Vũ Hải nhìn về phía lão Đỗ bằng ánh mắt ngày càng kỳ lạ. “Thật ngại quá, quen rồi.........” Lão Đỗ phát hiện được ánh mắt khác lạ của đối phương, nên nhanh chóng giơ tay lên lau mồ hôi. Kết quả là càng lau lại chảy càng nhiều, càng lau càng không hết......... Vũ Hải thấy cảnh tượng đó thì trong lòng càng cảm thấy không đáng tin chút nào. “Cô không lo lắng chút nào sao.” Diệp Tú Tú hơi bất đắc dĩ nhìn về phía Lâm Trần: “Nếu như thật sự gặp nguy hiểm, có hắn ở...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.