Rất nhanh ánh mắt bốn người này lại thấy được Tiêu Thần cùng Tần Hiểu Nguyệt bọn họ bên này, sau đó vòng qua hai người đàn ông cường tráng, đi tới chỗ bọn họ.
Nhưng đường đi của bốn người bọn họ bị hai người đàn ông cường tráng vừa rồi chặn lại, Thượng Quan Vân khẽ cười nói, “Chuyện bên này các người còn chưa giải quyết, không cần nghĩ đi chỗ khác.
”
Thượng Quan Vân nói làm biểu tình bốn người này trầm xuống, trong đó một người đàn ông nói, “Như thế nào, anh theo chúng tôi tỷ thí?”
Thượng Quan Vân cười lạnh nhìn hắn, “Không phải anh tới tìm tôi trước sao? Nếu anh tới tìm tôi trước, tôi đương nhiên phụng bồi.
”
Bốn người liếc mắt nhìn nhau một cái, sau đó đi tới chỗ hai người đàn ông cường tráng kia, cách đó không xa, người quân khu cũng không tiến lên ngăn cản.
Điều này làm cho Tần Hiểu Nguyệt cảm thấy kỳ quái, “Bọn họ không phải muốn lôi kéo Thượng Quan Vân sao? Vì sao không giúp hắn?”
“Bọn họ là muốn bức Thượng Quan Vân đến không thể không cầu bọn họ.
” Tiêu Thần cười cười nói, “Nguyệt Nhi, nhà chúng ta không chỉ có hai người chúng ta, còn đại diện cho hai gia đình, em nói có người tới công kích chúng ta hay không?”
“Vừa rồi bốn người kia không phải muốn tới sao? Nếu không phải Thượng Quan Vân ngăn cản, bọn họ đã khiêu chiến với chúng ta.
” Tần Hiểu Nguyệt cười cười, nói thật, cô đột nhiên cảm thấy loại khiêu chiến giành phòng ở này giống như còn có ý tứ.
Lúc này, Thượng Quan Vân bên kia đã phân thắng bại, hai gã thuộc hạ của hắn chặn bốn người kia tiến công, nhưng mọi người cũng coi như đã nhìn ra, bốn người kia đều là người biết võ, nếu không phải đụng phải người càng chuyên nghiệp, có lẽ bọn họ sẽ thực hiện được.
“Còn có người khiêu chiến sao?” Thượng Quan Vân đứng ở chỗ đó lạnh lùng hỏi mọi người xung quanh.
Lúc này, nơi nào còn có người dám lên tiếng? Thượng Quan Vân nhìn những người này cười lạnh, “Nếu không có người đến, tôi đây trở về, đi thôi!” Hắn vừa nói xong, hai người đàn ông cường tráng liền đi theo phía sau hắn rời đi.
Tần Hiểu Nguyệt hoài nghi, “Chẳng lẽ trên người người này mang theo không gian gì đó? Thực ra tôi còn chưa gặp qua hai người đàn ông cường tráng kia đâu!”
“Không loại trừ khả năng này.
” Tiêu Thần cảm thấy Thượng Quan Vân có thể xem là một đối thủ, nhưng người ta đều mang theo thuộc hạ trên người, không biết thuộc hạ của mình hiện tại có thể mang theo trên người hay không?
Nhưng nghĩ đến bí mật trên người Tần Hiểu Nguyệt, Tiêu Thần cảm thấy hiện tại để người của mình xuất hiện, giống như có chút không quá hiện thực, rốt cuộc mạt thế, không phải xã hội đen trước kia.
Hiện tại quân khu cũng không có một phương án nào, nếu có thể có một phương án có thể tổ chức đội ngũ gì đó thì tốt rồi.
Như vậy, bản thân mình có thể quang minh chính đại mang theo bọn họ ở mạt thế.
Lúc này, trong đội ngũ phía trước đi ra năm người đàn ông, năm người này dạo qua một vòng, rất nhanh dừng ở trước mặt Tần Hiểu Nguyệt, Tần Hiểu Nguyệt híp mắt lại, “Các người xác định muốn khiêu chiến với tôi sao?”
“Chính là cô.
” Năm người đàn ông vừa nói vừa đánh giá Tần Hiểu Nguyệt, “Nếu chúng tôi chiến thắng cô, từ nay về sau, cô cũng thuộc về chúng tôi.
”
Tần Hiểu Nguyệt còn chưa phát hỏa, một chân Tiêu Thần đã đá vào miệng người đàn ông, một chân trực tiếp đá hắn ngã lăn trên mặt đất, “Cút, người phụ nữ của tôi mà cũng dám đùa giỡn, không muốn sống nữa sao?”
Sức của đôi bàn chân Tiêu Thần rất lớn, một chân liền đá người này ra xa 10 mét.
Máu tươi ở mũi cùng khóe miệng giàn giụa, nói một câu, “Anh đủ tàn nhẫn” sau đó hôn mê bất tỉnh.
Còn lại bốn người nổi giận, quay ra công kích Tiêu Thần, nhưng bọn họ đâu phải đối thủ của Tiêu Thần, trực tiếp bị Tiêu Thần từng bước từng bước đá ngã lăn trên mặt đất.
Danh Sách Chương: