Mục lục
Trùng Sinh Nghịch Chuyển Tiên Đồ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bởi vì phòng Luyện khí bị hư hỏng nghiêm trọng, trước khi rời đi, Tư Lăng đến đại điện của Luyện khí Đỉnh để trả tiền sử dụng và tiền bồi thường, trả lại ngọc bài Phòng luyện khí, sau đó liền bay đi Hàn Thủy Phong.

Hàn Thủy Phong tuy rằng chỉ cách Thanh Hà Phong hai ngọn núi, nhưng so với bốn mùa xanh mát ở Thanh Hà Phong, Hàn Thủy Phong lại có đặc sắc riêng, hơn nữa còn là đỉnh núi băng tuyết duy nhất trong phạm vi mấy trăm ngọn núi. Dưới Hàn Thủy Phong có một đầm băng, hàn khí dày đặc, tu sĩ Trúc Cơ tiếp cận có thể cảm giác được khí lạnh thấu xương của nó, nếu mà vô ý ngã vào đầm băng thì tuyệt đối sẽ bị khí lạnh gây thương tích. Sườn núi Hàn Thủy Phong từ xưa đã là băng tuyết đóng băng quanh năm không thay đổi, lưng chừng núi mây mù lượn lờ, băng tuyết trắng xoá, đưa mắt nhìn xa xa, càng thêm độc nhất riêng biệt, trở thành Bạch Đỉnh của vùng này.

Xa xa đã nhìn thấy Hàn Thủy Phong, Tư Lăng phủ trên da thịt một tầng hồn lực mỏng để ngăn cách khí lạnh, rồi bay thẳng lên trên.

Pháp bảo bản mạng đã luyện chế xong, Tư Lăng cũng lo lắng cho Tư Hàn, không biết pháp bảo bản mạng của huynh ấy có luyện chế xong hay chưa. Bất quá khi đi đến trước động phủ trên núi thì hắn lại phát hiện bên trong không có người, chỉ có thể quay trở lại. Trên đường, lúc đi qua Bách Hoa Đỉnh thì gặp được nhị sư tỷ Trương Như Hiệp của Tư Hàn, Tư Lăng không thiếu được dừng lại chào hỏi đối phương.

Trương Như Hiệp là nữ tu có chút rực rỡ anh khí, ăn diện trung tính, lại không che dấu được vóc dáng bốc lửa kia, bất quá tính cách lại giống như nam tử vậy, không câu nệ tiểu tiết, thậm chí ở một số phương diện nào đó còn hết sức có đặc sắc của nam nhân. Từ lúc biết được cái người Tư Lăng này thì Trương Như Hiệp vẫn cảm thấy cực kỳ hứng thú đối với vị đệ đệ ngốc này của tiểu sư đệ. Đặc biệt, phương thức nổi danh hai năm trước của Tư Lăng càng làm cho nàng cười ước chừng nửa tháng, lại bởi khoảng cách hai đỉnh núi khá gần, cứ vài ngày liền chạy đi tìm Tư Lăng chế giễu, đến tận khi Tư Lăng bế quan luyện chế pháp bảo bản mạng mới thôi.

Hai người hàn huyên một lát, Tư Lăng lại bị Trương Như Hiệp cưỡng ép  đưa cho nàng ta mười vò linh tửu, sau đó mới tốt bụng nói cho Tư Lăng biết: "Cậu đến Hàn Thủy Đỉnh là muốn tìm tiểu sư đệ hả? Pháp bảo bản mạng của Tiểu sư đệ còn chưa luyện chế xong, nghe sư phụ nói pháp bảo hắn luyện chế khá khó, khả năng cần ba năm thời gian."

Tư Lăng cũng không ngoài ý muốn, lúc trước nghe nói Tư Hàn tìm kiếm những tài liệu đỉnh cấp kia liền biết không phải là thứ gì đơn giản, hơn nữa Tư Hàn lại có vị sư phụ thổ hào chống lưng, bản thân cũng là một người tràn đầy ngạo khí, hiển nhiên muốn luyện chế một loại tốt nhất. Tư Lăng lại khách khí nói cám ơn cùng Trương Như Hiệp, lúc nàng ta bắt đầu muốn nói lung tung đùa giỡn lưu manh thì nhanh chóng chạy về núi Thanh Hà.

Vùng này có mấy ngọn núi, liên tiếp đều là nơi ở của mấy đệ tử của Thanh Ngọc chân quân. Tư Lăng có thể được phân đến nơi này, xem ra cũng là được bên trên cho phép, mặc dù có thân phận Khách khanh trưởng lão, nhưng bởi vì Tư Hàn nên cũng trực tiếp được phân làm người của phe Thanh Ngọc chân quân. Trong rừng lớn thì giống chim gì cũng có; chim muôn cũng phải phân bang kết phái, tương tự, trong môn phái hoàn toàn không thể nào làm được tương thân tương ái người một nhà, trong môn phái cũng có phân chia thế lực.

2 năm trôi qua, núi Thanh Hà không có gì thay đổi, linh quả trước động phủ mọc xanh tốt, bất quá nhìn số lượng linh quả trên cành thì có thể thấy thường có người lại đây ăn vụng, cũng không biết có phải là thằng nhóc quậy phá Liễu Thành Phong kia hay không.

Trở lại động phủ, Tư Lăng một lần nữa đem Cửu Chuyển Linh trận bao lên, sau đó lại bắt đầu tu luyện.

2 năm luyện khí, Tư Lăng cũng đã có thu hoạch, mỗi khi linh lực tiêu hao cạn kiệt, sau đó ngồi thiền khôi phục thì linh lực trong đan điền đều sẽ dâng lên, khiến cho hắn một lần vọt tới Kim Đan sơ kỳ đỉnh cao. Mà Tư Lăng cũng muốn thừa dịp này để một phát phá tan thành luỹ của Kim Đan sơ kỳ đỉnh cao, tu luyện đến Kim Đan trung kỳ.

Kế tiếp, Tư Lăng lại bắt đầu trận bế quan dài đến 10 năm.

*****************

Lúc Tư Lăng mở to mắt ra thì liền nhìn thấy Truyền tấn bài (lệnh bài đưa tin) ở trước mặt, đây là lệnh bài truyền gọi đệ tử khẩn cấp của phái Thiên Tông.

Đưa tay bắt nó vào tay, thần thức tiến vào xem xét. Trong Truyền Tấn Bài có ý tứ đại khái là truyền gọi tất cả đệ tử Kim Đan kỳ trở lên của Thiên Tông phái cùng các Khách khanh trưởng lão đến Lăng Tiêu điện ở Thánh Đỉnh, tổ chức hội nghị khẩn cấp.

Tư Lăng lập tức không thể không kết thúc bế quan, thu hồi Tiểu Khôi đang cướp thịt nướng cùng Trọng Thiên về túi linh thú, mang theo Trọng Thiên vẫn không có cái gì tiến bộ cùng Tiểu Yêu Liên đi ra khỏi động phủ, hướng về Thánh Đỉnh chỗ của chưởng môn Thiên Tông phái mà bay đi.

Thời điểm tới Lăng Tiêu điện, người bên trong đã tới gần nửa điện, Tư Lăng cẩn thận phát hiện không khí có chút trầm trọng, thần sắc của những Nguyên Anh trưởng lão phái Thiên Tông thực nghiêm túc, tu sĩ Kim Đan cũng cẩn thận trò chuyện với nhau, có vẻ thật sự phát sinh chuyện gì đó không tốt. Tư Lăng nhìn quanh trong đám người một lượt, liền nhìn thấy Liễu Thành Phong đứng bên cạnh chưởng môn mặt mày hưng phấn phất tay với hắn; Tô Hồng Phi cũng gật đầu thăm hỏi. Tư Lăng gật đầu đáp lại, rất nhanh thì nghe được tiếng gọi to của Trương Như Hiệp, nàng ta đứng bên cạnh Thanh Ngọc chân quân, ý bảo hắn đi qua.

Nghĩ nghĩ, Tư Lăng không chối từ.

Bên người Thanh Ngọc chân quân trừ bỏ đại đồ đệ Nghiêm Hạo, nhị đồ đệ Trương Như Hiệp, tứ đồ đệ Vu Tuyết thì không có những người khác.

Tư Lăng hành lễ với Thanh Ngọc chân quân xong, lại khách khí hành lễ với từng người, sau đó dưới sự ra hiệu của Trương Như Hiệp thì bèn đứng ở bên người nàng, nhỏ giọng hỏi: "Trương đạo hữu, đại ca ta đâu?"

Nghe vậy, Trương Như Hiệp u oán nhìn hắn một cái, nói: "Tiểu sư đệ đang bế quan, chính là thời kỳ mấu chốt, cho nên chưởng môn sư bá miễn cho hắn lại đây tham dự hội nghị."

Cái thời kỳ mấu chốt gì có thể ở thời điểm liên quan đến đại sự của môn phái mà có thể miễn hắn xuất quan? Tư Lăng trong lòng hơi run sợ, nhịn không được suy đoán nói: "Chẳng lẽ... Đại ca đang tại trùng kích Nguyên Anh?"

Trương Như Hiệp trên mặt lộ ra tươi cười, tuỳ tiện vỗ bả vai hắn nói: "Không hổ là huynh đệ của tiểu sư đệ, đúng là thông minh!"

Tư Lăng hơi hơi nhíu mày, lúc này không phải quá nhanh rồi sao? Tu sĩ Nguyên Anh 50 tuổi... Đã không thể dùng từ "thiên tài" để hình dung nữa rồi, dù có là tại đại lục Trung Ương cũng ít gặp. Nghĩ thế, trong lòng không khỏi có chút lo lắng, vốn hắn còn muốn hỏi vài thứ, nhưng lại phát hiện đại điện đã trở nên im lặng.

Chưởng môn phái Thiên Tông - Thanh Nguyên chân quân thần sắc trang nghiêm, nhìn tu sĩ trong đại điện, chậm rãi mở miệng nói: "Chư vị, hôm nay gọi mọi người đến nơi này là có một chuyện khẩn cấp muốn nói cho mọi người biết. Đã được chứng thực, người của Ma tộc đã xuất hiện tại đại lục Thương Vũ."

Lời vừa nói ra, ngoại trừ những tu sĩ Nguyên Anh đã biết trước, tất cả tu sĩ Kim Đan đều biến sắc sợ hãi.

Không trách bọn họ lại phản ứng mạnh như thế, ở trong ý thức của bọn họ, từ xưa đến nay, Ma tộc cùng nhân tộc chính là địch nhân không chết không ngừng, Ma tộc tàn nhẫn ham giết chóc, mà hoàn cảnh sinh tồn ở Ma Giới lại tồi tệ, tài nguyên ít ỏi, vẫn luôn trừng mắt hổ với vùng đất của Nhân tộc. Bất quá bởi vì hai giới có cấm chế thiên nhiên ngăn cách, khiến cho lưỡng giới vẫn bình an vô sự. Nhưng mà lúc này, Ma tộc đột nhiên xuất hiện, chẳng lẽ là cấm chế được mở ra?

Thanh âm của Thanh Nguyên chân quân trầm trọng vang lên trong đại điện có thể chứa trên vạn người này: "Đầu tiên, ta sẽ nói rõ với mọi người những tin tức nhận được. Bắt đầu từ 20 năm trước, khắc nơi trong đại lục Thương Vũ liên tiếp xuất hiện một đám tu sĩ mang mặt nạ hình bướm, nghe nói, đám Điệp Diện tu sĩ này thủ đoạn nham hiểm tàn khốc, nơi nơi cướp giết  đệ tử tinh anh của các phái, mấy năm qua trong phái Thiên Tông của chúng ta cũng có nhiều tu sĩ chết thảm tại trong tay bọn họ lúc ra ngoài chấp hành nhiệm vụ. Sau này trải qua điều tra, phát hiện đám Điệp Diện tu sĩ đó thế nhưng là do Ma tộc khống chế mai phục tại đại lục, mục đích chính là tiêu diệt các đệ tử tinh anh của các phái, làm suy yếu lực lượng của các phái. Khoảng thời gian trước, ở Bắc Địa xuất hiện ma vật xâm nhập quy mô lớn, cướp giết tu sĩ nhân tộc chúng ta, Tây Cảnh cùng Bắc Địa vốn gần nhau, nếu Bắc Địa bị chiếm đóng, Tây Cảnh cũng không thể chỉ lo thân mình."

Nghe Thanh Nguyên chân quân giải thích, trong lòng mọi người hơi run sợ, đồng thời hiểu được mục đích hôm nay bọn họ bị gọi đến nơi này.

Quả nhiên, kế tiếp Thanh Nguyên chân quân liền nói việc bố trí cùng mệnh lệnh ra khỏi sư môn, vì phòng ngừa người của Ma tộc trà trộn vào môn phái, Thiên Tông phái quyết định đóng kín sơn môn, chỉ khi có được lệnh bài đặc thù do môn phái phát ra mới có thể ra vào. Mà Thiên Tông phái làm đại phái đứng đầu Tây Cảnh, chính là chong chóng đo chiều gió của tất cả môn phái, ở dưới tình huống như vậy, Thiên Tông phái đưa ra bất kỳ quyết định gì đều sẽ ảnh hưởng đến quyết định của các môn phái Tây Cảnh, cho nên Thiên Tông phái đã hạ một mệnh lệnh cưỡng chế cho đệ tử môn phái, tất cả tu sĩ Kim Đan kỳ, cứ hai người tạo thành một đội, dẫn dắt năm kỳ đệ tử Trúc Cơ đến biên giới giữa Bắc Địa và Tây Cảnh để phòng thủ ma vật xâm nhập; hoặc là có thể đến Bắc Địa săn bắt ma vật, đồng thời trừ bỏ những người của Ma tộc đã trà trộn vào Tây Cảnh.

Tư Lăng mặc dù là Khách khanh trưởng lão cuả Thiên Tông phái, nhưng là đã tiếp nhận cung phụng của Thiên Tông phái, tất nhiên cũng phải ra sức làm việc, bất quá không giống đệ tử phái Thiên Tông là trực tiếp chịu sắp xếp của bên trên mà có thể tự do lựa chọn đội mà mình muốn.

Cuối cùng, lại nói một ít hạng mục chú ý, hội nghị mới kết thúc.

Đợi khi hội nghị kết thúc, tu sĩ Nguyên Anh bị giữ lại, những người còn lại thì rời đi, chờ đợi sư môn hạ mệnh lệnh.

Liễu Thành Phong chặn Tư Lăng trước cửa Lăng Tiêu điện, ôm lấy bờ vai của hắn nói: "Tư tiểu đệ, ta tính cùng hành động với sư tỷ, cậu có muốn gia nhập với chúng ta không?"

Tư Lăng đang muốn nói chuyện, tay Liễu Thành Phong liền bị người ta nắm. Lúc Liễu Thành Phong oai oái kêu đau thì Trương Như Hiệp sờ sờ khuôn mặt tuấn tú của Liễu Thành Phong, cười híp mắt nói: "Liễu tiểu đệ đệ, việc này không được đâu, Tư đệ đệ là phải cùng một tổ với chúng ta rồi ~~ "

Liễu Thành Phong đáng thương nhìn hắn, kêu lên: "Trương sư tỷ, không được cướp người như vậy!"

"Ta chính là cướp người thì đệ có thể làm gì đây? Tiểu đệ đệ chưa đủ lông đủ cánh nha, cũng dám cướp người với lão nương!" Nói xong, đưa tay tại vùng tam giác bụng dưới của hắn sờ soạng một cái, nhìn trông hết sức lưu manh.

Liễu Thành Phong hoảng sợ nhảy ra, nghểnh cổ kêu lên: "Nói bậy, lông đệ đã sớm mọc dài!"

"..."

"..."

Tư Lăng hỗn độn trong gió nhìn Liễu Thành Phong xù lông, lòng nói, thân ái, trọng điểm của cậu có phải đã sai rồi không? Thì ra tên nhóc này thuộc tính là ngốc nghếch sao?

Tô Hồng Phi cũng thấy mất mặt, không muốn để sư đệ được mình nuôi như con trai này tiếp tục mất mặt xấu hổ cho nữ nhân khác đùa giỡn, vội đi qua kéo lấy hắn, lễ phép cáo từ cùng đám Nghiêm Hạo, Trương Như Hiệp, Vu Tuyết, rồi kéo Liễu Thành Phong vẫn muốn kêu gào nhanh chóng rời đi.

Trương Như Hiệp huýt sáo, rõ ràng là một cô nương anh khí dáng người nóng bỏng, nhưng biểu tình kia lại hết sức lưu manh, lại một lần đổi mới hạn cuối của Tiểu Lăng Tử. Chờ khi tầm mắt nàng ta chuyển tới trên người Tư Lăng thì Tư Lăng cả kinh, sợ nàng chưa đùa hết ý nên cũng động tay động chân đùa giỡn lưu manh với mình.

"Tư đệ đệ, nhanh đến trong ngực tỷ tỷ nè ~ "

"..."

Nghiêm Hạo xoay đầu, không đành lòng nhìn tiếp bộ dạng lưu manh dụ bắt nam nhân đàng hoàng của nhị sư muội, ngược lại thì Vu Tuyết nghiêm mặt, nhịn không được nói: "Nhị sư tỷ, đủ rồi, tiểu sư đệ mà biết tỷ đùa giỡn với huynh đệ của hắn, hắn sẽ giận đó."

Thấy sư muội xưa nay vốn cứng nhắc đã lên tiếng, Trương Như Hiệp chỉ có thể thu lại bộ dáng lưu manh, sau đó mấy người mang theo Tư Lăng rời khỏi Chủ Phong, bay đi Bách Luyện Phong của Thanh Ngọc chân quân để thương lượng chuyện kế tiếp.

Sở dĩ kéo theo cả Tiểu Lăng Tử, cũng là chiếu cố của Thanh Ngọc chân quân với đệ tử Tư Hàn. Bọn họ đều biết Tư Hàn coi trọng người huynh đệ này, Tư Hàn không ở đây thì tự nhiên phải quan tâm thêm vài phần. Hơn nữa Tư Lăng lúc này cũng muốn biết tình hình của Tư Hàn, nên cũng ngoan ngoãn đi theo bọn họ.

Tư Lăng bế quan 10 năm, rốt cuộc như ý nguyện tu luyện đến Kim Đan trung kỳ. Trong khoảng thời gian đó vẫn chưa từng ra ngoài, vì thế cũng không biết Tư Hàn luyện chế pháp bảo bản mạng xong thì sau đó liền trực tiếp bế quan, chuẩn bị luyện hóa khối Dị hoả cuối cùng kia.

Ở trong này không thể không nói một chút về thể chế của Tư Hàn. Linh căn của hắn không chỉ là Băng linh căn khó gặp, thể chế lại là Lọ Linh Hoả hiếm có, trời sinh có thể dùng linh căn dưỡng thành dị hỏa. Đương nhiên, băng là do nước tiến hóa, thủy hỏa vốn tương xích, băng và hỏa vì thế cũng không thể hòa hợp, mặc dù có thể trạng Lọ Hỏa linh, nhưng linh căn lại là Băng linh căn biến dị, căn bản không có khả năng dùng linh căn dưỡng ra Dị hỏa, hoàn toàn có thể xem nhẹ cái kỷ năng phụ trợ này. Nhưng cố tình lúc Tư Hàn bái vào Thiên Tông phái thì Thanh Ngọc chân quân phát hiện thể chất Lọ Hỏa linh của hắn, liền sinh ra một ý nghĩ, suy tư rất lâu, bèn đem Băng Diễm _ Bảo vật trấn phái để Tư Hàn thôn phệ. Tư Hàn cũng không phụ kỳ vọng của ông, trải qua biết bao nguy hiểm cũng thành công thôn phệ được Băng Diễm, khiến cho linh căn lần nữa biến dị. Nhờ có Băng Diễm áp chế, hấp thu thêm nhiều dị hỏa cũng không thành vấn đề.

Mười lăm năm trước, lúc hắn luyện hóa khối Địa Hoả lấy được từ Huyễn Thiên bí cảnh thì đã lập tức khiến tu vi của hắn từ Kim Đan sơ kỳ vọt một phát tới Kim Đan hậu kỳ, hiện tại nếu luyện hóa khối Thiên Hỏa do Tư Lăng đưa cho hắn, vậy thì trực tiếp trùng kích Nguyên Anh căn bản không thành vấn đề, thậm chí không cần cả Kết Anh đan.

Đương nhiên, trùng kích Nguyên Anh cần thời gian không như nhau, Tư Hàn hiện tại đã đến thời kỳ mấu chốt, cũng không biết quá trình này cần bao lâu thời gian, cho nên khi biết Tư Hàn sắp phải xông kích Nguyên Anh thì Thanh Ngọc chân quân thật là vừa mừng vừa sợ, sợ xuất hiện cái gì ngoài ý muốn, luôn luôn ở bên cạnh canh chừng để ngừa vạn nhất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK