Chương 14: Đại ca xin nhận của tôi một lại
Tài xế quỷ gắt gao nắm chặt lấy vô lăng trong tay, tiếp đó đạp lên phanh xe. Lúc này chiếc xe mới miễn cưỡng ổn định trở lại.
“Anh là quỷ, vậy mà còn sợ quỷ sao? La hét làm cái gì vậy hả?”
Lâm Trần có chút khó chịu nhìn gã bằng một mắt.
Tài xế quỷ trong lòng ủy khuất, giống như cơn hồng thủy chực chờ bộc phát, cơ hồ sắp nhịn không được mà muốn khóc lên.
Thật sự là lần đầu tiên nó biết được, người dọa quỷ cũng có thể dọa chết quỷ đó nha!
Kiếp trước mình không biết đã tạo nghiệp gì thế này?
Tài xế quỷ càng nghĩ càng ủy khuất, đến cuối cùng lại trực tiếp ỉu xìu xuống, gã không nói thêm tiếng nào nữa.
Lâm Trần lúc này cũng cảm thấy vui vẻ vì được yên tĩnh, tiếp đó hắn lấy điện thoại di động ra, cười ha hả bắt đầu xem phim.
Ước chừng hơn nửa giờ đi xe, cuối cùng xe cũng chạy vào nội thành, chậm rãi dừng lại phía trước văn phòng làm việc của Lâm Trân.
“Đại... Đại ca, đã đến nơi rồi.”
Tài xế quỷ nuốt nước bọt một cái. Nó biết, thời gian quyết định vận mệnh của mình cuối cùng đã đến!
“Rất nhanh đấy.”
Lâm Trần nhìn hoàn cảnh chung quanh một chút, xác nhận đúng là đã về tới nhà, không khỏi khen ngợi tài xế quỷ một câu.
Có thể không nhanh được sao? Dù sao đây cũng chính là xe của quỷ! Làm sao mấy cái xe đẹp đẽ kia có thể so sánh được với nó cơ chứ?
Tài xế quỷ trong lòng không khỏi có chút đắc ý, nhưng lại nghĩ đến số mạng của mình sắp xong, hắn ta nhất thời có chút luống cuống.
“Không được! Mình tuyệt đối không thể cứ như vậy mà ngồi chờ chết!”
Tài xế quỷ mắt thấy Lâm Trần muốn đi xuống xe, hắn ta không khỏi hét lớn một tiếng: “Chờ đã!”
Lâm Trần có chút nghi hoặc, ánh mắt trở nên có chút bất thiện.
“Đại ca! Anh cứ ngồi yên, để tôi giúp anh mở cửa!”
Tài xế quỷ dùng ngữ khí cứng rắn, điệu bộ không sợ chết nói.
Sau đó, chỉ thấy nó hùng hục chạy xuống xe, tiếp đó đi tới cửa sau bên cạnh, rồi đem cửa xe mở ra.
Không chỉ có như thế, nó còn cực kỳ cẩn thận đưa tay ngăn ở trên trần xe, để phòng trường hợp đối phương đụng đầu.
Lâm Trần khẽ thở dài, cái tên này cư xử tốt như thế, hắn cũng có chút không nỡ cầm nó đi bán.
Nhưng mà nghĩ lại, bắt quỷ dù sao cũng là công việc của mình nha! Vô luận như thế nào cũng không thể buông tha được!
Lâm Trần nghĩ như vậy, sau đó chậm rãi bước xuống xe nhìn về phía Tài xế quỷ nói: “Tốt! Anh có thể đi.”
“Hô.”
Tài xế quỷ nhất thời nhẹ nhàng thở ra một hơi, liên tục hướng Lâm Trần cúi đầu: “Cám ơn đại ca! Cám ơn đại ca!”
Cuối cùng cũng trốn qua được một kiếp...
Tài xế quỷ vội vàng xoay người, lập tức muốn ly khai nơi này.
Đúng lúc này, thân thể của nó bỗng nhiên cứng đờ.
Nó nhìn thấy bên trong kính chiếu hậu, Lâm Trần đang lén lén lút lút đưa tay ra phía sau lưng.
Sau đó, chậm rãi móc ra một…cục gạch...
“......”
Tài xế quỷ trầm mặc trong phút chốc, tiếp đó nó đột nhiên xoay người lại “bịch bịch” quỳ xuống trên mặt đất rồi nói: “Đại ca! Tôi đổi ý rồi!”
Ngay lập tức, Lâm Trần vội vàng đem cục gạch giấu vào không gian hệ thống, thản nhiên như không có việc gì nói: “Ồ! Anh đổi ý gì?”
“Đại ca! Lần đầu tiên tôi nhìn thấy anh, tôi đã biết anh tuyệt đối không phải là người bình thường!”
Tài xế quỷ nghĩa chính ngôn từ nói: “Anh chỉ cần liếc mắt là đã biết tôi là quỷ, lại không ngay tại lúc đó bắt tôi. Mà là khảo nghiệm phẩm chất của tôi. Đây chính là nhân!”
“Tôi đối với anh ra tay, nhưng anh lại bỏ qua chuyện cũ mà thả tôi rời đi. Đây chính là nghĩa!”
“Có thể gặp phải được nhân loại đại nhân đại nghĩa như anh, chính là một vinh hạnh của tôi! Đại ca, tôi nguyện ý vì đại ca làm trâu làm ngựa, làm tài xế cho đại ca. Thỉnh đại ca nhận cái cúi đầu này của tôi!”
Tài xế quỷ cúi đầu một cái thật sâu với Lâm Trần.
Bộ dạng hành lễ lớn như thế, ngay cả bản thân nó đều có chút không tin mình có thể làm ra hành động như thế.
“Tài năng, thật sự là một con quỷ tài năng nha!”
Lâm Trần khóe miệng co quắp mấy lần, nhịn không được khẽ nghiêng đầu sang một bên, trong lòng bắt đầu tính toán một chút.
Mặc dù cái tên Tài xế quỷ này thật sự không biết xấu hổ, nhưng tóm lại lời nói của nó cũng khiến mình rất vừa ý nha.
Huống chi, thân phận của mình hiện tại là gì? Thậm chí ngay cả một chiếc xe cũng không có!
Nhìn lại những thứ này một chút, cái Linh Xa kia! Còn có Tài xế quỷ!
Phô trương thế này tuyệt đối là đủ lớn phải không?
Nếu không thì... Lưu hắn lại được không? Ngược lại nhìn dáng người như gấu này của hắn. Cho dù bán, cũng không được bao nhiêu điểm buôn quỷ.
Lâm Trần nghĩ tới đây, trong lòng đã có quyết định.
Hắn hắng giọng một cái, nhìn về phía Tài xế quỷ rồi thản nhiên nói: “Đã như vậy, anh cứ ở lại đi! Bên cạnh tôi đúng là thiếu một con quỷ thích nói thật như anh.”
"..."
--------
Truyện mới, cầu đạo hữu tặng phiếu, đề cử bình luận để dịch giả có động lực ạ
Thanks mọi người đã ủng hộ.