Editor: Wave Literature
Nhìn đội canh gác người đến người đi, lại còn nhiều người xếp thành hàng như vậy.
Cục trưởng địa tinh vui mừng gật gật đầu:
"Năng lực nghiệp vụ của Anh Đào rất được đó, không hổ là cảnh trưởng từ thành phố lớn tới."
"Đúng vậy, đúng vậy đó, chúng tôi vừa mới mở cửa, làm ăn đã tốt như vậy rồi."
Một địa tinh đội viên đội canh gác bên cạnh gật gật đầu.
"Nhìn cái tư thế này, trước khi tan sở có thể lấy được 1000 đơn báo án đó."
"Wow, quá lợi hại rồi. Không hổ là người đến từ thành phố lớn!"
Các đội viên khác của đội canh gác mang theo vẻ mặt sùng bái nói.
Trừ đội canh gác ở trấn nhỏ xa xôi, nơi nơi đều có thể nhìn thấy bóng dáng vất vả này, bọn họ đang dùng hết mọi khả năng, để tìm kiếm tình báo. Mà tình huống này, vẫn luôn kéo dài trong mấy ngày kế tiếp.
Bên ngoài một trấn nhỏ xa xôi, xung quanh một khoảng đất trống nơi Phi Không Đĩnh đậu xuống, đã bị các người chơi nhặt đá, tạm thời vây quanh thành một vòng tròn, thật giống như vẽ ra một phạm vi thế lực vậy, sau đó bọn họ dựng vài lều trại, nhóm lửa, nấu cơm, v.v...
Những việc này đều có người chơi sinh hoạt đến chịu trách nhiệm, sau khi nhận được nhiệm vụ trận doanh, bọn họ đều làm đến hăng say.
Mà Hạ Lạc Khắc thì lại quay trở về đại sảnh lĩnh chủ thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ, hơn nữa còn thông qua thủy tinh cầu quan sát hành động của các người chơi.
Kế hoạch của anh rất đơn giản, đầu tiên xây dựng lên một trận doanh tạm thời, hơn nữa còn sử dụng phù văn ma pháp trận bố trí một điểm phục sinh và cửa truyền tống.
Mà nhân dịp này, Hắc Long Cẩu Đản và mèo đen Ba La thì lại dựa theo yêu cầu của hợp đồng, đi dạo xong mấy chục cửa hàng cần quan sát, sau đó hướng dẫn viên du lịch kia liền miễn phí dẫn bọn họ đến Hắc Hỏa Sơn.
Do có chuyện của thương đội Lâm Đông Thành tại Hắc Hỏa Sơn, nên chung quanh không có bất cứ nhân sĩ nào, cũng không có bất cứ manh mối gì, đối phương chọn thời gian núi lửa Hắc Hỏa Sơn sắp phun trào để tới gây chuyện, tám chín phần mười chính là trốn ở trong Hắc Hỏa Sơn rồi.
Cho dù không trốn ở bên trong, thì nhất định cũng có thể phát hiện một chút manh mối gì đó, thừa dịp Hắc Hỏa Sơn còn chưa phun trào.
Mà hiện tại chuyện cần làm chính là chờ đợi.
- --
Hi Nhĩ Ngõa Na Tư đang cùng bạn đồng hành trong công hội đi trên đường phố ở trấn nhỏ xa xôi, bên cạnh Hi Nhĩ Ngõa Na Tư bên người, ngoài nhóm 5 người, Sừ Hòa, Á Sắt, Mai Xuyên Khốc Tử cùng Nhiên Thiêu Hung Mao ra, còn có thành viên của các bang hội khác, bao gồm cả Vũ Trà.
Bọn họ vừa thảo luận làm sao để đột phá cốt truyện, vừa đi trên đường phố của trấn nhỏ xa xôi, nhìn xem có thể gặp được NPC lợi hại nào để dò hỏi được chút nội dung nào không.
Các người chơi khác đại đa số cũng đều như vậy cả, nhưng Hi Nhĩ Ngõa Na Tư lại không dồn lực chú ý vào mặt này, mà toàn bộ hành trình đều chú ý đến Vũ Trà.
Các người chơi bên cạnh đang trò chuyện cùng với Vũ Trà:
"Vũ Trà tiểu thư, cái gương mặt này của cô là nhào nặn kiểu gì đó, vì sao một yêu tinh lại có thể mi thanh mục tú như vậy được!"
"Hả? Tôi chỉ tùy tiện theo..."
"Vũ Trà tiểu thư, tôi có thể đặt trước mười bình nước thuốc sinh mệnh không?"
"Có thể nhé, nhưng phải đợi tôi làm xong đơn hàng hiện tại."
"Vũ Trà tiểu thư, về ma dược học cô học được nhiều không?"
"Tiến độ học của tôi cũng giống mọi người thôi."
"Vũ Trà tiểu thư..."
Hừ!
Khóe miệng Hi Nhĩ Ngõa Na Tư không tự chủ được giật giật một phen.
"Làm sao vậy? Ngõa Tư, nhìn sắc mặt anh kém như vậy."
Mai Xuyên Khốc Tử ở bên cạnh dường như nghe được âm thanh của Hi Nhĩ Ngõa Na Tư, anh ta nghi hoặc quay qua hỏi.
"Xin hãy gọi tôi là Hi Nhĩ tiểu thư."
Hi Nhĩ Ngõa Na Tư mặt không đổi sắc nói với Mai Xuyên Khốc Tử.
"Nhưng không phải vương của nữ yêu là Phong Hành Giả sao?"
Sừ Hòa ở bên cạnh kỳ quái nói.
"Khẳng định là ghen tị với Vũ Trà đây mà, các cậu đúng là mấy con chim ngốc."
Nhiên Thiêu Hung Mao đến gần, cười tít mắt nói, đồng thời anh ta chỉ vào Á Sắt cách đó không xa, nhỏ giọng nói.
"Các ngươi xem vị trí của Á Sắt và Vũ Trà chỉ cách nhau có hai người, lại nhìn vị trí của Á Sắt và Hi Nhĩ Ngõa Na Tư xem, cách nhau cả năm người đó!"
Nhiên Thiêu Hung Mao vừa mới nói xong, Hi Nhĩ Ngõa Na Tư lập tức đánh trả nó.
"Đó là bởi vì ngay từ đầu vị trí đã không tốt! Hiện tại tôi liền muốn đổi vị trí!"
Hi Nhĩ Ngõa Na Tư nói xong, một đường chạy chậm chạy tới bên người Á Sắt.
Đám người Mai Xuyên Khốc Tử liền phát ra một tràng cười vang.
Nếu trước đây, bọn họ đối đãi như vậy với Hi Nhĩ Ngõa Na Tư mà nói, đại khái Hi Nhĩ Ngõa Na Tư sẽ trực tiếp đánh cho tơi bời, nhưng hiện tại, Hi Nhĩ Ngõa Na Tư ngoài xiết chặt thú nhân như bao cát kia thì không có... động tác khác.
Bởi vì Vũ Trà đang ở bên cạnh.
Đám người Mai Xuyên Khốc Tử dường như cũng biết rõ điểm này, cho nên mấy ngày nay đều không kiêng nể gì cả.
Ngay lúc Hi Nhĩ Ngõa Na Tư sắp bùng nổ, một địa tinh mang theo vẻ mặt kích động đột nhiên xông ra từ trong ngõ nhỏ, lập tức đánh vào trên người Vũ Trà.
Vũ Trà vẫn đang trong hình thái yêu tinh, làm sao có thể chịu được sự va chạm của địa tinh, cả người liền ngã trên mặt đất, địa tinh va vào Vũ Trà kia, kích động đứng lên, định trốn chạy.
Nhưng đã có người chặn đường đi của hắn, trên đầu địa tinh kia cũng không có dòng chữ màu xanh lục, chứng minh hắn không phải là địa tinh.
"Mau tránh ra!"
Trong miệng địa tinh kia phát ra tiếng gầm thét, gương mặt hắn hung dữ, mà làn da của hắn cũng khác với làn da màu xanh của các địa tinh khác, da hắn lộ ra màu đỏ sẫm bất thường.
"Đợi một chút, người anh em! Có phải anh có chuyện gì khẩn cấp không?! Chúng tôi là dũng sĩ cứu vớt thành phố ngầm của thế giới Vĩnh Hằng Quốc Độ! Tôi có thể giúp anh! Nhất định là anh gặp được kỳ ngộ gì rồi đi?"
"Không không, đừng nghe anh ta, tôi mới đúng là anh hùng mạnh nhất của thế giới này!"
Dựa theo logic như vậy, chuyện không tầm thường như vậy vô cùng có khả năng ẩn giấu cốt truyện, mà một người có làn da khác người khác, lại còn hung dữ như vậy, người chơi va phải NPC như thế này, tuyệt đối cũng không phải chuyện bình thường!
Tám chín phần mười là kỳ ngộ rồi!
"Mau tránh ra, mau tránh ra..."
Địa tinh kia vẫn chỉ lặp đi lặp lại một câu này, các người chơi cực lực đẩy mạnh tiêu thụ chính mình, nhưng vẫn không có bất cứ tác dụng nào.
"Anh Đào! Không còn kịp nữa rồi! Anh Đào không còn kịp nữa rồi! Bức thư! Tìm bức thư kia!"
Địa tinh toàn thân màu đỏ kia cuối cùng chỉ nói mỗi mấy câu đó, sau đó liền "BOOM" một tiếng, nổ mạnh bắt đầu từ hắn sau đó cuốn hết toàn bộ người chơi xung quanh vào...
- --
Phái Đại Tinh một đường chạy chậm đến, rất nhanh đã chạy tới hiện trường nổ mạnh, nhưng nơi đó đã bị một vòng người vây lại, hơn nữa tận cùng bên trong, còn có mười mấy thành viên đội canh gác đã vây quanh hiện trường.
"Thực xin lỗi, nhường một chút! Tôi là phóng viên tòa soạn báo Lâm Đông Thành!"
Phái Đại Tinh thử chen lách vào đoàn người, nhưng khi anh ta bắt đầu chen vào, đột nhiên phát hiện có chút kỳ quái, những người vây xem này, tất cả không chỉ đều mặc áo giáp, mà trên đỉnh đầu còn có dòng chữ màu xanh lục kì lạ, tất cả những người này đều là người của thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ!
"Mau tránh ra! Cốt truyện đó!"
"Má nó, là Phái Đại Tinh à, có nhiệm vụ cho chúng tôi sao?"
"Nhiệm vụ cái rắm chó ý, đây rõ ràng cho thấy là cốt truyện đó, mau tránh đường ra đi."
Những người chơi này nhao nhao ầm ĩ tránh đường, sau đó Phái Đại Tinh liền nhìn trái phải xung quanh rồi đi tới bên cạnh.
Một địa tinh mặc đồng phục cảnh trưởng đi tới, nhìn từ trang phục của anh ta, hẳn là chỉ huy đội cảnh gác ở trấn nhỏ xa xôi.
"Cậu là phóng viên tòa soạn báo?!"
Địa tinh kia nhổ một ngụm nước miếng ra bàn tay của mình, sau đó xoa lên quả đầu trụi lủi bóng lưỡng, chỉnh sửa một chút nếp uốn da đầu, sau đó vẻ mặt hưng phấn vươn tay nói.
"Xin chào, thật vui khi được gặp anh, tôi là cảnh trưởng ở trấn nhỏ xa xôi! Tôi tên là..."
"Cảnh trưởng!"
Ngay lúc cảnh trưởng đang nói dở, đằng sau truyền đến tiếng la của Anh Đào.
"Ngài tới nhanh chút, có người chứng kiến đầu tiên rồi!"
Cảnh trưởng còn không chưa kịp bắt tay với Phái Đại Tinh, mặc dù có chút đáng tiếc, nhưng vẫn đi tới.
Phái Đại Tinh nghe thấy tiếng kêu la phía sau, cũng muốn đi theo đến, nhưng rất nhanh đã bị người ta ngăn cản: "Ngại quá, cậu không thể vào đi, phía trước là hiện trường vụ án đầu tiên."
Có một địa tinh là đội viên canh gác ngăn cản Phái Đại Tinh có ý định đi vào, vẻ mặt kiên nghị: "Tôi có thể đăng báo giấy không?"
"Không sao, để cho cậu ta vào đi, đây là vụ án có tính chất ác liệt đầu tiên mà chúng tôi gặp được, cần một phóng viên, tới ghi lại tư thế oai hùng của chúng ta khi phá án và bắt tội phạm."
Chẳng qua rất nhanh cảnh trưởng đã quay đầu lại nói một câu, Phái Đại Tinh gật đầu cảm ơn, sau đó đi vào theo.
Ở hiện trường phía trước, trên mặt đất là một bãi cháy đen tuyền, chất đống cơ số thứ lẫn lộn.
Trường kiếm màu đen bị phá hoại bởi uy lực nổ mạnh, vài mảnh áo giáp bị phá thủng, áo giáp chân bị đứt đoạn, còn có cái đai lưng bị cháy sạch, cùng với lộn xộn một đống trang bị bị hư tổn.
"Những thứ này đều là trang bị của thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ? Không biết vì sao Phái Đại Tinh là người nhận ra những trang bị này trước tiên."
"Không sai, theo lời khai của các nhân chứng đầu tiên của chúng tôi, lúc ấy ở trong này có hơn hai mươi địa tinh, yêu tinh, cẩu đầu chó, và cả dã thứ trên đỉnh đầu có dòng chữ màu xanh lục, nhìn từ các phương diện, đều là Vĩnh Hằng Quốc Độ? Cậu là... Phái Đại Tinh?"
Anh Đào đang lúc nói chuyện, khi thấy rõ gương mặt của Phái Đại Tinh, anh ta liền ngây ra một lúc.
"Hả? Đội trưởng Anh Đào? Lần trước tôi mới phỏng vấn anh xong, sao anh lại đến chỗ này!"
"À, chuyện đó, vì sao lại đến chỗ này ư, là bởi vì... Ngoài, ngoài, ngoài, ừm."
Anh Đào gãi gãi đầu, nhéo nhéo gương mặt, lăn qua lộn lại một vòng, sau đó cực kỳ đứng đắn nói.
"Không nói cái này, trước mắt quan trọng là... Chuyện vụ án! Tham trưởng, vị này chính là người đầu tiên chứng kiến, anh ta là ông chủ của tiệm trà bên cạnh. Mời anh nói rõ một chút chuyện đã trải qua."
"À! Lúc ấy tôi ở phía sau bếp ngâm trà, sau đó liền nghe thấy 'BOOM' một tiếng! Sau đó nữa tôi ngâm lá trà mềm ra rồi, bưng cho khách uống, rồi đi tính toán sổ sách. Cuối cùng sau khi khách thanh toán xong, tôi liền cho anh ta một cái phiếu giảm giá, cứ 10 ma thạch thì được giảm 2 ma thạch, làm thẻ hội viên, cũng chỉ được giảm 1 ma thạch, đây, đây chính là phiếu giảm giá của chúng ta..."
Ông chủ tiệm trà mang theo vẻ mặt kích động miêu tả lại hiện trường vụ án, sau đó đưa phía giảm giá cho người có mặt tại hiện trường.