Chương 36: Giữa hai chúng ta phải có một kẻ chết
Trên thế giới này, có lẽ có người không sợ chết, nhưng nhất định là không có nhiều.
Điện thoại quỷ làm sao cũng không nghĩ tới, có một ngày để cho nó đụng phải một người như vậy!
Thậm chí, còn bị đối phương trào phúng, chăm chọc đủ kiểu!
"Xui xẻo thật!”
Điện thoại quỷ nhịn không được mắng một tiếng, tính toán một chút nữa tùy ý gọi điện thoại để tìm kiếm mục tiêu tiếp theo.
“Đinh Linh Linh…”
Lúc này, một hồi chuông điện thoại vang lên.
Điện thoại quỷ ngây ngẩn cả người, nó thật không ngờ, lại có người chủ động gọi điện thoại cho nó?
Đây thật đúng là lần đầu tiên phá lệ!
Tuy nhiên, khi Điện thoại quỷ quỷ nhìn thấy số ID người gọi, khuôn mặt của nó nhất thời xám xanh.
Vẫn là tên vừa rồi!
Điện thoại quỷ tức giận cúp máy.
Khoảng một lát sau, chuông điện thoại lại vang lên lần nữa.
Từ chối trả lời!
Điện thoại gọi lại.
Tiếp tục từ chối!
Sắc mặt của điện thoại quỷ càng thêm âm trầm, lửa giận trong lòng càng tăng vọt đến mức chưa từng có!
“Đinh Linh Linh…”
"Ba!"
Lúc này đây, điện thoại quỷ rốt cuộc nhịn không được, nhanh chóng nhận điện thoại, lớn tiếng gào thét nói: "Tao không tìm mày, ngược lại mày lại muốn tìm tới tao? Rốt cuộc là mày muốn cái gì hả?”
Đầu dây bên kia, trầm mặc một lát, sau đó truyền đến thanh âm của Lâm Trần: “Muốn chết.”
Hai chữ đơn giản, triệt để phá vỡ cảm xúc của điện thoại quỷ…
"Ba!"
Điện thoại quỷ cúp máy một lần nữa.
“Đinh Linh Linh…”
Chuông điện thoại lại reo lên.
"Gọi đi! Để xem mày có thể kéo dài bao lâu!”
Lúc này đây, Quỷ điện thoại buông bỏ chống cự, dứt khoát đặt điện thoại di động sang một bên, rồi bắt đầu nằm thẳng.
Nó cũng không tin, đối phương có thể tiếp tục gọi điện!
Không phải là so đấu sức chịu đựng hay sao?
Ai sợ ai chứ?
Tuy nhiên… mấy tiếng sau, chuông điện thoại không hề có một phút bị gián đoạn!
"Tên này cũng không cần nghỉ ngơi hay sao???”
Điện thoại quỷ thậm chí không thể không bắt đầu hoài nghi quỷ sinh.
Nếu đối phương tiếp tục gọi điện thoại như vậy, chẳng lẽ mình còn phải chơi với hắn mà không làm việc nữa sao?
Cuối cùng, điện thoại quỷ vẫn lựa chọn thỏa hiệp.
Nó cố nén ủy khuất trong lòng, tiếp nhận điện thoại rồi nói: “Đại ca, anh có thể đừng gọi điện thoại cho tôi nữa được không?”
“Tôi không tìm anh gây phiền toái còn không được sao?”
"Anh xem tôi như một cái rắm, thả ra coi như xong đi có được không?”
“Tôi còn muốn gọi điện thoại cho những người khác, không có nhiều thời gian cùng anh chơi đùa như vậy đâu!”
Lâm Trần vốn còn đang ở một bên lướt phim truyền hình vừa gọi điện thoại cho đối phương.
Đột nhiên hắn phát hiện điện thoại bị kết nối, không đợi hắn mở miệng trước thì điện thoại quỷ giống như liên châu pháo, nói một tràng dài.
"Không được!
Lâm Trần không có vội vàng đáp lời, trên miệng còn cắn một miếng táo, lúc này mới tiếp tục nói: "Hôm nay, giữa hai chúng ta nhất định phải có một người chết!”
“Con mẹ nó…”
Điện thoại quỷ lại một lần nữa bị làm cho tức giận, nó nhịn không được mà chửi tục một câu, tiếp đó nói: “Tại sao mày nhìn chằm chằm vào tao như vậy hả??? Mày có biết không là tao đang cần gọi điện cho người khác hay không?”
“Tao mặc kệ.”
Lâm Trần lại cắn một miếng táo rồi đáp: "Nếu mày không nhanh đến tìm tao, tao mỗi ngày sẽ gọi điện thoại cho mày.”
“......”
Điện thoại quỷ trầm mặc một lát, sau đó thanh âm trở nên có chút vô lực đáp: “Đại ca, tôi không phải là không muốn tìm anh, thật sự là tôi tìm anh không được…”
Lâm Trần hỏi: "Vậy trước đó làm sao mày tìm được người khác?”
“Chỉ cần tôi nói chuyện qua điện thoại, làm cho đối phương cảm thấy sợ hãi, tôi có thể theo cổ khí tức này tìm đến người đó…”
Điện thoại quỷ nói tới đây, chỉ cảm thấy khóc không ra nước mắt, nó tiếp tục nói: "Nhưng tôi thực sự không thể cảm nhận được nỗi sợ hãi trong lòng của anh! Lúc trước coi như tôi có mắt không tròng, cầu xin anh hãy tha cho tôi đi!”
"Thì ra là như vậy!”
Lâm Trần như bừng tỉnh đại ngộ, sau đó nói: “Vậy tao cho mày địa chỉ của tao, mày theo địa chỉ tìm đến tao đi, cái này không thành vấn đề chứ?”
"Những gì anh nói là thật sao? Anh không nói dối tôi đấy chứ?”
Điện thoại quỷ nghe vậy, trong lòng chợt vui vẻ.
"Nhất định là thật nha!”
Lâm Trần lười biếng đáp: “Mày nhớ cho kỹ đây, địa chỉ là khu Lâm Hải thành phố Thiên Hải... Mày xem chỗ nào có treo biển hiệu văn phòng Lâm Trần, nơi đó chính là nơi tao đang ở.”
Điện thoại quỷ thấy đối phương tự báo ra địa chỉ, thậm chí còn chi tiết như thế, vốn dĩ trong lòng còn có chút mừng rỡ thì lúc này bỗng nhanh chóng tan đi, thay vào đó là một cỗ cảm giác mãnh liệt khác.
Đây không phải là một cái bẫy đấy chứ?
Lúc này, chỉ thấy Lâm Trần lại nói tiếp: “Dù sao địa chỉ tao cũng đã cho mày, nếu mày không đến thì tao sẽ còn gọi cho mày…”
Con mẹ nó... Quả thực là khinh quỷ quá đáng!
Mày chờ đó!
Điện thoại quỷ nhất thời đôi mắt đỏ lên.
Cạm bẫy sao? Có cạm bẫy lão tử cũng vào!
“Nếu có năng lực, ở nhà chờ đi đừng có chạy!”
Điện thoại quỷ hung tợn nói một câu, sau đó trực tiếp cúp điện thoại.
“Thật sự muốn tới sao?”