Mục lục
Mạt Thế Bánh Bao Là Nữ Phụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Tần Hiểu Nguyệt nhanh chóng nhỏ giọng nói cho Tiêu Thần, nơi này có đồ vật con gái muốn.

Tiêu Thần nghĩ tới tinh thần lực của con gái, chắc là một mảnh khu vực có tinh thần lực che chắn kia có khả năng có đồ vật có lợi đối với tinh thần lực của con gái.

Lúc bọn họ đang ở chỗ này chiến đấu, phía sau bọn họ lại tới một nhóm người nữa, tới người là một đám thuộc hạ của Triệu tướng quân, bọn họ còn mang theo Hoàng Hân.

Nhìn thấy Hoàng Hân xuất hiện, Tần Hiểu Nguyệt nhíu mày, sao người phụ nữ này không có chỗ nào không xuất hiện vậy chứ?
“Mẹ, cô ta tới là muốn đoạt đồ vật với con.


” Tần Ngưng Nhi ở gần Hoàng Hân nhất liền phát hiện, Hoàng Hân là dị năng giả tinh thần lực, giống với mình.

“Bảo bối yên tâm, mẹ sẽ không để cô ta cướp đi.

” Tần Hiểu Nguyệt nghĩ thầm cho dù là cướp đi rồi, cũng phải bắt cô ta nhổ ra.

Đúng lúc này, Tần Ngọc Long trong không gian nói chuyện, “Mẹ, để con đi ra ngoài giúp em gái lấy đồ vật kia đi?”
“Không được, quá nguy hiểm.

” Tần Hiểu Nguyệt sao có thể để con trai mình đi mạo hiểm, “Các con đừng nóng vội, chuyện này mẹ làm là được.


Tần Hiểu Nguyệt nhỏ giọng nói thầm vài câu với Tiêu Thần, sau đó cô liền đi tới một phương hướng khác, cô tính toán bằng vào thực lực của mình, vòng qua một mảnh khu vực này sau đó từ phía sau vòng đến có tinh thần lực che chắn, lấy được đồ vào tay.

Đương nhiên, Tần Hiểu Nguyệt rời đi, Tiêu Thần không thể lại rời đi, anh còn cần mang theo đội ngũ của mình, đội ngũ này của bọn họ đến bây giờ còn không tổn thất cái gì cả, bọn họ chỉ là tiêu hao không dậy nổi.

Nhìn Tần Hiểu Nguyệt rời đi, Hoàng Hân cảm thấy có chút hoảng loạn, cô ta cảm thấy người phụ nữ này khẳng định là muốn cướp đồ vật mà mình muốn, cô ta nghĩ thầm muốn đuổi kịp, nhưng hiện tại bụng cô ta to căn bản không cho phép cô ta đơn độc hành động.

“Các người đuổi kịp người phụ nữ kia cho tôi.


” Hoàng Hân chỉ huy hai người quân nhân, để cho bọn họ đuổi theo Tần Hiểu Nguyệt.

Thực chất những quân nhân này căn bản không muốn nghe lời người phụ nữ này nói, nhưng lúc đi Triệu tướng quân đặc biệt dặn dò bọn họ, bảo bọn họ phải nghe theo người phụ nữ này.

Nghe được phân phó hai gã quân nhân chạy theo hướng Tần Hiểu Nguyệt.

Chẳng qua tốc độ Tần Hiểu Nguyệt quá nhanh, hơn nữa còn có phong hệ hỗ trợ, nháy mắt đã vứt bọn họ ở phía sau, dù sao tang thi vẫn còn ở trên đường, bọn họ muốn qua đi, còn phải một đường đánh tang thi mới có thể đi qua.

Thực mau thân ảnh Tần Hiểu Nguyệt đã không thấy tăm hơi, hai người chỉ có thể quay trở về, “Hoàng tiểu thư, chúng ta mất dấu.

” Hai người bọn họ cũng rất buồn bực.

Hoàng Hân hung hăng trừng mắt nhìn họ, “Hai người là ăn không trả tiền sao?”
Thái độ của Hoàng Hân khiến cho quân nhân xung quanh cô ta bất mãn, có nhân đạo, “Hoàng tiểu thư, mong cô tôn trọng những đồng đội của chúng tôi một chút, chúng tôi cũng không phải là vạn năng, vừa rồi mọi người cũng đều thấy được, tốc độ Tần tiểu thư chính là rất nhanh, tốc độ của chúng tôi so ra là kém người ta.


Tuy Hoàng Hân phẫn nộ, nhưng cô ta biết hiện tại cũng không phải là lúc cô ta cùng những quân nhân này nháo lên, tuy cô ta có một ít chữa trị thuật, nhưng chung quy vẫn là hữu hạn.


Tần Hiểu Nguyệt mượn dùng phong hệ dị năng rất nhanh đã bay lên trên nóc nhà, cô đưa Tần Ngưng Nhi về không gian, sau đó tự mình chạy tới phòng có dị năng che chắn.

Tuy là cô cong eo đi tới, nhưng vẫn có Hôi Bì nhân chú ý tới hướng đi của cô.

Rất nhanh đã có một Hôi Bì nhân ngăn cản cô, kỳ thật Tần Hiểu Nguyệt cũng may mắn, phần lớn Hôi Bì nhân đều đang nhìn chằm chằm nhóm người Tiêu Thần, nếu nơi này để lại càng nhiều Hôi Bì nhân, cậy cô đã có thể không còn cách nào để tiếp tục đi tới.

Lúc Tần Hiểu Nguyệt đang chiến đấu, Tần Ngọc Long trực tiếp thuấn di ra ngoài, một đao liền bổ đầu Hôi Bì nhân trước mặt Tần Hiểu Nguyệt, sau khi đào tinh hạch ra, hưng phấn nói, “Mẹ, tinh hạch này là cấp bốn aiz.


Tần Hiểu Nguyệt sinh khí, “Không phải mẹ đã nói con không được ra ngoài sao?”
“Mẹ, con chỉ là muốn giúp mẹ thôi mà! aiz!” Tuy là nói như vậy, nhưng Tần Ngọc Long vẫn ngoan ngoãn mà trở về không gian.

Tần Hiểu Nguyệt nhanh chóng tới căn phòng lớn trên nóc nhà, tìm được một cái đường đi xuống, cô nhìn qua phía dưới, chỉ thấy trong phòng này thế mà ngồi không dưới mười con Hôi Bì nhân, ngay khi Tần Hiểu Nguyệt nhìn qua bọn chúng, bọn chúng cũng chú ý tới Tần Hiểu Nguyệt.




Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK