Editor: Wave Literature
Trong phòng đầy ánh nắng tươi sáng, những chú chim nhỏ đứng bên ngoài máy điều hòa hót líu lo.
Điện thoại di động ở đầu giường phát ra tiếng chuông báo thức chói tai, hiện tại đang là 8h sáng.
Một người hơi tái nhợt vươn tay ra cầm điện thoại, sau đó chuông điện thoại ngưng.
Một người ngồi dậy trên giường, khuôn mặt bị ánh nắng chói mắt che lại.
Người kia để điện thoại lai mặt bàn, sau đó đứng dậy, đi ra ngoài.
Từng giây từng phút trôi qua, một người nhanh chóng đi vào, trực tiếp đến một góc phòng đặt trò chơi mô phỏng kho hàng bên trong, mở cửa khoang ngồi xuống.
Khi cửa khoang đóng lại, toàn bộ không gian im lặng, kèm theo trò chơi mô phỏng vận hành theo kho hàng, ý thức của hắn dần dần đắm chìm vào trò chơi.
(ID: Bắt Rễ Bảo (Yêu tinh))
(Đẳng cấp danh vọng thành dưới đất: Cấp 4)
(Tiến vào) (Rời khỏi)
...
(Đang vào trò chơi, xin đợi)
...
"Hô..."
Bắt Rễ Bảo mở to mắt, thở một hơi thật dài, đủ loại tiếng ồn ào truyền đến tai hắn.
"Online rồi à? Âu Thực Mâu còn chưa tới."
Bắt Rễ Bảo ngồi dậy, thấy một Cẩu Đầu Nhân đưa lưng về phía hắn, đúng là hảo hữu của hắn trong trò chơi, Đầu Báo Số 0 Bầu Bĩnh.
Giáp lót vai của Đầu Báo Số 0 Bầu Bĩnh đã hỏng hoàn toàn, toàn bộ cánh tay phải cũng mất cảm giác buông thỏng xuống một cách vô lễ và một ít vết bẩn trên vai hắn. Đó là do chiến đấu vài ngày trước với Orge, bị một tên dùng chùy đánh vào bả vai bị thương.
Chỉ có điều Đầu Báo Số 0 Bầu Bĩnh cũng không phiền đi tìm người kia, bởi vì Đầu Báo Số 0 Bầu Bĩnh bị thương không bao lâu. Người kia bị một tên Orge đập vỡ não rồi chết, hồi sinh trở về thành.
"Bả vai không sao chứ? Có đau không?"
Bắt Rễ Bảo hỏi một câu, sau đó cảm thấy câu nói này có chút kỳ quái, Đầu Báo Số 0 Bầu Bĩnh cũng nghiêng đầu sang chỗ khác, nét mặt của hai người ngây ngẩn một lúc.
Sau đó Đầu Báo Số 0 Bầu Bĩnh và Bắt Rễ Bảo bật cười ha ha.
"Đậu xanh nó, trò chơi này chân thực quá nên có chút rối loạn, vết thương này đúng là đáng phục, ta điều chỉnh một chút cảm giác đau, thì đau đến chết mất. Ngươi nói xem có đau không? Hơn hết ở trong game lại còn có thể bị thương, còn để đồng đội lo lắng, thật quá tuyệt..."
Đầu Báo Số 0 Bầu Bĩnh vừa lắc đầu, vừa xúc động nói.
Bắt Rễ Bảo cũng nhẹ gật đầu, biểu thị sự tán đồng. "Thành dưới đất: Vương quốc Vĩnh Hằng", trò chơi này, khiến bọn hắn rất rung động, không nói nên lời, khắp nơi đều biểu hiện sự chân thực không tầm thường.
Đây cũng là lí do tại sao trò chơi này, cố gắng để bọn hắn đi đường đến ba ngày, nửa đêm thì ra kịch bản, thông báo lên diễn đàn, điện thoại reo, mấy trăm người chơi còn có thể nửa đêm bò lên giường với sự quyến rũ vào ban đêm.
Bởi vì, đối với bọn hắn mà nói, thật tựa như là thế giới con người thứ hai.
Bắt Rễ Bảo đứng dậy, sau khi rời khỏi giường trong đời thực, cần phải đánh răng rửa mặt và ăn sáng, nhưng trong thế giới game thì hoàn toàn không cần đánh răng rửa mặt, đương nhiên vẫn phải ăn gì đó.
Sau khi ngủ cả đêm, chuyện cần làm đầu tiên là ăn sáng với đất.
Trong túi đeo lưng của Bắt Rễ Bảo đã không mang theo đất có thể ăn, hơn hết sự tồn tại của công hội, chính là để các người chơi có thể hỗ trợ lẫn nhau.
Trước khi làm nhiệm vụ, Bắt Rễ Bảo để các thành viên trong công hội chuẩn bị lò nấu cơm, nấu rượu và nhóm lửa, hiện tại cũng đều dùng được.
Nhóm lửa, đặt nối lên, lấy nước ngầm từ nơi gần đó, lấy đất ở gần đó, dùng kỹ xảo đặc biệt nấu nướng, là có thể ăn.
Bữa sáng của Công hội Nhà trẻ Hoa Hoa Xuân Điền, sáng sớm đã bắt đầu phân phát.
Phụ trách chuẩn bị bữa sáng chính là một Goblin, cũng mấy tháng trôi qua, hoặc là Goblin, không thể không nói rằng các kỹ năng chiến đấu thật sự quá cặn bã.
Trong trò chơi cũng sẽ có người chơi như vậy, không am hiểu chiến đấu bẩm sinh, làm sao dạy học thế nào cũng không học được. Nguyên nhân chủ yếu chính là từ trong tâm, dù sao nhà to lớn đều hoàn toàn là to lớn, thực sự không có gì đó chênh lệch, duy nhất chỉ có khoảng cách chính là kỹ xảo chiến đấu mà thôi.
Có ít người cầm vũ khí thì hoảng sợ, kỹ xảo làm sao có thể cao như vậy chứ?
Những thứ bày ra trước mắt bọn hắn cũng giống như là người chơi khi sinh hoạt, hoặc là phát triển khoa học, học tập lão đại Dây Gai Lý Công, tự mình làm bom, nghiên cứu khoa học, học tập tri thức, đang là Thánh kỵ sĩ.
Sức mạnh Thánh Quang cường đại đã rõ như ban ngày, đương nhiên điều kiện tiên quyết là thành tích học tập nhất định phải tốt. Nếu có thể thông qua khảo sát Thánh Quang, mới có thể hữu dụng.
Còn đường này thì Bắt Rễ Bảo cơ bản là không đi được, phần lớn người chơi đều không đi được.
Các người chơi và 30 dã thú, trước mắt tạm thời cư trú trong một huyệt động dưới lòng đất thiên nhiên.
Dã thú Bình Quả rất quen thuộc địa thể xung quanh, địa thế nơi này vắng vẻ, có nước có đất, thậm chí ngay cả cây cỏ huỳnh quang cũng có. Có thể nói là đất vô cùng thích hợp để cắm trại.
Hang động cũng đủ lớn, 300 người chen chút vẫn có thể ở lại.
Âu Thực Mâu bên trên nhanh chóng tỉnh lại, mọi người ước chừng là đúng 8h là online. Đầu Báo Số 0 Bầu Bĩnh là game thủ chuyên nghiệp, cho nên thời gian online phải sớm hơn nhiều.
Ba người và thành viên Công hội Nhà trẻ Hoa Hoa Xuân Điền, cùng ăn sáng một chỗ, lưu lại vài người để nấu rượu bằng lửa.
Bắt Rễ Bảo mang theo Âu Thực Mâu và Đầu Báo Số 0 Bầu Bình bị thương, cùng tham gia hội nghị các người chơi.
Cái gọi là Hội nghị các người chơi, kỳ thật cũng chính là các trưởng công hội và các cấp cao, tụ tập lại họp, thương lượng các bước làm thế nào.
Sau khi đánh bại 30 tên Orge, cuộc hợp kiểu như vậy trong hai ngày này mỗi ngày sẽ được mở ra nhiều lần.
Bởi vì chỉ với 30 tên Orge đã khiến các người chơi tổn thất gần 300 sức chiến đấu, còn thừa 300 sức chiến đấu, tiếp theo chắc chắn là không thể lãng phí, những người còn lại đã đi lạc rất ít, có thể kiên trì đi đến nơi này, cơ bản cũng có thể nâng đỡ nhau các thành viên đại công hội.
Nếu không, chỉ là không thể online nên bị tụt lại phía sau, cũng không thể đi đến đây.
Bắt Rễ Bảo đến dọn dẹp một mảnh đất trống, nơi này tụ tập rất nhiều người của công hội, có Long tộc, có Liên minh phát cơm, có Gió thổi mông lạnh, có Bà nội bảo không được đặt tên quá dài không phải trốn đằng sau tảng đá là sẽ bị nhìn thấy, có Hội tiếp ứng của lão Hạ chồng ta, cùng các lão đại Liên minh người mở đường và các người của công hội khác.
"Bắt Rễ Bảo tới."
Mai Xuyên Khốc Tử là chủ trì hội nghị, sau khi thấy Bắt Rễ Bảo tới, dẫn Bắt Rễ Bảo đến tìm một chỗ ngồi.
Bắt Rễ Bảo nhìn một vòng, thấy được Hi Nhĩ Ngõa Na Tư, thấy Gặt Lúa và Á Sắt, nhưng không thấy Thiêu Đốt Lông Ngực.
Lông Ngực ca, chắc là chết về thành rồi...
Bắt Rễ Bảo nghĩ như vậy.