Lương đội trưởng nói, làm đám phụ nữ này tâm lập tức đều lạnh thấu, một đoàn quân nhân mang theo một đám người cũng không dám đối phó đám chuột, thế mà lại bảo các cô mười mấy người phụ nữ đi đối phó, hắn nói lời này cũng không cảm thấy day dứt lương tâm.
Lúc này, Tần Hiểu Nguyệt bọn họ đã trực tiếp đi tới cửa nhà đơn, lúc Tần Hiểu Đông vào cửa còn nói một câu, “Lương đội trưởng, chuyện này hy vọng các người xử lý tốt, kỳ thật bọn họ cũng rất đáng thương, tôi thấy anh không ngại nhận chiếu cố bọn họ chứ.
”
Lương đội trưởng chớp chớp mắt, nếu nhận bọn họ đưa tới nơi khác, nơi này sẽ có hai căn hộ trống.
Hắn cũng sầu a, hiện tại rất nhiều người đều chờ vào ở, trong toà nhà này vẫn luôn không thừa ra được mấy căn.
Mặc kệ đám phụ nữ này đồng ý hay không đồng ý, sau khi các cô làm ầm ĩ, toàn bộ đều bị đưa ra toà đơn nguyên này, sau đó bị đưa đến sinh hoạt tại một căn nhà trệt ở bên trong quân khu.
Lần này trình tự sinh hoạt không biết thay đổi nhiều hay ít, các cô đột nhiên có chút hận người phụ nữ nói cho tin tức các cô, nghe nói người phụ nữ kia là một thai phụ, chuyện này làm cho những người phụ nữ này bắt đầu nhớ rõ phải chỉnh cô ta thế nào.
Nếu Tần Hiểu Nguyệt biết ý tưởng của các cô, chắc sẽ cảm thấy các cô ấy đáng thương, hiện tại đám phụ nữ này rơi vào trong tay quân khu, tương lai còn dài, ai biết về sau sẽ phát sinh chuyện gì, đặc biệt là sau mạt thế phụ nữ sẽ càng ngày càng ít.
Nhưng những việc này không phải việc cô có thể nhọc lòng, dù sao hiện tại chuyện cô có thể quản cũng không nhiều.
Lúc này, toàn bộ người Tần gia đều ở trong phòng khách, bọn họ đang ở thương lượng chuyện đêm nay đi đánh những con chuột biến dị cấp một đó.
“Chuột biến dị nơi đó đại khái có bao nhiêu?” Tần Nhiên hỏi.
“Rất nhiều, dù sao thời gian chúng con rời đi, toàn bộ xưởng bột mì đều rậm rạp, đầy đất đều là chuột.
” Tần Hiểu Nguyệt nghĩ đến tình huống tinh thần lực của mình nhìn được, nhiều chuột như vậy thoạt nhìn thật sự thật ghê tởm.
“Con đoán cũng phải có trên vạn con.
” Tần Hiểu Đông cau mày.
“Buổi tối chúng ta đi có nguy hiểm hay không?” Tần Hiểu Mạt biết những Hôi Bì nhân gì đó tới buổi tối sẽ càng có tinh thần.
“Nguy hiểm khẳng định là sẽ có, đặc biệt là động tĩnh chúng ta quá lớn, khả năng sẽ dẫn tới tang thi bên cạnh đi tìm.
” Tần Hiểu Đông biết những tang thi đó thị lực đều không quá tốt, bọn chúng là đều hướng tới nơi có thanh âm lớn, còn có nơi có mùi máu tươi.
“Cho nên nếu đêm nay chúng ta muốn đi, động tác cần phải nhanh, nếu không dẫn tới tang thi cấp cao, bản thân chúng ta cũng sẽ có nguy hiểm.
” Tiêu Thần nhướng mày nói.
“Không sai, chuyện này vẫn là cần thương lượng một chút.
” An Lâm không muốn làm cho bọn họ mạo hiểm.
“Không cần thương lượng, đêm nay hành động, con, Tiêu Thần còn có anh con, những người khác thì đừng đi nữa.
” Tần Hiểu Nguyệt rất nhanh liền quyết định, “ Mọi người trở lại không gian nghỉ ngơi một chút, sau đó lại đi ra ngoài.
”
Tần Nhiên vừa nghe không cho ông đi, buồn bực, “Nguyệt Nhi, ba cũng có thể đi.
” Hiện tại tốt xấu gì ông cũng là dị năng giả cấp hai.
“Ba, hiện tại ba không thể động, trong khoảng thời gian này ba cùng mẹ con cứ ở nhà chúng ta, miễn cho có người tới tìm phiền toái.
” Tần Hiểu Nguyệt có chút lo lắng những người phụ nữ phiền toái đó, còn sẽ tìm tới cửa.
Tần Nhiên thở dài một hơi, con gái đã nói như vậy, ông không có cách nào cự tuyệt, “Vậy các con đi đi, chú ý an toàn.
”
Đoàn người Tần Hiểu Nguyệt bọn họ ở trong không gian ngủ một giấc mới đi ra, lúc này bên ngoài trời vẫn sáng, cách trời tối vẫn còn một khoảng thời gian.
Ba người cùng nhau ra cửa, sau đó đi ra ngoài.
Căn đơn nguyên này của bọn họ rất an tĩnh, nhưng bên ngoài thì không phải an tĩnh như vậy, đặc biệt là những người đã từng bị chuột cắn, thống nhất đều ở trong viện phía trước tiến hành trị liệu.
Từ nơi thật xa, bọn họ nghe được tiếng thét chói tai Hoàng Hân, “Tôi không cần phá bỏ đứa bé”
Danh Sách Chương: