Mục lục
Nhật Ký Tìm Vợ Của Thiếu Gia Ma: Em Đừng Hòng Trốn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sắc mặt của người đàn ông trung niên sa sầm lại, tiến tới túm lấy cổ của nhà nghiên cứu, vừa mới dùng lực, liền có một tiếng răng rắc, đó chính là âm thanh của xương cổ bị gãy.



Ông ta nhìn một nhân viên nghiên cứu khoa học khác: “Mở cửa ra.”



Nhân viên nghiên cứu khoa học kia bị dọa đến nỗi suýt thì tè ra quần, không dám nói gì nữa, nhập mật mã trên màn hình LCD, cụp một tiếng, một cánh cửa kính ở trong góc chầm chậm mở ra, người đàn ông trung niên sải bước đi vào.



Vừa tiến vào cửa thì ông ta đã lập tức cảm nhận được đầy luồng khí ma quỷ, một năng lượng mạnh mẽ quanh quẩn ở trong căn phòng, ngay cả giá để vũ khí bằng ngọc cũng không thể nào chịu đựng được năng lượng này, bắt đầu vỡ nứt từng tấc một.



Dù sao thì ông ta cũng là tu sĩ tứ phẩm bèm vận chuyển toàn bộ linh lực trên cơ thể chống lại năng lượng lốc xoáy trong sự cuồng bạo, đi từng bước về phía cây kích kia.



Mỗi bước đi về phía trước, trên người của ông ta đều sẽ có thêm vài vết thương vừa nhìn đã thấy đau đớn rồi, trên mặt ông ta chứa đầy sự tham lam, trong ánh mắt tràn đầy sự khát vọng về sức mạnh và quyền lực, đợi đến khi tới được phía trước của cây kích dài kia, thì trên toàn thân của ông ta đều là máu.



“Mi phải thuộc về ta.” Người đàn ông trung niên vươn tay về phía cây kích dài kia, vừa định đụng vào thân của cây kích dài kia, con rồng màu đen đột nhiên quay đầu lại, phun ra một tia sấm sét vào tay của ông ta.



Sắc mặt của ông ta liền thay đổi, nhanh chóng lùi lại, nhưng mà đã quá muộn, tia sấm sét kia đã đánh trúng vào tay phải của ông ta, toàn bộ cánh tay phải đều bị cháy sém, sau đó những khe hở nứt sâu ra, biến thành một mảng bột màu đen rơi xuống dưới đất.



“Á!” Ông ta ôm lấy cánh tay gãy của mình kêu lên thất thanh: “Tại sao! Tại sao!”



Con rồng đen kia vậy mà lại biết nói chuyện, âm thanh trầm thấp, trong căn phòng cách ly bằng kính vang vọng một âm thanh chói tai.



“Ta chính là Kích Hắc Long Phá Thiên, thuộc hạ của quỷ đế Thừa Hạo, một người phàm tục như mi, sao mà xứng để được sử dụng ta cơ chứ.”



Người đàn ông trung niên trừng to mắt ra, cái gì chứ? Quỷ đế Thừa Hạo?



Quỷ Đế sao?



Đây là một bản mệnh quỷ tinh của một quỷ đế sao?



Vẫn không đợi ông ta phản ứng trở lại, bên ngoài đột nhiên truyền đến một âm thanh hét lớn: “Anh là ai?



Mau đứng lại!” Tiếp theo, một loạt tiếng súng vang lên, ông ta nhìn thấy rõ từ cánh cửa kính, phát hiện một bóng người cao to đang bay tới trên không trung, tất cả bảo vệ được trang bị vũ khí đầy đủ trong phòng thí nghiệm liên tiếp nổ súng về phía anh, đó đều là loại súng dùng năng lượng lửa, nhưng mà cơ thể của anh như được bao bọc trong một kết giới năng lượng vô hình, tất cả viên đạn đều bị chặn lại bởi kết giới đó.



Người đàn ông đó cực kỳ anh tuấn, trên người mặc một áo khoác dài màu xanh nước biển, viền áo bị gió thổi tung, tạo nên âm thanh phần phật.



Một khí thế hung hãn như vậy, một sức mạnh kinh người như vậy, trong đầu người đàn ông trung niên kia lóe lên một cái tên – Quỷ đế Thừa Hạo.



Chu Nguyên Hạo tới từ trên không, đi đến trước bức tường ngăn cách bằng kính, nhìn về phía Kích Hắc Long Phá Thiên, con rồng đen đó từ từ ngẩng đầu lên, lớn tiếng nói: “Bệ hạ.”



“Phá Thiên.” Khóe miệng Chu Nguyên Hạo hơi cong lên: “Đã lâu rồi không gặp.”



“Bệ hạ, tôi cuối cùng cũng đợi được ngài rồi.” Con rồng đen hình như rất kích động, Kích Hắc Long Phá Thiên hóa thân thành một con rồng đen to lớn bay lượn lên không trung hai vòng, xuyên thủng qua bức tường kính, những mảnh vỡ kính vỡ vụn bay tứ tung, nó xuyên qua kính giống như xuyên qua bông tuyết vậy, dừng lại ở trên tay Chu Nguyên Hạo, một lần nữa hóa thân thành Kích Hắc Long Phá Thiên.



Ngón tay của Chu Nguyên Hạo vuốt ve cây kích dài, nở ra một nụ cười hoài niệm: “Anh em tốt.”



Con rồng đen trên thân của cây kích ngẩng đầu lên, mở miệng ra, nhả ra một viên ngọc rồng màu đỏ, bay lơ lửng trên không trung: “Bệ hạ, đồ vật của ngài mà tôi đã cất giữ, bây giờ tôi trả lại cho ngài.”



Chu Nguyên Hạo mở miệng ra, viên ngọc rồng kia bay vào trong miệng của anh, mắt của anh chợt lóe lên một tia sáng màu đỏ, ngọn lửa màu đen từ trong tim của anh toả ra ngoài rồi nhanh chóng lan ra, bao trùm hết cả người của anh.



Một năng lượng mạnh mẽ trong người của anh cháy lên, quỷ khí trên người anh cũng nhanh chóng dâng lên, từ ma tướng cấp thấp, đến ma tướng cấp trung, ma trướng cấp cao, sau đó phá bỏ xiềng xích, đạt đến Quỷ Vương cấp thấp.



Nguồn năng lượng vẫn không ngừng nâng lên, ngọn lửa của con rồng đen nhanh chóng lan ra ngoài, những nhân viên trong phòng thí nghiệm phía dưới sợ hãi đến nỗi chạy loạn cả lên, nhưng mà ngọn lửa đang bay chỉ cần chạm vào cơ thể của bọn họ, thì sẽ lập tức khiến cho bọn họ cháy thành tro bụi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK