Editor: Wave Literature
Trong phong thư quả thật là một bản "Nhật ký điều tra".
Nhìn ra được đây là do một địa tinh đi lính viết ra, về phần tại sao ư, bởi vì trên bìa có viết: "Cảm ơn bà nội địa tinh của tôi đã tặng tôi bản nhật ký này".
Phía dưới có ký tên, An Đông Ni. Trang đầu tiên có viết: "Ghi lại quá trình từ Lâm Đông Thành đến công quốc phương Bắc của tôi".
"Ngày thứ 56 chúng tôi đến Lâm Đông Thành.
Chúng tôi đi tới địa điểm du lịch Hắc Hỏa Sơn, người ở đây thật nhiều, đặc biệt là ở miệng núi lửa, người nhảy xuống cứ như thả bánh chẻo vậy, thật sự là đồ sộ."
"Ngày thứ 57 sau khi xuất phát từ Lâm Đông Thành.
Đội trưởng bắt tôi làm việc tôi không thích, thật đáng ghét."
...
"Ngày thứ 62.
Chúng tôi đã dừng lại ở Hắc Hỏa Sơn một tuần, thật sự không rõ lắm vì sao đội trưởng cứ muốn chúng tôi chờ ở đây, nếu không đi mà nói sẽ đến kỳ núi lửa hoạt động mất."
"Ngày 63.
Đội trưởng phản bội chúng tôi, anh ta hạ thuốc vào thức ăn, chúng tôi đều bị bắt đi, mà tôi, vì để có ngày được trở về nhà nên đã thông đồng với đội trưởng, những người giống tôi có 2490 người."
"Ngày 64.
Đội trưởng lại lừa chúng tôi, anh ta cùng (bị vết máu bao trùm mơ hồ không rõ) thông đồng xong, từ đầu tới đuôi đều lừa gạt tình cảm của chúng tôi! Bọn họ chỉ muốn trung tâm thành phố ngầm mà thôi!"
"Ngày 65.
Tôi tất phải làm chút gì đó, cảnh cáo kia đã vang lên nhưng cái gì tôi cũng không làm được, bởi vì có thể tôi phải chết, nếu tôi chết, bất kỳ ai nhặt được cuốn nhật ký này, làm ơn hãy giúp tôi báo thù, hung thủ tập kích chúng tôi chính là..."
Cuốn nhật ký được ghi đến đây liền dừng.
"Tôi thật muốn anh chết luôn trong trò chơi này mà! Rốt cuộc thì hung thủ là ai hả! Trung tâm thành phố ngầm ở đâu?! Địa tinh tên Anh Đào kia đã làm gì?"
Hi Nhĩ Ngõa Na Tư nhìn qua có phần phát điên, cô nàng nhịn không được suýt chút nữa đã xé nát bản nhật ký này, nếu không phải Mai Xuyên Khốc Tử ở bên cạnh ngăn cản mà nói.
"Không biết a, nhưng tóm lại cũng là manh mối, đưa cái này cho Anh Đào đi, xem anh ta có nhìn ra gì không."
Mai Xuyên Khốc Tử nói ra ý kiến của mình, mọi người đều đồng ý, một đám người rầm rộ mang quyển nhật ký này đến cục canh gác.
Lúc này bên trong vẫn cục canh gác vẫn có mấy chục người chơi đang tìm hiểu tình báo, mà vào mấy ngày trước, nơi này chính là nơi quan trọng nhất để tìm hiểu thông tin.
Anh Đào đang làm việc, đột nhiên nhìn thấy mười mấy người xông vào, trong miệng hô lớn: "Để cho chúng tôi gặp Anh Đào, chúng tôi có đạo cụ kỳ ngộ!"
"Không đúng, là manh mối quan trọng!"
...
"Bản nhật ký này... Các người xác định là của một thành viên mất tích trong đội hộ vệ của Lâm Đông Thành?"
Anh Đào cầm bản nhật kí trong tay, lâm vào trầm tư thật sâu.
"Tám chín phần mười là vậy."
Nhiên Thiêu Hung Mao ở bên cạnh cực kỳ khẳng định nói.
"Đúng vậy, đội trưởng Anh Đào anh rất không ngờ đến đúng không."
"Nhanh lên cho chúng tôi chỉ thị tiếp theo đi, chúng tôi đảm bảo sẽ bắt hết những tên hộ vệ đã phản bội Lâm Đông Thành này về! Trả lại công lý cho mọi người."
"Tôi đang vội! Đội trưởng Anh Đào anh đã nghĩ ra gì chưa?"
Các người chơi mồm năm miệng mười nói xong, một đám đều có vẻ hưng phấn.
Nhưng Anh Đào lại nhíu mày: "Chuyện có phần vượt qua tưởng tượng, theo tôi được biết, thành viên đi theo vận chuyển số hàng hóa này, toàn bộ đều là tinh anh được trải qua tuyển chọn khéo léo, thậm chí còn có không ít người đều là người do lão thành chủ Dương Thông Đầu chọn ra từ trong quân đội cấm vệ, thực lực không phải là nhỏ."
Các người chơi nghe được Anh Đào nói như vậy, một đám cũng mang vẻ mặt nghiêm trọng, Anh Đào tiếp tục nói: "Bọn họ có khiên chắn cứng rắn nhất..."
Không ít người chơi đều nhíu lông mày.
"Cung nỏ có tầm bắn xa nhất!"
Hi Nhĩ Ngõa Na Tư giật giật ngón tay.
"Còn có người có mũ giáp tuyệt vời, tầm nhìn tốt, có thể xoay 360 độ, vượt qua tưởng tượng của anh."
Có người chơi thử xoay đầu, phát hiện bọn họ tối đa cũng chỉ có thể xoay được trái phải 100 độ, vẻ mặt không khỏi càng thêm cuồng nhiệt.
"Áo giáp vai, áo giáp ngực, thậm chí còn có người có Tỏa Tử Giáp hoàn mỹ nhất! Tin tôi đi, mỗi một kiện trang bị, đều do thợ thủ công cấp đại sư của Lâm Đông Thành chế tạo ra!"
Những lời nói này của anh Đào đã khiến các người chơi không thể khống chế được mình.
Một đám người gần như không khống chế được mà hô to:
"Ở nơi nào!? Ở nơi nào?! Nhanh nói cho chúng tôi biết những người này ở đâu!"
"Đừng nói nữa, trực tiếp cho địa chỉ đi, tôi sẽ giết tất cả bọn họ!"
"Tôi tôi tôi cầu xin anh hãy nói cho tôi biết đi!"
"Tôi tuyệt đối trung thành với Lâm Đông Thành, hiện tại nhìn thấy Lâm Đông Thành có phản đồ như vậy, tim tôi quả thật đau như cắt, hãy tin tôi, chỉ cần tôi ra trận, trang bị của bọn họ đều sẽ không còn!"
Anh Đào hoàn toàn không nghĩ tới chính mình cũng đã miêu tả nhóm người tinh anh đó của Lâm Đông Thành vậy rồi, mà những người chơi trước mặt này, vẫn là vẻ mặt kiên nghị như cũ, không có tí ti cảm giác sợ hãi lùi bước nào, không khỏi sinh lòng bội phục.
Đây đại khái chính là tình anh em giữa thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ và Lâm Đông Thành đi, vốn anh ta có chút ý xấu, những người đến từ thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ này, ra sức trợ giúp Lâm Đông Thành chẳng qua cũng chỉ vì tài phú của Lâm Đông Thành mà thôi, cho dù chết, cũng chết trong tiền tài, nhưng hiện tại xem ra cũng không phải như thế.
Bọn họ là tới nơi này để du lịch đi? Nếu chết ở trong này, đừng nói là bồi thường tài nguyên, ngay cả tiền chết cũng là thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ cho vay đi? Đã không có ưu đãi gì thì sao còn tích cực như vậy?
Bọn họ thật sự toàn tâm toàn ý vì Lâm Đông Thành, cùng Lâm Đông Thành chung vinh nhục a!
Hốc mắt Anh Đào không khỏi có phần ướt át.
"Ngại quá, tôi thật sự không có tin tức gì, nhưng yên tâm, chúng tôi sẽ tiếp tục điều tra thêm, nếu có chút tin tức gì, chúng tôi sẽ nói cho các vị đầu tiên!"
"Để tôi theo anh đi điều tra đi!"
Ngay lúc Anh Đào vừa mới nói xong, có một người chơi trên đỉnh đầu có mấy chữ Hi Nhĩ Ngõa Na Tư cực nghiêm túc nói:
"Biệt danh của tôi là Sherlock."
"Tôi là Holmes!"
"Tôi là Kindaichi!"
"Tôi là Conan!"
"Má nó! Trong nhà này mà có người chết! Hung thủ nhất định sẽ là một trong số các người!"
"Ha ha ha ha! Ông đây sắp bị mấy người làm cho cười chết rồi!"
Anh Đào nhìn đám người chơi kêu loạn thành một nùi trước mặt này, trải qua suy xét cẩn thận vẫn gật đầu.
- --
Anh Đào quyết định thuê một trợ thủ.
Một nhân viên canh gác thành công, nhất định không thể thiếu một trợ thủ có năng lực, thật giống như trước kia khi Anh Đào còn làm đội trưởng Lâm Đông Thành, liền thuê Tiểu Hoàn Tử làm trợ thủ của mình, lúc ấy hai người bọn họ hợp tác, đã phá được vài vụ án lớn!
Trong lúc bất chợt, Anh Đào lại nhớ về những năm tháng huy hoàng đã từng.
"Đội trưởng Anh Đào, tôi nên làm gì?"
Đứng ở bên cạnh Anh Đào, Á Sắt mặt không chút thay đổi hỏi.
Trải qua một hồi chọn lựa, Anh Đào đã chọn ra dã thú nhân cường tráng nhất, cũng chính là Á Sắt.
"Căn cứ vào tình báo thu được, phong thư này xuất phát từ bưu cục, chúng ta cứ đến bưu cục hỏi trước đã."
Anh Đào gật gật đầu, cầm lấy sổ ghi chép của mình, đang chuẩn bị xuất phát, thì một dã thú nhân ở bên ngoài văn phòng kêu lên: "Đội trưởng Anh Đào! Tôi biết tình huống của bưu cục, tôi cũng đã hỏi qua rồi! Người trong bưu cục nói, phong thư này được gửi trực tiếp trong hộp, không hề có tin người ký nhận, cho nên mới không có ai lấy, cứ như vậy đặt ở bên trong bưu cục."
Dã thú nhân kia chính là Sừ Hòa, người chơi đầu tiên phát hiện ra cốt truyện này, sau khi Sừ Hòa đến bưu cục, đúng là đã dùng ma thạch tìm hiểu tường tận tình báo một lượt, đến bây giờ Sừ Hòa vẫn còn thấy đau lòng vì ma thạch của mình không thôi.
"Chậc!"
Nhưng Anh Đào cũng không khen ngợi Sừ Hòa, mà chỉ chép miệng, hơn nữa còn nói với Á Sắt bên người: "Nhớ kỹ, nếu đang trong lúc phá án, tuyệt đối không thể bị bên ngoài quấy nhiễu, tuyệt đối phải tự mình hỏi thăm ra tình báo mới được tin là thật, chúng ta đến bưu cục trước!"
Anh Đào phân trần xong, dẫn theo Á Sắt rời khỏi cục canh gác, đi về phía bưu cục.
Mà một đống lớn người chơi đi theo sau, nhưng lại cách rất xa, dù sao cũng không dễ gì mới phát hiện ra cốt truyện, suy xét đến độ dày của phần thưởng, các người chơi đương nhiên không muốn bỏ qua!
- --
Đương lúc các người chơi của thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ đang do thám ở Hắc Hỏa Sơn, khám phá cốt truyện mới, các kỵ sĩ bị người chơi của thành phố tự do Duy Đa Lợi Á công kích sau một ngày một đêm đi đường, vừa tìm được thương đội đi ngang qua, sau khi báo tên cùng hứa hẹn sẽ trả một phần thưởng hậu hĩnh, thương đội này đã đồng ý thay đổi phương hướng, chạy về phía tòa thành của Công tước Ước Khắc.
Trải qua hành trình 5 ngày, những kỵ sĩ này cuối cùng cũng chật vật không chịu nổi mà trở về tòa thành của công tước Ước Khắc, hơn nữa còn đi gặp công tước Ước Khắc đầu tiên.
"Cái gì?! Bọn họ cũng dám làm ra loại chuyện này?!"
Phẫn nộ này cũng không phải Công tước Ước Khắc, mà là phụ tá bên người Công tước Ước Khắc.
"Công tước Ước Khắc, đây chính là một vũ nhục to lớn đối với ngài, chúng ta không thể để mặc cho bọn họ vũ nhục gia tộc đại sư tử của chúng ta như vậy được! Chúng ta nhất định phải phản kích!"
Công tước Ước Khắc ngồi ở trên ghế, nhìn về phía kỵ sĩ: "Cậu thật sự thấy được A Phi, hơn nữa bọn họ đều đang bảo vệ A Phi? Cho dù là thị trưởng Duy Đa Lợi Á cũng không sẵn lòng muốn liên lạc với cậu?"
"Không sai, bọn họ thể hiện ra ngoài tương đối cuồng vọng và thô lỗ."
Kỵ sĩ kia gật gật đầu, nói.
"Thì ra là thế."
Công tước Ước Khắc nở nụ cười, trong lòng ông ta đã có một kế hoạch vô cùng hoàn mỹ. Đó chính là biến toàn bộ nhóm người kia thành nô lệ của ông ta!
Ngay trước khi đám kỵ sĩ kia trở về, Công tước Ước Khắc đã hoàn thành thẩm vấn đối với nô lệ thương nhân, hơn nữa còn có được tình báo vô cùng hữu ích, con dân của Duy Đa Lợi Á, có thể mỗi người đều có được tư chất trời sinh cuồng chiến như A Phi!
Công tước Ước Khắc, muốn biến tất cả bọn họ trở thành nô lệ của mình!