Mục lục
Bán Quỷ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 41: Đây chính là công việc mà anh nói đó hả?

Lúc này, hai người đồng thời ngã dựa vào phần ghế salon phía sau lưng mình, vô cùng hài lòng vỗ vỗ bụng một cái, động tác của hai người không hẹn mà giống nhau như đúc.

“Một chút nữa, cô nhớ lau dọn sạch sẽ cái bàn này nha!”

Lâm Trần móc ra một cây tăm ngồi xỉa răng, không quên mở miệng dặn dò.

“Vậy còn anh?”

Diệp Tiểu Nhu có chút khó chịu hỏi một câu.

“Tôi à? Tôi có công việc phải làm rồi.”

Lâm Trần vừa nói, vừa đi tới trước bàn máy vi tính ngồi xuống.

“Vậy được rồi......”

Diệp Tiểu Nhu thấy thế, cũng chỉ có thể làm theo.

Sau khi vất vả lau dọn sạch sẽ bàn trà, cô đi tới gần bên cạnh Lâm Trần, khuôn mặt nhỏ đột nhiên tối đen lại.

Người đàn ông này là đang bận chỗ nào? Rõ ràng là đang xem phim!

Bà đây phải dọn dẹp, lau chùi sạch sẽ như một con ở, kết quả là hắn ở chỗ này xem phim? Còn cười được sao?

Diệp Tiểu Nhu hít thở thật sâu, đè nén sự bức xúc trong lòng mình, mặt không thay đổi hỏi: “Đây chính là công việc mà anh nói đó hả?”

“Tôi chỉ là đang nghiên cứu phương pháp để đối phó với quỷ.”

Lâm Trần còn nghiêm túc nói, không hề có một chút ý thức về việc làm sai trái của mình.

“Ha ha.”

Khóe miệng của Diệp Tiểu Nhu giật giật vài cái, cô cảm thấy dường như đối phương là đang sỉ nhục trí thông minh của mình.

“Nếu không tin thì cô nhìn thử xem.”

Lâm Trần chỉ chỉ vào máy tính, lúc này trên màn hình đang phát đến cảnh nam chính đang ôm thắm thiết nữ quỷ.

"Vào đêm khuya, nam chính này đụng phải một con quỷ, trong tình thế khẩn cấp, anh ta buộc lòng phải giả vờ thổ lộ với nữ quỷ. Tuy đã nhặt lại được cái mạng, nhưng còn phải nhặt về một cô dâu quỷ vừa trắng trẻo lại mập mạp không ra gì nữa.”

Diệp Tiểu Nhu nghe vậy, tự dưng một cảm giác ớn lạnh chạy dọc sống lưng, quên luôn cả giận dữ nói: “Đây là phim của vị đạo diễn nào quay vậy? Thật là quá vô lý!”

“Thì là cùng đạo diễn với mấy bộ phim truyền hình lần trước.”

Lâm Trần nói đến đây, tự nhiên có chút thở dài nói: “Đây chắc chắn là một nhân tài, nhưng đáng tiếc là tài năng của hắn ta lại không được số đông mọi người công nhận.”

Nói xong hắn cầm lấy con chuột kéo đến phía dưới giao diện web.

Đánh giá chung: Nửa ngôi sao

Số người đánh giá: 988,888

Diệp Tiểu Nhu cảm thấy da đầu tê dại một hồi.

Sau khi Lâm Trần chuyển giao diện màn hình đến khu bình luận, cô ấy hoàn toàn không còn lời nào để nói.

“Ông đạo diễn này thật là tuyệt vời, quay được hai bộ phim truyền hình, bộ phim sau càng quay càng dở tệ, rách nát so với bộ phim trước.”

“Không thể tưởng tượng được, chỉ có cao nhân đắc đạo mới có thể kiên trì xem hết bộ phim truyền hình này.”

“Phim truyền hình quay thế này là ổn rồi, nhớ lần sau đừng quay nữa nhé.”

“Có thể đẩy một bộ phim truyền hình đến tình cảnh trời người phẫn nộ, ma chê quỷ hờn như thế này. Từ một góc độ nào đó mà nói, người đạo diễn này chính xác cũng là một nhân tài đấy chứ.”

Diệp Tiểu Nhu nhịn không được phát ra một tiếng thở dài.

“Vậy mình định làm gì đây?”

Lâm Trần ngẩn người trong chốc lát, trong tiềm thức tự hỏi một câu.

Dù sao, hắn vẫn rất thích bộ phim truyền hình do người đạo diễn này quay.

“Vậy...”

Diệp Tiểu Nhu có chút do dự, sau đó thận trọng nói: “Anh không cảm thấy bản thân mình cũng có vài điểm giống hắn sao?”

Điểm giống gì? Ma chê quỷ hờn???

Lâm Trần im lặng.

Trong giây lát, mặt hắn không biến sắc nói: “Tiền thưởng tháng này của cô không còn nửa.”

Diệp Tiểu Nhu lập tức trở nên ngu ngơ, khoảng chừng qua một hồi lâu, cô mới hồi phục tinh thần lại, yếu ớt nói: “Ông chủ! Nếu không thì… Anh có thể nào cho tôi một cơ hội để tôi tổ chức lại ngôn ngữ của mình không?”

“Vậy cô nói một chút thử xem.”

Lâm Trần tự nhiên cảm thấy có chút hứng thú.

“Người đạo diễn này thật sự rất có tài năng, phim truyền hình mà hắn ta quay được người bình thường là xem không hiểu. Đương nhiên cũng không có cách nào có thể nhìn thấu được dụng ý bên trong.”

Diệp Tiểu Nhu cảm giác khuôn mặt bây giờ bắt đầu nóng lên, tiếp tục nói những lời trái với lương tâm: “Cũng chỉ có thiên tài giống như ông chủ, mới có thể xem hiểu hết ý đồ của đạo diễn.”

“Tôi cũng rất thích dáng vẻ khi cô nói thật.”

Lâm Trần hài lòng gật đầu một cái: “Lần này tạm tha cho cô. Nếu lần sau còn tiếp tục nhanh mồm nhanh miệng như vậy nữa, thì tôi không dễ dàng bỏ qua cho cô đâu đấy.”

Sau khi hắn nói xong, không thèm quan tâm đến Diệp Tiểu Nhu nữa, một mình ngồi xem phim truyền hình.

Diệp Tiểu Nhu thấy thế, thở phào nhẹ nhõm, đồng thời không nhịn được chạm vào lương tâm của mình.

Tốt quá, vẫn còn thừa lại một ít.

......

Thời gian thật nhanh, cũng đã tới 11:00 đêm.

Trên đường phố xe cộ càng ngày càng thưa thớt.

Lúc này, một chiếc xe taxi cách đó không xa đang chạy tới, hướng về văn phòng làm việc của Lâm Trần.

“Mọi người nghe rõ chưa! Sau khi đến nơi, không được phép đi lung tung, luôn luôn phải theo sát phía sau tôi.”

Tài xế quỷ Lão Đỗ vừa lái xe, vừa nhìn về phía ba con quỷ ở ghế sau rồi lên tiếng dặn dò.

“Chú em yên tâm đi, tôi nhớ kỹ rồi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK