“Ừng ực......” Vũ Hải nhịn không được nuốt nước miếng, có chút hoảng sợ liếc nhìn Lâm Trần: “Thủ đoạn của cậu đều tàn nhẫn như vậy sao?” “Tàn nhẫn? Có không?” Lâm Trần hơi ngẩn người nói: “Nhưng mà, tôi thấy bọn chúng đang chơi vui vẻ lắm mà!” Xin hỏi sao cậu nhìn ra được vậy? Hầu như tất cả mọi người nghe được lời nói của Lâm Trần, đều chìm sâu vào im lặng. Một vài tên âm binh ở gần đó, nhìn về phía Lâm Trần, ánh mắt càng ngày càng hoảng sợ, càng ngày càng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.