Mục lục
Chủ Tịch Nguy Hiểm: Cưng Chiều Cô Vợ Khuynh Thành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 14

Anh ta lại đâu biết rằng trái tim cô đã sớm thuộc về người đàn ông khác. Mà càng không thể ngờ anh ta hoàn toàn không phải là đối thủ của người kia.

Về đến nhà đã hơn mười giờ đêm. Vệ sinh ra Hàm Hi Họa lên giường, ngẫm nghĩ một lúc cô quyết định nhắn tin cho Nam Lãnh.

“Khi nào anh công tác về?” Dì Mân nói là một tuần nhưng đâu có chắc được.

Đợi mười phút sau, khi mí mắt của cô sắp cụp xuống thì điện thoại rung.

Chỉ vỏn vẹn hai chữ: “Thứ sáu” đến cả dấu chấm câu cũng không có.

Nhịn nhịn vẫn là không chịu được. Cô gõ gõ trên màn hình. “Hôm nay thư ký riêng của anh đến biệt thự.”

Để xem anh trả lời thế nào. Cô vốn tưởng anh chỉ có một thư ký Lưu thôi. Ai ngờ ở đâu xuất hiện một nữ thư ký xinh đẹp, quyến rũ như thế.

Nam Lãnh trả lời rất nhanh. “Ừ, tôi quên mang tài liệu.”

Hàm Hi Họa đọc đi đọc lại mấy lần tin nhắn này. Chỉ vậy thôi? Không giải thích gì với cô về quan hệ của hai người?

“Thư ký của anh cũng xinh thật.”

Một câu đầy mùi dấm thế này nếu Nam Lãnh mà không hiểu cô liền đợi anh về lén đánh anh.

Nam Lãnh bên kia đang nằm trên giường, tin nhắn của cô làm anh khựng người. Cô có ý gì?

Cảm thấy hơi nhức đầu với người phụ nữ này, mấy hôm nay cô đúng là rất kỳ lạ. Mà anh vẫn còn khó chịu chuyện bít tết đấy. Cuối cùng chỉ gửi lại cho cô tin. “Muộn rồi, ngủ sớm đi.”

Hàm Hi Họa tức muốn hộc máu, anh phớt lờ hàm ý của cô. Còn không muốn nhắn tin với cô.

Thở phì phò vì tức giận, cô đoán chắc anh vẫn chưa ngủ liền tiếp tục quấy phá. “Em đẹp hơn hay cô ta đẹp hơn?” Tuy hơi ấu trĩ nhưng Hàm Hi Họa vẫn muốn hỏi.

Nam Lãnh tắt đèn, chỉ để lại đèn ngủ mờ ảo.

Điện thoại vậy mà vẫn rung lên, cô nhóc kia còn chưa chịu ngủ.

Vừa thấy tin nhắn này của cô, anh suýt sặc nước miếng. Từ khi nào cô lại quan tâm đến những người, những việc xung quanh anh như vậy. Anh không rõ cô đã gặp chuyện gì kích thích nhưng anh vẫn không nhịn được mà mềm lòng.

Anh đánh vài từ rồi nhấn nút gửi. “Em đẹp hơn.”

Hàm Hi Họa vui sướng lăn lộn trên giường vài vòng mới ngừng lại. Không được rồi, cứ thế này cô sẽ sớm chết trong tay anh mất.

Vì không có Nam Lãnh ở nhà nên Hàm Hi Họa ở lại ký túc xá.

Về việc học, cô cũng đã tính toán. Đối với cô tiếng Anh bây giờ đã khá ổn, chỉ cần chăm chú học trau dồi thêm những từ chuyên ngành thì việc vượt qua các kỳ thi Anh ngữ không còn quá khó như xưa nữa.

Phòng ký túc xá của cô có bốn người, nhớ kiếp trước cô không phải người hòa đồng lại ít khi về ký túc. Ngoại trừ Trân Châu thì cô không chơi thân với hai người còn lại là Đỗ Thắm và Đậu Nhạc Yến, chỉ nhớ có vài lần ở lại ký túc vì giận Nam Lãnh bọn họ luôn mua đồ ăn sáng cho cô.

Thậm chí trong một lần bị sốt nặng chính bọn họ đã tốt bụng đưa cô đến bệnh viện, nhưng về sau khi cô gặp chuyện cũng không còn liên lạc với ai bao gồm cả ba người bạn này cũng không nắm được chút tin tức gì về bọn họ nữa.

Đã quay trở lại làm lại cuộc đời lần nữa Hàm Hi Họa cô muốn trân trọng những người bạn tốt này, bọn họ đều là những cô gái nhỏ thanh thuần và tốt bụng, là những người đáng để bạn yêu mến và kết bạn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK