thương?” Bố Hàn mẹ Hàn đã được thức tỉnh, gương mặt rất mong lung: “Đã xảy ra chuyện gì rồi thế?”


Hàn Linh Thương vô cùng vui mừng, gắng gượng bò dậy: “Bố mẹ, bố mẹ không bị sao, thật là tốt quá đi.”


Ba người một nhà ôm lấy nhau, tôi trong lòng âm thầm thở dài, bị ác quỷ địa ngục ám lâu như vậy, mặc dù đã bảo toàn được tính mạng nhưng cũng đã tổn thọ, ít nhất cũng phải ba năm.


Long Bà lắc lắc lư lư đứng dậy, trông có vẻ như đã già đi vài tuổi vậy.


Bà ta cảm thán nói: “Hôm nay đúng là được mở mang tầm mắt, cô gái à, cô đúng là giỏi thật đấy, bà già tôi sống nhiều năm như thế rồi mà so sánh với cô thì đúng là sống như không sống.”


Tôi trả lời vài câu, Hàn Linh Thương đưa bố mẹ cô ta tới cảm ơn tôi, bố mẹ cô ta còn muốn cảm tạ tôi bằng một trăm năm mươi triệu, tôi đã từ chối, nhà họ hàn cũng không phải quá giàu có gì, đối với những gia đình bình thường không có lý do gì lại đi tăng giá giữa chừng cả.


Tôi cũng không ở lại nhà họ Hàn thêm nữa, chỉ nói với Hàn Linh Thương, khoảng thời gian này nên ăn nhiều thịt dê lên một chút, bổ sung thêm dương khí, rất có lợi cho sức khỏe.


Tôi ngồi xe trở về nhà, đã là buổi trưa của ngày hôm sau rồi, buổi chiều còn có tiết học, tôi đi thẳng tới trường học, cả một đêm chưa chợp mắt, tinh thần của tôi không được tốt cho lắm, cô giáo dạy môn triết học Mác Lênin dường như đã để ý đến tối, cứ đi qua đi lại bên cạnh tôi làm tôi muốn chợp mắt trong giờ học một lúc cũng không xong, tôi âm thầm mắng cô ta vô số lần trong lòng.


Hết giờ học, Tống Anh liền chạy tới: “Khương Lăng, nghe nói hôm qua chị đi cùng Hàn Linh Thương hả?”


Tôi gật gật đầu: “Con người Hàn Linh Thương cũng không tồi, chị cùng cô ấy đi ra ngoài ăn cơm tối.”


“Có thế thôi à?” Tống Anh hơi không tin.


“Không lẽ còn có thể làm gì nữa?” Tôi trợn mắt nhìn cô ta một cái: “Hai đứa con gái bọn chị còn có thể đi thuê phòng khách sạn à.”


Tống Anh lập tức khoa trương ôm lấy ngực của mình: “Chị đừng có mà cong thật đấy nhớ, em nói cho chị biết đừng có mà có ý định gì với em đấy nhé.”


Tôi cũng đến bó tay: “Em thôi đi được rồi đấy, đến bạn trai còn chưa tìm được còn muốn tìm bạn gái à?”


Hai đứa bọn tôi cười nói với nhau đi gia khỏi nhà dạy học, bỗng nhiên nhìn thấy chiếc xe minibus cũ nát của tôi đang đỗ ở bên ngoài, Chu Nguyên Hạo vừa mở cửa xe ra cười nói: “Lên xe đi.”


Tống Anh lập tức ngơ ngác luôn, cô ta tóm lấy áo của tôi: “Khương Lăng, anh ấy là bạn trai của chị sao?”


Tôi gật gật đầu, cô ta kích động nói: “Đẹp trai quá đi, là người mẫu hay là minh tinh thế, không nhìn ra đấy, diễm phúc của chị cũng không tồi ha.”


“Được rồi được rồi.” Tôi cốc nhẹ lên đầu cô ta một cái: “Tối qua ngủ không được ngon nên không phân bua với em nữa.”


Tống Anh ý đồ gian xảo nói: “Em hiểu được mà, nếu là em có người bạn trai như thế thì em cũng thường xuyên không được nghỉ ngơi tốt thôi.”


Tôi trợn mắt nhìn anh ấy, ngồi vào trong xe hỏi: “Hôm nay sao lại nhớ ra tới đón tôi thế?”


Anh ấy cười nói: “Tối qua em đã vất vả rồi, đưa em đi ăn một bữa ngon. Chỉ đáng tiếc là hôm qua không phải là công lao của tôi.”


Tôi cũng bó tay chịu chết, các người đủ rồi đấy.


Chu Nguyên Hạo đưa tôi đi ăn một bữa vịt nướng, cửa hàng cũng chẳng có tiếng tăm gì nhưng mùi vị lại rất ngon, tôi ăn tới mức bụng căng tròn: “Làm sao anh biết được ở đây có vịt nướng ngon thế này chứ?”


Chu Nguyên Hạo lấy ra một tập tài liệu: “Tôi bảo chú Trịnh đi điều tra tất cả những quán ăn ngon nhất ở cả cái Hà Thành này, sau đó đưa em đi ăn thử từng quán từng quán một.”


Với tư cách là một người rất sành ăn, nước miếng của tôi lập tức tuôn trào, cứ thế mà bị anh ấy mua chuộc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK