Mục lục
Tổng Tài Quá Tàn Nhẫn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

…………………..

Hàn Húc nằm ở trên giường nghe thấy tiếng hai người nói, như muốn chứng minh mình vẫn còn sống được, trừng mắt với Dịch Hàn.

“Hàn Húc, Sơ Tình …. đứa nhỏ…kia, thật sự là của Hắc Ngân Thánh sao?” Tình Không nằm sấp đến bên cạnh Hàn Húc, vẫn không tin hỏi.

Hàn Húc nhắm mắt lại, sau đó từ cổ họng thoát ra một chữ, “Ừ!”

Tình Không có chút thất vọng, Hắc Ngân Thánh luôn miệng nói yêu cô, nhưng lại hủy đi người chị ruột thịt duy nhất của cô, chuyện ngay đến cô còn không chấp nhận được, Sơ Tình sao có thế?

“Mộ tiểu thư, cô nên rời khỏi nơi này thì hơn, điện hạ nhìn thấy cô sẽ không vui đâu!” Phía sau, tiếng Dịch Hàn vang lên khi mà Tình Không vẫn còn đang thất thần, cô hơi run người, sau đó nhìn anh ta một cái, chẳng nói thêm gì nữa rồi đi ra ngoài.

“Bắt nó lại, buổi tối không được cho ăn cơm!” Trở về, nhìn thấy một đám người đang giúp King chải lông, Tình Không nhìn đến nó là bắt đầu thấy tức.

Nó lần trước cắn nàng một vết, vừa nhìn thấy nó là cô nghĩ ngay đến tên đàn ông kia, Tình Không rầu rĩ muốn bắt nạt nó.

“Ngao……” King phủ phục dưới chân cô, bắt đầu liếm liếm, bị cô một cước đá văng ra, xem Định Na sửng sốt, tính tình của Tình Không tiểu thư cũng thật là dữ nha!

…………….

Paradise!

Ánh mắt Lôi Ân mê ly nhìn rượu vang chuyển động trong chiếc ly dài, trước mắt hắn là năm sáu cô gái trẻ đẹp nằm lõa lồ. Những cô gái này đều là vũ nữ đẹp nhất ở đây. Các nàng ra sức lấy lòng một đám đàn ông khác, chỉ vì hy vọng giành được nụ cười của người đàn ông cao quý nhất đang ngồi trên ghế sô pha kia..

Những cô gái này bị ngược đãi, tư thế đê tiện, nằm úp sấp, quỳ, tùy ý để cho người khác đánh, roi, sắc tình vuốt ve lên thân thể các cô, cái tình cảnh kia cực kỳ dâm mĩ phóng đãng.

Lôi Ân ngồi ở chỗ kia lạnh lùng nhìn, suy nghĩ sớm đã không biết bay tới nơi nào, tiếng rên rỉ của phụ nữ cùng tiếng kêu dâm đãng của đàn ông truyền tới tai hắn, loại dạy dỗ cùng trò chơi phụ tùng này hắn cơ bản đã nhìn chán rồi.

Lôi Ân chau mày, Tra Lý đứng ở phía sau liền ra hiệu cho mấy người đó, sau đó động tác của người đánh roi dừng lại, trên người những cô gái đó đầy máu, cũng không có ai kêu một tiếng.

Sau khi mọi hành động ngừng lại, cái ly trong tay Lôi Ân bị hắn bóp nát thành từng miếng, chất lỏng màu đỏ xinh đẹp chảy trên tay hắn, đỏ như máu, hắn vươn đầu lưỡi, liếm mu bàn tay chính mình, trên người tản ra một cỗ tà khí thị huyết.

“Điện hạ, có muốn xem biểu diễn nhân thú không?” Tra Lý bám vào phía sau hắn, nhẹ giọng hỏi, thấy mày rậm của hắn nhíu lại càng nhanh, hắn ngậm miệng không thèm nhắc lại.

Một lát sau, Dịch Hàn đi đến, gây cho Lôi Ân một kinh hỉ tin tức, “Hắc Ngân Thánh đến La Mã!”

Lôi Ân bỗng dưng đứng dậy, dáng người cao lớn bình tĩnh tiêu sái đi ra ngoài.

Tình Không đứng ở biệt thự ngắm nhìn bên ngoài, do dự nghĩ có nên đi tìm Sơ Tình hay không, chị ấy chắc hẳn chịu nhiều đả kích, cô nên mở miệng nói chuyện như thế nào?

Đang đúng lúc cắn môi suy nghĩ, cổ tay đột nhiên bị người khác giữ lấy, cô vừa muốn lên tiếng quát to thì cả miệng cũng bị bịt lại.

Tình Không vừa thấy đến khuôn mặt kia, miệng chẳng phân biệt được nặng nhẹ liền cắn xuống.

Tên biến thái, đồ bá đạo!

Tình Không thở phì phì cắn tay hắn l, Lôi Ân cảm giác được cái miệng nhỏ của côướt cái liếm lòng bàn tay hắn, thân thể tê dại, thân dưới bắt đầu nổi lên phản ứng.

Hắn ở trong lòng mắng một tiếng, mỗi lần đụng tới cô gái này, hắn chỉ nghĩ muốn hung hang chà đạp cô!

“Làm gì vậy? đồ dã man!” Tình Không bị hắn quăng vào xe, cô xoa xoa môi, dùng ánh mắt chán ghét nhìn hắn.

“Kẻ dã man đương nhiên làm chuyện dã mann!” Lôi Ân ngồi xuống ghế sau bên cạnh cô, xe khởi động. Tình Không dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn Lôi Ân quần áo chỉnh tề, hắn một bàn tay đột nhiên sờ tóc Tình Không như là sờ sủng vật, khẽ cười nói, “Thể lực không tồi, về sau có lấy thêm vài lần máu chắc chẳng sao!”

“Lôi Ân, đồ cặn bã! Sao không chết đi?!” Tình Không há mồm định cắn lên vai hắn, lại bị hắn giữ lấy cằm, dùng sức hôn môi.

Xe dừng lại, Lôi Ân không biết từ nơi nào lấy ra một mảnh vải bịt kín ánh mắt củaTình Không.

“Này, anh làm gì vậy?” Bàn tay Tình Không đánh loạn xạ, lại bị Lôi Ân ngăn lại, “Không được tháo, theo tôi đi!”

Hắn không khỏi túm nàng phân trần xuống xe, Tình Không nhìn không thấy, chỉ có thể bị hắn nắm thủ, bước trên bậc thang, đi rồi một khoảng cách, nghe được một trận thanh thúy tiếng vang, ngay sau đó Lôi Ân liền ôm sát của nàng thắt lưng, Tình Không cảm thấy trên mặt lạnh lạnh, tựa hồ có giọt nước mưa rơi xuống của nàng trên mặt.

Lôi Ân đột nhiên gian buông lỏng ra tay nàng, Tình Không vội vàng tháo xuống mắt tráo, chung quanh một mảnh tối đen, phong bế không gian, nàng nghe được một ít kỳ quái thanh âm, còn có kia một đôi song u lục sắc ánh mắt, Tình Không dọa ô thượng môi, một bên nhỏ giọng kêu Lôi Ân.

“Lôi Ân, anh ở nơi nào?”

Cô không hiểu sợ hãi, tên đàn ông biến thái này, định đem cô đưa chỗ nào?

Dưới chân cô tựa hồ có cái gì mới vừa bị thả vào, ngay sau đó, chung quanh thanh âm này lại trở nên rõ ràng lên, cô không phải thiếu nữ không hiểu chuyện đời, nên đương nhiên nghe được những tiếng đó là tiếng gì. Tiếng đàn ông phụ nữ thay phiên nhau thở dốc, dâm loạn luân phiên vang lên bên tay cô.

Cô cảm giác được trong bóng đêm có một đôi tay sờ lên đùi mình, còn có mấy cánh tay đồng thời vuốt ve bộ ngực của cô, cô sợ hãi muốn hô to, cổ họng lại bị đổ vào thứ gì đó, bàn tay này giống như giun, chậm rãi chui vào trong thân thể cô.“A –” Cô như con nhện sa lưới, muốn chạy trốn, tiếng thở của đàn ông phả vào mũi cô, thân thể Tình Không đều run rẩy, lúc này, một đôi tay che lên đôi môi cô, một hơi thở quen thuộc truyền đến, cô giống như bắt được sợi dây cứu mạng, gắt gao bám trụ bả vai đó, đó là Lôi Ân, cô biết!

Chung quanh mấy tay kia đột nhiên không thấy, Tình Không tức giận đập vai hắn, hắn khẳng định là cố ý muốn hù dọa cô.

“Lôi Ân, tên xấu xa!” Tình Không dọa không nhẹ, thực hận không thể cắn chết tên đàn ông này.

Bên tai truyền đến tiếng cười của Lôi Ân, hắn đem cả người cô ôm lấy trong vòng ngực tinh tráng của mình, trán hắn cách trán cô một khoảng cách, tiếng thở phả lên mặt Tình Không.

“Sợ cái gì? Có tôi ở đây, ai dám làm khó dễ cô?” Lôi Ân cúi đầu nói, Tình Không kháp hắn cổ, phẫn hận mắng, “Chính anh làm khó dễ tôi, đồ hỗn đản!”

Bàn tay nhỏ bé của cô qua áo sơmi nắm lấy cơ bắp của hắn, lại nghe thấy hơi thở mỗi lúc một dồn dập của hắn, hắn vuốt ve mông cô, sau đó không thể không thở dài một tiếng, “Cô…yêu tinh này..!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK