Khi Hạ Lạc Khắc và con bạch tuộc sắp nổ ra một cuộc chiến.
Một con ma cà rồng với thân hình cao lớn đi lên từ phía sau:
"Nhìn qua có vẻ hai vị đã biết nhau, ban đầu ta còn nghĩ đến việc giới thiệu hai vị đại nhân với nhau một chút."
Khi ma cà rồng đến gần Hạ Lạc Khắc, nghe con quỷ đầu bạch tuộc được gọi là bạch tuộc đại nhân, đám người Mai Xuyên Khốc Tử phía sau Hạ Lạc Khắc lại xì xầm.
"Triệu Tứ tới!"
"Xem ra là một đợt kịch bản lớn!"
"Triệu Tứ! Ngươi không nhớ ra ta!"
"Hình như ngươi là cái cầu NPC?"
Bá tước Ni Cổ Lạp được các người chơi gọi biệt danh, biểu cảm trên khuôn mặt có chút xấu hổ.
Hạ Lạc Khắc tạo ra uy áp để trấn áp tiếng ồn phía sau, để những người chơi cố gắng nói chuyện với NPC tiến vào hình thức kịch bản.
"Bá tước Ni Cổ Lạp, có một số vấn đề về việc thiết lập tuyến giao thương giữa các thương đội, ta sẽ sắp xếp thời gian để có thể bàn bạc với ngươi sớm nhất có thể."
Bạch tuộc nói xong với Ni Cổ Lạp, sau đó mang theo mười hai người sói đằng sau lưng, lướt qua Hạ Lạc Khắc đang đứng ở bên cạnh.
Đợi đến khi bạch tuộc và đám người đi khuất, bá tước Ni Cổ Lạp mới quay về chỗ nói thì thầm với Hạ Lạc Khắc:
"Hạ Lạc Khắc đại nhân, mặc dù ta không biết giữa bạch tuộc và ngài có ân oán gì, nhưng hiện tại bạch tuộc đại nhân đã tham gia vào vĩnh hằng chi hỏa, ngài có biết thành phố ngầm vĩnh hằng chi hỏa nầy không? Thật ra,bạch tuộc đại nhân đã đến đây với tư cách là đại diện của thành phố ngầm vĩnh hằng chi hỏa ở Lâm Đông Thành."
"Hóa ra là như vậy." Hạ Lạc Khắc gật đầu.
Ni Cổ Lạp ban đầu nghĩ rằng Hạ Lạc Khắc sẽ rất quan tâm đến mối quan hệ giữa bạch tuộc đại nhân và vĩnh hằng chi hỏa, nhưng Hạ Lạc Khắc dường như không quan tâm lắm.
Ni Cổ Lạp còn nói thêm:
"Ta vừa trở về ngày hôm qua, đã muốn liên lạc với Hạ Lạc Khắc đại nhân ngay lập tức, mời ngài đến trang viên của ta, nhưng không nghĩ tới Lâm Đông Thành lại xảy ra chuyện như vậy..."
"Vậy chuyện này...… cùng với hiện trường thượng cổ di tích số 85 có liên quan với nhau sao?"
Hạ Lạc Khắc xích lại gần Ni Cổ Lạp,
nhỏ giọng hỏi.
"Không sai, Hạ Lạc Khắc đại nhân đã nghe được tin tức sao?" Ni Cổ Lạp nhíu mày:
"Vấn đề đặc biệt nghiêm trọng….."
Ni Cổ Lạp nhìn xung quanh một chút, thấy có người đi tới, khẽ gật đầu tạ lỗi với Hạ Lạc Khắc, sau đó rời đi.
"Ta vẫn còn một cuộc họp quan trọng phải tham dự, Hạ Lạc Khắc, chúng ta sẽ gặp lại ở hội nghị."
Hạ Lạc Khắc gật đầu với Ni Cổ Lạp, sau đó đi vào hội nghị trong đại sảnh.
Trong đại sảnh trưng bày một cái bàn tròn khổng lồ, lúc này đã có hơn hai mươi vị ác ma muôn hình muôn vẻ ngồi tại bàn tròn, bọn hắn mang đến những người hầu và những người hầu này đứng ở sau lưng bọn họ.
Chỗ ngồi của mọi người đều có ghi tên, Hạ Lạc Khắc nhanh chóng tìm đến chỗ ghi tên của mình - lãnh chúa Hạ Lạc Khắc, vương quốc Vĩnh Hằng.
Hắn đi thẳng tới rồi ngồi xuống.
Có một ác ma ở bên cạnh cố gắng bắt chuyện với Hạ Lạc Khắc, nhưng Hạ Lạc Khắc đã không để ý.
Một số người chơi trò chuyện điên cuồng sau ghế của Hạ Lạc Khắc, mặc dù bọn hắn đã rất nhỏ giọng, đồng thời kiềm chế nhất, nhưng bởi vì ai cũng nói chuyện.
Do đó, toàn bộ hội trường tràn ngập tiếng nói chuyện của họ.
"Ồ, nhìn da của mô hình này thật tốt."
"Các đồ chơi này sao hình dạng lại xấu như vậy?"
"Đợi chút nữa xem thử ta có thể lấy thanh kiếm treo trên tường kia không."
"Ta muốn chụp ảnh màn hình tất cả, có thể gây được tiếng vang lớn trên diễn đàn."
"Hãy đặc tả con bạch tuộc cùi bắp kia đi."
"Khụ khụ!" Khi những người chơi vẫn còn nói chuyện ầm ĩ, một tiếng ho khan lớn, cắt ngang cuộc nói chuyện của bọn hắn, sau đó nhìn thấy một con dã thú già, từ cổng đi vào.
Con thú già, mặc quần áo sang trọng, cầm trong tay một quyền trượng, khuôn mặt đầy vết chân chim, trong đôi mắt sâu thẳm, có thể nhìn thấy hào quang của trí tuệ.
Hạ Lạc Khắc lại thả uy áp và để người chơi vào trạng thái kịch bản.
Con dã thú già quét mắt nhìn từng nhóm thành chủ ác ma trong phòng một chút, sau đó hô to:
"Cho mời thương nhân liên minh phương bắc, ban quản lý thành viên, chủ nhân Lâm Đông Thành, thành chủ Dương Thông Đầu!"
Một chiếc áo long bào dài quét đất, chiều cao chỉ đến vị trí xương hông của con dã thú, ngay cả khi nó được so sánh với chiều cao của con địa tinh bình thường, chiều cao của vị này vẫn được xem là thấp.
Dương Thông Đầu là con địa tinh màu xanh, đội tóc giả màu trắng, tay chắp sau lưng, xụ mặt, mang một đôi giày hở ngón chân thật dài, mỗi lần bước đi phát ra âm thanh:
"Cộc cộc cộc cộc cộc "
Tiếng bước chân liên tiếp, thành chủ Dương Thông Đầu của Lâm Đông Thành đi đến một vị trí trống ở bàn tròn, sau đó phát ra âm thanh tất tất tác tác,rồi ngồi xuống ghế.
Trên mặt bàn như lộ ra một túm cà rốt.
Thành chủ Dương Thông Đầu rõ ràng đã quen với cảnh tượng như vậy, chỗ ngồi của hắn ta phát ra âm thanh kẽo kẹt kẽo kẹt và liên tục lắc tay cầm ở bên cạnh ghế, nhanh chóng nâng vị trí cao của Dương Thông Đầu lên, ít nhất, hắn có thể nhìn thấy con mắt của các vị chúa quỷ.
Khi mọi thứ đã sẵn sàng, Dương Thông Đầu quét mắt một vòng nhìn các nhóm Ác Ma Lĩnh Chủ, hắn nói:
"Các Ác Ma Lĩnh Chủ cao quý và vĩ đại, ta là hiệp hội thương gia ở thế giới ngầm phía bắc, thành chủ của Lâm Đông Thành, thực ra với so với tư cách là chủ nhân của thành phố, ta thích danh xưng kia hơn. Ta là một doanh nhân, thậm chí còn quen biết với nhiều chúa quỷ đang ngồi ở đây và thực hiện các giao dịch chưa được kể. Cho nên ta nói ngắn gọn để chúng ta vào vấn đề chính!"
Dương Thông Đầu vỗ tay, sau đó từng bảng báo cáo hội nghị nhanh chóng được phát ra trên bàn tròn.
Ngoài ra còn có một chiếc mũ bảo hiểm màu vàng với vết cháy rõ ràng, được đưa đến trước mặt của Dương Thông Đầu.
"Các vị hãy xem báo cáo đã nhận được,sau đó hãy nhìn vào chiếc mũ bảo hiểm an toàn này."
Hạ Lạc Khắc cầm bảng báo cáo lên, trên đó viết:
"Không thể bỏ qua sự an toàn khi xây dựng, mũ bảo hiểm sẽ đóng vai trò rất lớn, con địa tinh gác cổng sợ hãi con rồng, phát ra cơn đau tim, con rồng đã dựa vào logo bảo hiểm y tế trên mũ của con yêu tinh, mang nó đến bệnh viện với chỉ định [Hắn phải chết], bệnh viện đã tiến hành cứu giúp nhưng không được, hiện giờ nó đã được chôn cất thành công."
"Được rồi, việc chính đã nói xong." Dương Thông Đầu đem mũ bảo hiểm và báo cáo hội nghị vứt sang một bên, sau đó nhìn vào các vị thành chủ ác ma trước mặt.
Dương Thông Đầu từ từ đứng dậy và chống hai bàn tay trên bàn, nói:
"Phía dưới, chúng ta hãy nói sự việc này, các vị chủ sở hữu thành phố ngầm, gần đây đã nhặt một con rồng đen, mau chóng trả lại càng sớm càng tốt, nếu không tất cả chúng ta đều gặp rắc rối."
Hạ Lạc Khắc duỗi một chân ra, chạm vào đáy mông một con vật đang cuộn tròn lại với nhau, con Cẩu Đản bật người dậy, cắn vào chân trước của người chơi, sau đó dùng chân của mình ở dưới gầm bàn.
Phát ra tiếng:
"Xoẹt-----"
Âm thanh như vậy phát ra.
Ánh mắt của đám ác ma nhìn sang.
"Ta không phải nói đùa, các vị lãnh chúa đại nhân, con rồng đã cảnh cáo sẽ gây chiến nếu như trong thời gian quy định không giao ra con của nó, con rồng sẽ làm náo loạn."
Dương Thông Đầu lại lặp lại.
"Rồng?" Khi Dương Thông Đầu vừa mới nói xong, dưới bàn của Hạ Lạc Khắc, có một vật nào đó va vào bàn, phát ra tiếng "bốp", sau đó Cẩu Đản chui ra từ gầm bàn,những mảnh đá bị vỡ vẫn nằm trên đỉnh của Cẩu Đản:
"Con rồng lớn tới rồi sao?"
Dương Thông Đầu nhíu mày, hỏi con dã thú lớn tuổi:
"Có Ác Ma Lĩnh Chủ mang theo một con rồng đen tham dự hội nghị? Tại sao ta không nhận được thông báo?"
"Chúng tôi đã thông báo cho ngài, nhưng ngài nói "Đó không phải là một con rồng đen mà là người khác cải trang thành, giống như cảnh các chủ sở hữu thành phố đang tụ tập lại với nhau, mọi người đều nghĩ về việc cố gắng cải trang khuôn mặt của mình, cách đây không lâu, đã có một cự nhân giả vờ làm con rồng rồi thành trò cười sao!" như vậy."
"Ta đã biết." Dương Thông Đầu ngồi thẳng người dậy, nhìn về phía Hạ Lạc Khắc nói:
"Hạ Lạc Khắc.... Lãnh chúa, xin ngài hãy giải thích một chút."
"Từ góc độ kỹ thuật, thứ ta mang theo thực sự là rồng đen, nhưng từ góc độ pháp lý, con rồng đen non này không phải là một con rồng đen bị mất tích, thực tế, hắn ta đã đánh cắp kho tiền riêng của ta, hiện đang thụ án tại đây, vì vậy nếu có một con rồng nào đang tìm kiếm một đứa trẻ mất tích, ta có thể đảm bảo rằng nó không phải tìm con rồng đen này."
Hạ Lạc Khắc bình tĩnh nói:
"Như mọi người đều biết, có một mối liên hệ bí ẩn nào đó giữa con rồng và đứa con của nó, nếu đó thực sự là con của con rồng đen này, bây giờ ngươi có cảm thấy rằng ta có thể ngồi yên ổn ở chỗ này không?"
Hạ Lạc Khắc vừa nói xong, đột nhiên có một tiếng động lớn ——! Tiếng vang làm toàn bộ công trình kiến trúc bắt đầu bị lay động.
Sau đó lại " Rầm----!" Một tiếng vang thật lớn, một cái móng vuốt sắc bén chọc thủng vách tường, để lại một dấu vết thật sâu trên mặt đất.
Móng vuốt của bàn chân đó thu về, rồi xuất hiện một con rồng to lớn từ lỗ hổng tiến vào bên trong:
"Là ai,ai dám to gan trộm con của ta!"
Con cự long đó hét lên hỏi như vậy.