Trong số những người tham gia lần đấu giá hội này cũng có những tổ khác của văn phòng điều tra hồ sơ X, thậm chí còn là người của tổng bộ, tất cả bọn họ đều nhíu mày.
Tất cả mọi người đều ngầm hiểu trong lòng, đây là có người muốn cố ý muốn trừng phạt tôi đây mà.
Ngao Dũng lạnh giọng nói: “Cô Khương, mời cô phối hợp với chúng tôi.”
Một thám tử võ trang hạng nặng từ phía sau anh ta đi lên, lấy ta một cái còng tay linh năng.
Nếu như hôm nay tôi thật sự bị bọn họ tra khảo ngay tại chỗ này, danh dự của tôi sẽ hoàn toàn bị quét đi mất.
Mặt tôi mỉm cười nói: “Tổ trưởng Ngao, anh tới đúng lúc lắm, tôi đang có chuyện muốn tìm anh đây.”
Mặt mày Ngao Dũng bình tĩnh nói: “Có lời gì muốn nói, trước hết theo tôi trở về tổ rồi nói sau.”
Khóe miệng tôi hơi cong lên: “Tổ trưởng Ngao, có mấy lời tốt hơn hết phải nói rõ trước mặt mọi người, nếu như đợi đến lúc đó, chỉ sợ là tôi không thể nói rõ ra được thôi.”
Ngao Dũng cơ bản không để cho tôi có cơ hội nói chuyện, nói: “Tra khảo đi!”
“Chờ đã!” Chu Nguyên Hạo cao giọng quát bảo ngưng lại, anh ấy chắn ở trước người của tôi, nói: “Tổ trưởng Ngao, anh không cho Khương Lăng nói chuyện, chẳng lẽ là do anh có chuyện gì không muốn để lộ cho người khác biết sao?”
Mắt Ngao Dũng híp lại, ánh mắt của toàn bộ người trong hội trường đều tập trung vào trên người anh ta.
Anh ta lặng lẽ nhìn chằm chằm vào tôi một lúc lâu, nói: “Cô Khương, cô có lời gì muốn nói thì cứ nói đi!”
Tôi cười nói: “Nói như vậy chắc hẳn các vị đều rất muốn biết, vì sao tôi lại tới muộn nửa tiếng, rốt cuộc tôi đã đi tới nơi nào. Thật không dám giấu diếm, lúc tôi lái xe tới đây, tôi đã bị mấy người bình thường ăn vạ.” Tôi thuật lại chi tiết mọi chuyện đã xảy ra một lần, lúc này lập tức có người ghét ác như thù lên tiếng: “Cái loại không bằng cầm thú như thế còn giữ bọn họ lại để làm gì, không bằng mội quyền đánh chết, đỡ cho bọn họ tiếp tục gây tai họa đến những người khác.”
Sắc mặt Ngao Dũng nhất thời có chút lúng túng.
Lúc tôi nói tới phần phía sau là do có người giật dây, hơn nữa còn hạ nguyền rủa lên khắp cơ thể người đó, mọi người phía dưới lập tức chấn kinh. Bọn họ hiểu, đây cơ bản chính là một cái liên hoàn kế, dùng để hòng lôi kéo tôi vào trong cuộc.
Tôi nhìn Ngao Dũng nói: “Tổ trưởng Ngao, anh có biết, rốt cuộc là ai đã hạ nguyền rủa lên người đám người này hay không?”
Sắc mặt anh ta bình tĩnh nói: “Là ai?”
Tôi móc điện thoại di động ra, phát video đã quay được lên trên màn hình, bên trong màn hình, một người đàn ông trung niên sắc mặt tái nhợt đang cầu xin nói: “Tôi không biết người kia là ai, chỉ biết người nọ rất có bản lĩnh mà thôi. Dáng dấp tuy không cao lắm, nhưng thân hình thực sự rất khỏe mạnh, dung mạo tương đối bình thường, đặt vào trong đám đông chắc chắn không dễ gì nhận ra được. Nhưng mà cánh tay phải của người đó là tay giả, mặc dù người đó che giấu tương đối kínn kẽ, có điều tôi đã lăn lộn trên giang hồ lâu như vậy, chỉ cần nhìn sơ là có thể nhìn ra thật giả thế nào. Đúng rồi, ở chỗ này trên mặt người đó còn có một cái nốt ruồi nhỏ.”
Ánh mắt mọi người dừng lại trên người Ngao Dũng, hết thảy những đặc điểm mà người đàn ông trung niên kia nói hoàn toàn trùng khớp với anh ta.
Ngao Dũng không hề sợ hãi, chỉ lãnh đạm nói: “Ba cái thứ này cũng có thể xem như chứng cứ được sao? Ai mà biết được có phải cô đã thông đồng với người kia, cố ý hãm hại tôi hay không?”
Tôi cười như không cười nói: “Tổ trưởng Ngao, vậy thì ba nhân chứng sống mà tôi đã để cho cảnh sát mang đi kia, có phải bây giờ bọn họ đang ở trong tay các người đúng không?”
Chắc chắn anh ta đã nắm được những người đó, cho nên mới dám giơ đuốc cầm gậy tới tìm tôi gây phiền phức.
Ngao Dũng lạnh nhạt nói: “Tôi không biết cô đang nói cái gì cả. Cô Khương, chỉ dựa vào nội dung vừa rồi cô truyền tải, trên người cô đã có thêm một cái tội danh, đó là tội vu cáo hãm hại người khác đấy!”