Chương 4: Video bắt quỷ, toàn bộ bị lộ trên mạng
“Tôi không tin có quỷ: Kỳ nhân cũng là phải kiếm cơm mà!”
“Được rồi! Chênh lệch thời gian không nhiều lắm, tôi cũng nên trở về rồi.”
Lâm Trần mắt nhìn đồng hồ, khẽ ngáp một cái.
“Ò e ò e…”
Ngoài cửa sổ, một hồi tiếng còi cảnh sát vang lên.
“Có vẻ... Anh có thể không đi được rồi.”
Đào Đào chỉ chỉ ngoài cửa sổ, có chút ngượng ngùng nói: “Lúc trước khán giả sợ tôi gặp nguy hiểm, cho nên họ đã báo cảnh sát giúp.”
“...”
...
Đồn cảnh sát thành phố, trong phòng thẩm vấn.
“Họ tên?”
“Lâm Trần.”
“Giới tính?”
“Cô đoán?”
“Phanh!”
Nữ cảnh sát viên phụ trách ghi chép tức giận vỗ bàn một cái, gương mặt xinh đẹp trắng nõn mang theo vài phần tức giận nói: “Đây là cục cảnh sát, anh vui lòng nghiêm túc một chút!”
“Ai u! Cô nhẹ tay một chút, chớ vỗ hư cái bàn chứ.”
Đứng ở một bên nam cảnh sát viên đau lòng sờ lên cái bàn, nhịn không được phàn nàn nói.
“Có phải không vậy, tôi chỉ là phối hợp các người làm biên bản, cũng không phải là phạm nhân.”
Lâm Trần nhếch miệng, từ tốn nói.
Nữ cảnh sát viên nhất thời á khẩu không trả lời được, có vẻ hơi ngượng ngùng.
Cô thẩm vấn phạm nhân đã quen, thật đúng là quên mất vụ này.
Tuy vậy, cô cũng có chút không nể mặt được, chỉ là ngữ khí đã ôn hòa hơn rất nhiều: “Anh làm cái gì mà đến ngôi trường cấp 2 bị bỏ hoang kia?”
Lâm Trần nói: “Tôi không làm gì, chỉ là đi tản bộ.”
Nữ cảnh sát viên khóe miệng khẽ giật một cái: “Vậy tại sao anh mang theo bao tải ở bên người làm gì?”
“Không gì cả, tôi chỉ là thích mang theo chơi vậy thôi.”
Nữ cảnh sát viên chỉ cảm thấy lòng ngực như bị nghẹn khí, cô cắn răng nói: “Vậy phía trước, anh chứa cái gì ở trong bao tải?”
Lâm Trần giang tay ra nói: “Cô phải tin tưởng khoa học chứ, nữ cảnh sát.”
“Anh đừng có mà giả bộ ngớ ngẩn, lúc đó vẫn là đang mở trực tiếp, có không ít người đều nhìn thấy được.”
“Cô cũng biết đó là vật gì, còn muốn hỏi tôi sao?”
Lâm Trần liếc mắt, lười nhác cùng đối phương nói chuyện vòng vèo.
Nữ cảnh sát viên tức giận nói không ra lời.
Cô cảm giác đối phương có thể đang vũ nhục sự thông minh của mình.
“Cảnh sát Cố, mời đi ra một chút.”
Lúc này, một nam cảnh sát viên đẩy cửa ra, rồi mời nữ cảnh sát ra ngoài.
Không bao lâu, nữ cảnh sát viên đi trở vào nhìn về phía Lâm Trần, có chút không cam lòng nói: “Anh bây giờ có thể đi.”
Lâm Trần duỗi lưng một cái, muốn rời đi.
Nữ cảnh sát Cố đột nhiên mở miệng: “Chờ một chút.”
Lâm Trần hơi nghi hoặc một chút nhìn lại.
“Anh không phải có một văn phòng làm việc sao? Danh thiếp đâu? Cho tôi một tấm.”
Lâm Trần nghe lời này xong, nhất thời tinh thần sáng lên, lập tức lấy ra một tấm danh thiếp đưa tới nói: “Nếu như là cảnh sát Cố thì tôi sẽ bớt cho cô 20%.”
Gương mặt xinh đẹp của cảnh sát Cố chợt lạnh xuống, tiếp nhận danh thiếp rồi không nói gì.
Giảm 20% sao? Ha ha, không phải đối với người nào anh cũng là nói như vậy hết ư?
Nếu như không phải cô đã xem cái video trực tiếp phát lại kia, chỉ sợ thật sự là tin đối phương nói lời ma quỷ này.
...
“Cục trưởng! Sao lại để cho hắn rời đi ? Tôi còn chưa hỏi xong mà!”
Trong văn phòng Cục trưởng, nữ cảnh sát nhìn trước mặt mình là gã đàn ông trung niên, có chút bất mãn nói.
Cục trưởng thở dài, nói: “Tiểu Cố à! Chú biết cháu không tin cha cháu là chết bởi ngoài ý muốn, cho nên muốn điều tra. Thế nhưng cháu phải hiểu, có một số việc không phải chúng ta có thể giải thích được!”
Cảnh sát Cố vẫn có chút không tình nguyện nói: “Cháu chỉ là hỏi mấy câu, lại không làm cái gì khác.”
Cục trưởng giang tay ra, bất đắc dĩ nói: “Vừa rồi bên trên có người điện thoại tới, yêu cầu chúng ta lập tức thả người.”
“Theo cháu được biết, Lâm Trần chỉ là một người bình thường thôi mà, làm sao lại cùng những người bên trên có quan hệ chứ?”
Cảnh sát Cố ngẩn người, có chút không hiểu dò hỏi.
Cục trưởng suy nghĩ, có chút không xác định nói:
“Nghe nói là gần đây mới thành lập một bộ ngành mới.”
“Mới thành lập bộ ngành? Tên gọi là gì?”
“Thiên Đạo.”
Ở một nơi khác.
Trần Đào, là sinh viên ở Thiên Hải đại học.
Hôm nay, hắn kết thúc chương trình học buổi sáng thì trực tiếp về tới ký túc xá, hắn nằm dài trên giường dự định lướt web trên mạng cho hết thời gian.
Vừa đăng nhập website, một cái cái video hot đập ngay vào tầm mắt.
“Một nữ livestream ở nơi nào đó làm trực tiếp ‘thám linh, đây là video phát lại.’”
Lượt xem đã đạt đến 230 ngàn, bình luận cũng là hơn mấy chục ngàn.
Trùng hợp là gần đây Trần Đào đối với từ ngữ ‘thám linh’ này có chút mẫn cảm, cho nên hắn trực tiếp điểm vào.
“Xin chào các vị khán giả đang xem livestream, rất vui được gặp lại mọi người, tôi là Đào Đào đây.”
Trên màn hình, Đào Đào bắt đầu giới thiệu chính mình. Sau đó vừa cùng khán giả nói chuyện phiếm, vừa đi về phía trường học thân ở.
“Xem ra lại là streamer cố ý dàn dựng kịch bản.”
Trần Đào nhếch miệng, vẫn là lựa chọn tiếp tục xem tiếp, chỉ là sắc mặt của hắn lại dần dần thay đổi.