Ông thật sự không ngờ, người nắm giữ cả một tổ chức hắc đạo khuynh đảo cả thế giới lại là một người trẻ tuổi như vậy.
“ Tôi cũng không quanh co lòng vòng, sự việc ngoài ý muốn tại buổi từ thiện lần trước chắc cậu cũng đã thấy rồi đấy, tôi đến đây là có việc muốn nhờ sự giúp đỡ của Lôi Ân điện hạ….”
Vili thẳng thắn nói ra chuyện ông vàThị trưởng New York là Walter, là người người có nhiều cơ hội tranh cử tổng thống nhiệm kỳ sau.
Mà hai người bọn họ trong lúc này cạnh tranh gắt gao với nhau là điều không thể tránh khỏi.
Lôi Ân vừa nhìn là biết ngay, tác dụng quan trọng của sự việc “tiệc từ thiện” đêm hôm kia.
“ Thị trưởng tựa hồ tìm lầm người rồi, tôi nghĩ tôi chẳng chỗ nào để giúp được ngài.”
Lôi Ân biết rõ, người trong hắc đạo kiêng kị nhất là dính dáng đến người trong chốn quan trường chính trị. Mà hắn thì luôn làm việc theo ý của mình, tung hoàng trong hai giới hắc bạch lưỡng đạo cũng không cần phải nhìn bất cứ sắc mặt của kẻ nào.
Đối với những chuyện ồn ào huyên náo tranh cử gần đây, hắn cũng chẳng quan tâm, càng không muốn nhúng tay vào.
“ Không! Việc này cậu nhất định phải giúp!” Vili thị trưởng thành khẩn nhìn hắn, “ Đối thủ cạnh tranh lớn nhất của tôi – Walter, đã mướn hạ sát thủ, tôi chỉ có một thỉnh cầu, hy vọng điện hạ có thể bảo vệ con trai của tôi an toàn.”
Cục diện như thế này, Lôi Ân đã sớm đoán được, trước khi tiến hành tranh cử sẽ có không ít những vụ thanh trừng ám sát xảy ra, không những thế hiện tại sát thủ do Walter thuê chính là người của Địa Ngục môn.
Đặt Lôi Ân đứng giữa hai con đường, một là giúp thì hắn tất nhiên sẽ trở thành kẻ địch của Địa Ngục Môn, việc này không phải mục đích của hắn. Không giúp, đắc tội với Vili thị trưởng này, một khi trong tương lai ông ta trở thành tổng thống thì nhất định sẽ nghĩ cách san bằng Mafia.
“ Tôi biết điện hạ rất khó xử! Nhưng tôi cam đoan, ngày sau nếu tôi tranh cử thành công, chắc chắn sẽ trợ giúp cậu một tay. Tôi biết Địa Ngục Môn luôn luôn đối địch với cậu, tại sao cậu không nhân cơ hội này, thuận nước giong thuyền, giúp tôi một tay? Thế nào?”
Hôm nay, trước khi đến đây gặp mặt, ông đã sớm điều tra những tin tức liên quan đến Lôi Ân.
Thân hình vĩ ngạn cơ bản vẫn duy trì tư thế như trước, Lôi Ân vỗn dĩ cũng chẳng hề muốn đến cái tiệc từ thiện kia, chính là thật không ngờ Walter lại rat ay hành động vào hôm qua.
“ Nếu vậy…” Lôi Ân chậm rãi đứng lên, đóng lại cúc áo giữa trên âu phục, sau đó mới ngồi nghiêm chỉnh đối diện với người đàn ông trung niên, nói: “ Một tháng! Mặc kệ tranh cử thành công hay thất bại, tôi nhất định bảo vệ an toàn cho lệnh công tử trong vòng một tháng!”
“ Được!”
Lôi Ân không nói nhiều lời, Vili ông đương nhiên có sự dàn xếp. Hắn nói như vậy là đã cho ông thể diện rồi, ông cũng không nên cưỡng cầu thêm.
Con, chính là tử huyệt lúc này của ông. Ông không thể để cho đối phương lợi dụng điều này.
“ Cảm ơn!”
Vili đưa tay ra, Lôi Ân bắt qua tay ông ta một cái rồi xoay người bước lên lầu.
“ Thị trưởng…” Thủ hạ đi theo có chút tức giận vì thái độ không biết điều của Lôi Ân, muốn bước lên ngăn bước chân Lôi Ân, nhưng lại bị Vili trừng mắt bắt lui trở về.
Ông có thể hiểu được, hiện tại cho dù tổng thống tương lai có đứng trước mặt Lôi Ân thì hắn ta cũng không để vào trong mắt.
*****
Tình Không hoàn toàn không ngờ, Lôi Ân lại đột nhiên không giam lỏng cô nữa. Cô hoàn toàn tự do đi lại trong biệt thự hoa lệ này.
Lúc này, cô đang đứng ở ngã tư giữa những đường hoa trong vườn, nhìn những chiếc xe người đến người đi tấp nập, gương mặt tươi trẻ vẫn còn bồng bột phấn chấn lạ thường, cô cũng muốn trở thành một phần trong đó.
Hai mươi năm qua, cô bị Hắc Ngân Thánh bao bọc. Luôn luôn chỉ có một người, cô là người cô độc. Không khí tự do lúc này, cô cảm giác như bản thân được thoát thai hoán cốt.
Phía sau, có hai đôi mắt đang gắt gao dõi theo từng cử chỉ của cô, cách một khoảng an toàn để cô không thể nào phát hiện.
Tình Không sung sướng giống như một con chim nhỏ, nơi nào có người, cô đều muốn đến.