Lúc này, có một dì quét rác khẩn trương mà lại đây nói, “Tần tiểu thư, vừa rồi có một chiếc Minibus đem hai đứa nhỏ nhà cô đẩy lên trên xe lôi đi rồi.”
Tần Hiểu Nguyệt thở dài một hơi, bọn họ vẫn là trở về muộn một bước, nhưng còn may bọn họ bắt được vài người. Tinh thần lực của cô đảo qua, cũng không nhìn thấy tung tích Ngọc Hoa và Ngọc Phong.
Hai người về tới cầu thang, đem mấy người kia vào trong phòng, sau đó bắt đầu ép hỏi thân phận bọn họ, nhưng mấy người này cắn chặt răng không lên tiếng.
Những người này thật cốt khí làm Tần Hiểu Nguyệt cùng Tiêu Thần không có biện pháp nào với bọn họ, Tiêu Thần tiếp tục trả hỏi những người đó, Tần Hiểu Nguyệt trực tiếp dùng tinh thần lực tìm được Triệu gia.
Lúc này, Triệu tướng quân và một người đàn ông đang thích ý mà uống trà, chơi cờ.
Rất nhanh có một người tiến vào báo cáo, “Báo cáo gia chủ, đã bắt được.”
“Nha? Đều đã trở lại?” Triệu tướng quân hỏi người đàn ông đối diện.
“Không có, bốn người đi sau bị bắt được.”
“Thật là đáng tiếc, bốn người bọn họ chính là nhân tài gia tộc mới bồi dưỡng ra.”
“Anh, làm cái gì đi?” Triệu tướng quân hỏi.
“Hai đứa bé trai, Tần gia, không biết những bình thí dịch đó có quan hệ gì với bọn họ không.” Người đàn ông nhân cười cười nói.
“Hai đứa bé trai của Tần gia, rất có khả năng có quan hệ với bọn họ, nhưng vẫn là mang Kỳ Nhi đến để Kỳ Nhi gặp mặt bọn họ.” Triệu tướng quân cười cười nói.
Tần Hiểu Nguyệt lập tức nói tình huống nhìn được cho Tiêu Thần, Tiêu Thần trực tiếp giải quyết hết bốn người kia, nếu bọn họ đã không còn tác dụng, vậy bọn họ cũng không cần tồn tại.
Tần Hiểu Mạt bọn họ hờ hững mà nhìn một màn trước mắt, loại chuyện sinh tử nháy mắt này, bọn họ đã gặp nhiều, cho nên căn bản không mới mẻ.
“Đi, cứu Ngọc Phong cùng Ngọc Hoa đi.” Tần Hiểu Nguyệt dẫn đầu ra khỏi phòng, những người khác theo sát phía sau, Tần Hiểu Mạt bọn họ vốn dĩ cũng muốn đi ra ngoài, Tiêu Thần ngăn bọn họ lại, “Các em ở nhà, nhớ rõ nếu có người tới, trực tiếp dùng dị năng đối phó bọn họ, không cần cất giấu.”
Tiêu Thần nói làm Tần Hiểu Mạt suýt rơi nước mắt, cô chính là sợ gây phiền toái cho người trong nhà, mới không cho mọi người dùng dị năng, nhưng không nghĩ tới Ngọc Phong cùng Ngọc Hoa lại bị người bắt đi, nếu bọn họ sớm dùng dị năng, tình huống khẳng định không phải là như vậy.
“Cô nhỏ, đừng lo lắng, Tiểu Phong cùng Tiểu Hoa sẽ được cô và dượng cứu ra.” Tần Tiếu an ủi Tần Hiểu Mạt một câu.
“Ân, chúng ta ở chỗ này chờ họ trở về.” Tần Hiểu Mạt kiên định lắc đầu.
Tiêu Thần vài Tần Hiểu Nguyệt hai người đi theo phía sau Triệu tướng quân bọn họ, tới một cái hẻm nhỏ, cái hẻm nhỏ này ở bên trong quân khu cũ, nếu không chú ý, căn bản sẽ không lưu ý nơi này.
“Nơi này? Nơi này không phải một cái xưởng hoả táng sao?”
“Đúng vậy, chẳng lẽ đại ca không cảm thấy nơi này là một cái địa phương tốt để giấu người sao? Nếu bọn họ vạn nhất tra được nơi này, trực tiếp đốt thành một đống tro, bọn họ thế nào cũng không nhận ra được.” Triệu tướng quân nói, làm Tần Hiểu Nguyệt nổi giận, người này sao lại ngoan độc như vậy? Ngọc Hoa và Ngọc Phong chẳng qua chỉ là đứa bé mười mấy tuổi mà thôi, vậy mà ông ta cũng có thể hạ thủ được.
Thực mau, Tần Hiểu Nguyệt bọn họ liền vào xưởng hoả táng, hai người nhảy kên trên nóc nhà, tất cả người nơi này chắc đều là người của Triệu tướng quân.
Ở trong một cái phòng nhỏ của xưởng hoả táng, Tần Hiểu Nguyệt xuyên thấu qua nóc nhà thấy được Tần Ngọc Hoa cùng Tần Ngọc Phong bị trói ở dưới.
Triệu Kỳ theo ở phía sau, tiên tiến nhất chính là Triệu tướng quân cùng anh trai ông ta, “Anh, chính là hai tên tiểu quỷ này? Cảm giác tuổi có chút không đúng.”
Lúc này Triệu Kỳ đã đi đến, cô ta kỳ quái mà nói, “Lớn lên căn bản không giống hai tên tiểu quỷ kia, hai tên tiểu quỷ kia lớn lên thật đẹp trai.”
“Chúng ta thế mà lại bị lừa.” Anh trai Triệu tướng quân hung tợn nói, “Hai đứa chúng nó nếu là vô dụng, vậy đốt thành tro đi!”