Hoa Nhã hối hận, Tần Hiểu Nguyệt cũng không biết, hiện tại cô chỉ biết Hoàng Hân muốn hại cô là được rồi, hiện tại ba đứa bé tất cả đều là con mình, nói cái gì cũng không thể để nữ chủ vạn ác này gây tai họa.
Tần Hiểu Nguyệt cơ hồ có thể đoán, nếu Hoàng Hân nhìn thấy đứa bé cùng với mình lớn lên giống nhau, sẽ có phản ứng như thế nào.
Dù sao cô khẳng định sẽ không trông nom tốt đứa bé là được rồi.
Tần Hiểu Nguyệt vào trong không gian nhìn mẹ đang ngồi bên cạnh ba đứa, thở dài một hơi, “Mẹ, thật sự không nên mời bảo mẫu tới, kỳ thật chúng ta hoàn toàn có thể tự mình trông đứa bé.
”
“Nếu không mời bảo mẫu tới, làm sao chúng ta có thể chuyên tâm mà tu luyện?” An Lâm cau mày nói, “Kỳ thật không nên để dì Ngô rời đi mới là đúng, có dì Ngô ở đây, các cô ấy cũng đừng nghĩ hại đứa bé.
”
“Hoàng Hân không có khả năng không hại người, con không có khả năng yên tâm giữ cô ta lại nhà chúng ta.
” Tần Hiểu Nguyệt cau mày nói, kia chính là đầu xỏ hại một nhà bọn họ.
“Mẹ biết, nhưng chuyện này vẫn là chờ anh con trở về, anh con không phải đã nói sao? Mạng cô ta không thể giữ.
” Đối với điểm này, An Lâm vẫn là thực tán đồng, đối với đầu xỏ hại nhà bọn họ, vẫn nên tiêu diệt mới tương đối tốt.
Tần Hiểu Nguyệt nhìn mẹ một chút, cô phát hiện mẹ hiện tại so trước kia tâm cứng hơn một chút, đây là một hiện tượng tốt, “Mẹ, hiện tại mẹ thay đổi không tồi.
”
“Hiện tại mẹ là người đã có cháu trai cháu gái, vì bọn chúng cũng không thể giữ lại tai họa.
” An Lâm hung tợn mà nói, những người phụ nữ này vì sao lại hao tổn tâm cơ vào nhà bọn họ như vậy, còn không phải là vì trong tay con gái bà có bảo vật sao? Dựa theo giấc mơ kia của con gái mà nói, bảo vật của con gái hẳn là sẽ rơi vào trong tay Hoàng Hân, cho nên cô ta tìm tới là thực bình thường.
Nhưng người ngày mai muốn tới rốt cuộc sẽ là ai? Dù sao bà cũng không tin Hoa Nhã, chẳng lẽ cô ta muốn tự mình tới sao? Chẳng qua An Bình thật sự làm bà quá thất vọng rồi.
“Mẹ, đừng nghĩ quá nhiều, dì cũng là có ý tốt không phải chuyện xấu, có lẽ dì cũng không nghĩ tới Hoa Nhã sẽ tác quái trong chuyện này.
” Tần Hiểu Nguyệt tuy rằng thật tức giận, nhưng cũng thật bất đắc dĩ, mẹ cô với dì cô kỳ thật là cùng loại người được không, bất quá hiện tại bởi vì ba đứa bé nên có thay đổi, điều này làm cô thấy rất vui.
Rốt cuộc mạt thế sắp tới, nếu không thay đổi, nếu tâm không trở nên cứng, cho dù không bị liên lụy chết, cũng có thể là sẽ bị người hại chết.
Lòng tốt ở mạt thế là không được!
Tần Hiểu Nguyệt nhìn nhìn bọn nhỏ đang ngủ say, quyết định trực tiếp đi ngâm nước hồ.
Sinh con xong, cô có dùng qua nước suối, nước suối đối bọn nhỏ cũng không có tổn hại gì.
Cô cảm thấy cho dù là mình ngâm trong hồ nước, đối với sữa cũng không có ảnh hưởng gì, cho nên liền đi thẳng đến hồ nước.
“Nguyệt Nhi, con muốn đi làm gì?” An Lâm kinh hô.
“Con đi ngâm hồ nước, cảm giác trên người luôn không thoải mái.
” Tần Hiểu Nguyệt nói, sinh con xong cô còn chưa có tắm đâu.
“Sao lại có thể?” An Lâm cảm thấy không thể, rốt cuộc con gái sinh con mới mấy ngày, ở cữ còn chưa xong đâu.
“Mẹ, con không có việc gì, chẳng lẽ mẹ không nhớ rõ, ta làm xong giải phẫu, đã uống một ly nước suối nên không có việc gì sao? Nói nữa, bọn nhỏ đã sớm thích ứng nước suối này, con ngâm mình ở bên trong, cũng sẽ không ảnh hưởng tới sữa.
” Tần Hiểu Nguyệt rất có đạo lý nói.
“Thật sự có thể được?” An Lâm có chút không yên tâm, nhưng người nói lại chính là con gái của bà.
“Yên tâm đi!” Tần Hiểu Nguyệt vừa nói vừa đi vào hồ nước, tới hồ nước, Tần Hiểu Nguyệt phát hiện thân thể của mình thế mà lại ra một ít chất bẩn màu đen, đây là có chuyện gì? Gần đây mình cũng không ăn đồ gì lung tung rối loạn, làm sao sẽ có những chất bẩn này?
Nhưng, rất nhanh Tần Hiểu Nguyệt liền cảm giác thân thể của mình có nhiều hai cỗ khí lưu, Tần Hiểu Nguyệt lập tức vui vẻ, cô đây là muốn thức tỉnh lôi hệ dị năng cùng phong hệ dị năng, ha ha, có lôi hệ dị năng, về sau cô sẽ không lo lắng vấn đề an toàn của ba đứa con.
Lôi hệ dị năng chính là dị năng cường đại nhất toàn bộ mạt thế, theo như lời trong sách toàn bộ thế giới lôi hệ dị năng cũng không vượt qua hai mươi người.
.
Danh Sách Chương: