Chương 43: Người ta vẫn còn nhỏ lắm nha
“Chú em... Ông chủ của chú là con người à? Làm sao có thể như vậy?”
Lão quỷ nghe xong, nhất thời như chết lặng.
Quỷ trung niên thì nhịn không được nói: “Lão Đỗ, cái này không giống lúc trước anh nói nha, ông chủ của anh chỉ là một con người, làm sao có đủ năng lực có thể giúp chúng tôi hoàn thành nguyện vọng được?”
Lão Đỗ nghe vậy, có chút không vui liếc nhìn sang hai con quỷ. Để phòng ngừa mấy con quỷ này phát hiện có gì đó không đúng, lập tức mở miệng giải thích: “Tôi cũng chỉ là một con quỷ bình thường, bây giờ trở thành cấp dưới của người này. Điều đó còn chưa đủ để chứng minh hết thảy sao?”
Hai con quỷ nghe thấy lời này, cảm thấy cũng có lý nên hoài nghi buông bỏ rất nhanh.
Chỉ thấy lão quỷ thận trọng đi tới gần đến bên cạnh Lâm Trần, nói: “Ông chủ, tôi muốn tìm một bạn già...”
Lâm Trần lúc đầu còn vui vẻ nhưng nghe thấy lời này, lập tức cảm giác như đang nằm mơ.
Hắn nhịn không được liếc nhìn lão Đỗ một cái.
Anh chàng này nhìn có vẻ thành thật, nhưng trên thực tế thì chính là một con quỷ bụng đầy ý nghĩ xấu xa!
Ông ta cần tìm bạn già, anh ta lừa gạt lão quỷ như vậy, có phải phép hay không?
Lão Đỗ nghe xong, lại có chút ngượng ngùng cười cười.
Nhưng từ trên mặt của anh ta, Lâm Trần thật sự không nhìn ra được nửa phần áy náy.
“Vậy còn anh? Anh muốn cái gì?”
Lâm Trần trầm mặc phút chốc, sau đó nhìn về phía tên quỷ trung niên.
“Tôi muốn mỗi bữa ăn đều được ăn thịnh soạn có đầy đủ thịt và cá.”
Quỷ Trung niên do dự trong giây lát, rồi thành thật nói: “Khi còn sống, tôi trải qua cuộc sống rất cực khổ, quanh năm suốt tháng cũng không được ăn thịt báo nhiêu. Sau khi chết đi, trở thành quỷ, nguyện vọng này trong lòng bỗng trở thành chấp niệm.”
Lâm Trần nghe vậy, khẽ gật đầu, sau đó lại nhìn về phía tiểu quỷ ở đằng kia, tò mò hỏi: “Còn nhóc, nguyện vọng của nhóc là cái gì?”
“Tôi muốn có thật nhiều tiểu quỷ chơi với tôi!”
Tiểu quỷ liếm môi một cái, nói: “Nếu có thể có nhiều thịt người để ăn, thì tốt biết bao!”
Nó nói xong, ánh mắt tham lam nhìn về phía Lâm Trần.
“Nhóc con tốt nhất đừng có dùng ánh mắt ấy nhìn chằm chằm vào ta.”
Lâm Trần nói nghiêm túc: “Nếu không thì ta sẽ nổi giận đấy.”
“Vậy anh tức giận thì như thế nào?”
Tiểu quỷ nghiêng đầu, có chút nghi ngờ hỏi.
Lâm Trần không có trả lời, mà là chậm rãi từ phía sau móc ra một cái cưa điện lớn.
Diệp Tiểu Nhu nhìn qua cảnh này cảm thấy da đầu tê dại một hồi.
Hắn lúc trước lấy ra cục gạch, lấy ra bao tải, cô ấy cũng sẽ không nói cái gì.
Bây giờ ngược lại tốt rồi, ngay cả cưa điện đều lấy ra được!
Sau khi, lão quỷ và quỷ trung niên cảm nhận được sức mạnh của quỷ lực ẩn chứa bên trong cái cưa điện, thì lập tức sợ hãi đến choáng váng, đứng tại chỗ run lẩy bẩy.
Tiểu quỷ sắc mặt tái nhợt, vội vàng lui về sau lại mấy bước, tức giận nói: “Tôi chỉ mới nói anh có một câu, anh lại trở mặt lấy cưa điện ra như vậy là sao?”
“Anh còn là người sao?”
“Người ta vẫn còn nhỏ lắm nha!!!”
“Ông chủ! chút việc cỏn con này anh không cần phải làm, để tôi làm được rồi!”
Lão Đỗ rất sáng suốt, nhận ra được Lâm Trần không có ý muốn diệt quỷ, lập tức chủ động đưa ra đề nghị.
“Vậy thì giao cho anh.”
Lâm Trần nhìn nó bằng ánh mắt thích thú, sau đó đem cưa điện để trên mặt bàn, khẽ nói: “Nhóc con, cậu tốt nhất đừng nghĩ đến việc chạy trốn, nếu không tôi sẽ tức giận đó nha.”
Tiểu quỷ thấy hắn buông cưa điện xuống, thở ra một hơi nhẹ nhõm.
Nhưng một giây sau đó, nó lại bị lão Đỗ đè trên mặt đất, đánh tới tấp vào mông.
“Ai u! Anh dám đánh tôi?”
“Dừng lại ngay, nếu không tôi sẽ cho anh biết tay!”
“Cầu xin anh đừng đánh nữa, tôi biết sai rồi!”
“Hu hu......”
Thái độ ban đầu của Tiểu quỷ cực kỳ phách lối.
Nhưng nó càng la lớn thì lão Đỗ càng đánh dữ dội hơn.
Đến cuối cùng, tiểu quỷ không chịu nổi nữa? Cầu xin tha thứ liên tục .
“Biết lỗi rồi sao?”
Lão Đỗ cuối cùng cũng dừng lại, hỏi một câu.
“Biết… Biết lỗi rồi!”
Tiểu quỷ miễn cưỡng gật đầu một cái.
“Vậy còn không chịu nói xin lỗi với ông chủ, nhanh đi?”
“Ông chủ, tôi xin lỗi...”
Tiểu quỷ bĩu môi, tỏ vẻ vô cùng oan ức nói xin lỗi với Lâm Trần.
“Như vậy còn tạm được.”
Lão Đỗ thấy vậy, vỗ vỗ tay đứng sang một bên.
Lâm Trần hài lòng gật đầu một cái, gặp phải con nít cứng đầu thì phải làm sao bây giờ? Đương nhiên, đánh một trận là tốt rồi.
Chỉ thấy hắn liên tiếp lấy ra 3 cái bao tải, ba sợi dây gai từ phía sau. Ném đến trước mặt ba con quỷ rồi nói: “Tự mình chui vào đi, sau đó cột bao tải lại.”
Ba con quỷ liếc nhìn nhau, lập tức đứng ngẩn ra.
Lão quỷ nuốt nước miếng một cái ực, run rẩy nói: “Ông chủ, anh là muốn...”
Lâm Trần nói: “Đương nhiên là giúp mọi người hoàn thành nguyện vọng nha!”
Thái độ của ba con quỷ thể hiện rõ ràng sự kháng cự.
Có chắc là hắn thật sự muốn giúp chúng ta hoàn thành nguyện vọng, hay chỉ là muốn đưa chúng ta về chầu trời?