Editor: Wave Literature
Bắt Rễ Bảo dựa lưng vào sau cửa phòng, không dám động đậy.
Bên ngoài lục đục không bao lâu thì bắt đầu đánh nhau, đánh rất náo nhiệt, vẫn còn tiếng nổ rầm rầm, không biết có phải là yêu tinh giấu bon bàng quang trong đũng quần hay không.
Đợi một lúc lâu, rốt cục chờ đến khi mọi thứ im lặng. Nhưng Bắt Rễ Bảo vẫn không cử động, mãi đến khi vòng hôn mê rút lại, Bắt Rễ Bảo hít một hơi thật sâu, khi vòng hôn mê đến nhanh hơn, hắn đẩy cửa ra ngồi xổm đi ra.
Bên ngoài là một mớ hỗn độn, hai người nằm, không thấy ai sống, nhưng bản năng của Bắt Rễ Bảo cảm thấy không ổn, hắn ngẩng đầu lên, nhìn thấy đèn trên đầu chiếu vào một người, trời mới biết làm sao hắn đi lên được!
Bắt Rễ Bảo nhìn thấy trên đầu người kia có mấy chữ Thiêu Đốt Lông Ngực. Thiêu Đốt Lông Ngực tay cầm một cây chùy, nhảy xuống, chùy hướng vào đầu Bắt Rễ Bảo bổ xuống.
Dường như là phản ứng theo bản năng, Bắt Rễ Bảo giơ lá chắn lên, điều này đã cứu mạng hắn.
Hai người va vào nhau, rất nhanh lại xoay người đánh lại.
Bất luận là thế giới thực hay là thế giới khác cũng vậy, một khi đánh solo một chỗ, không sử dụng ma pháp, trên cơ bản là đánh nhau đường phố, khác biệt duy nhất chính là không học qua đấu vật, hoặc là cách đấu cận chiến.
Bắt Rễ Bảo hiển nhiên là có đọc qua.
Rất nhanh một bộ trứng gốm móc mắt gãy mũi, một mạnh mà thành. Thiêu Đốt Lông Ngực mặc dù không học qua cách đánh cận chiến, nhưng đánh nhau lưu manh có lẽ biết, nhất là sau khi phát hiện Bắt Rễ Bảo sử dụng thủ đoạn hạ lưu, Thiêu Đốt Lông Ngực đương nhiên lập tức học theo.
Dáng vẻ chiến đấu như vậy có thể nói là không có tính thưởng thức, nhưng lực sát thương là trực tiếp nhất.
Sau khi chiến đấu giằng co tê dại, Bắt Rễ Bảo mất đi một lỗ tai, con mắt và những thứ khác ví dụ như ngón tay gãy bất thường, trên thân nhiều chỗ tổn thương do chùy đâm, máu tươi, v.v....
Đại khái Bắt Rễ Bảo cảm thấy tỉ lệ sống sót không cao, chỉ chảy máu thôi cũng có thể chết, nhưng không quan trọng, hắn là người chiến thắng cuối cùng, hôm nay có thể ăn gà!
Chỉ có điều Bắt Rễ Bảo còn chưa mở lòng giao lưu, lại đột nhiên nghe được một tiếng xé gió "vèo", sau đó cảm giác sau lưng mát lạnh, sau đó nhìn thấy một mũi tên, cắm sau lưng hắn.
Bắt Rễ Bảo ngã xuống đất, trong tầm mắt, một yêu tinh toàn thân mặc đồ ngụy trang xám tro, trên tay hắn cầm nỏ, sau lưng đeo một túi nhỏ.
"Cây cỏ..."
Bắt Rễ Bảo chỉ kịp nói một câu cuối cùng, sau đó bình thản ngã xuống đất.
Bên trong đấu trường giác đấu lớn như vậy, khán giả đứng dậy reo hò người chiến thắng, người kia cũng là dựa vào toàn bộ quá trình quỳ xuống đất, cuối cùng đâm sau lưng trở thành yêu tinh thắng lợi nhận được sự reo hò tán dương của mọi người. Yêu tinh đó, hạnh phúc ăn gà quay.
"Hạ Lạc Khắc, Hạ Lạc Khắc, ngài thật sự quá là thần kỳ!"
Lão độc nhân chủ đấu trường giác đấu mặt mũi đầy hưng phấn, dữ tợn, trong mồm hắn ngậm gậy Urani, dường như là dùng ánh mắt yêu thương nhìn Hạ Lạc Khắc:
"Dựa vào tình thế hiện tại, không cần mấy tháng, đấu trường giác đấu sẽ một lần nữa đầy ắp khán giả, thậm chí bên ngoài đấu trường giác đấu, đều sẽ có một hàng xếp thật dài, mà hết thảy điều này, đều là dựa vào Hạ Lạc Khắc đại nhân! Đợi đến sau khi ngài nói thứ gì đó trực tiếp hoàn thành, liền có thêm càng nhiều người quan sát đấu trường giác đấu của chúng ta!"
"Có thể nhận được sự thưởng thức của các người chơi, là vinh hạnh của ta, quá trình nghiên cứu chậm rãi, hơn nữa còn có rất nhiều vậy liệu ma pháp cần chuẩn bị..."
Hạ Lạc Khắc hơi chần chừ một chút. Độc nhân nói ngay:
"Hạ Lạc Khắc đại nhân yên tâm, đấu trường giác đấu phương Bắc chúng tôi, đã sớm quyết định phải thêm đo lường sức mạnh, đầu tư nghiên cứu của ngài, lập tức liền sẽ có một nguồn tài chính lớn vào danh mục của ngài, không phải tiền đen, cũng tắm rồi. Ý ta là, tuyệt đối không có bất kỳ vấn đề gì."
Hai người nhìn nhau cười, hiển nhiên cũng rất hài lòng.
- ---
Tiểu Hoàn Tử ngồi trong phòng làm việc của hắn, trong đầu vẫn còn hồi tưởng đến việc hôm qua nhìn thấy cuộc tranh tài phấn khích.
Rõ ràng rất máu me bạo lực.
Nhưng căn cứ vào thuyết pháp chính thức, những thứ đều là ma pháp, tăng thêm kỹ xảo điện ảnh, một một thành viên tham gia giác đấu cũng an toàn vô cùng.
Nhưng Tiểu Hoàn Tử thật sự không rõ, ma pháp gì có thể mạnh mẽ đến thế, suy nghĩ tỉ mỉ, hắn phát hiện mấu chốt, đó chính là...
Hiện tại kỹ thuật ma pháp chuyển biến từng ngày, nhân tài ngày càng nhiều, thế giới lòng đất rất có triển vọng.
Mặc dù tương lai sáng lạn, nhưng nhiệm vụ điều tra các thủ lĩnh của Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất, gánh nặng đường xa.
- --
"Gâu gâu gâu! Gâu gâu gâu!"
Một người chơi có ký tự màu lục trên đầu, đang hướng về một con chó Địa Ngục xấu xí khác thường học chó sủa.
Chó Địa Ngục, tên khoa học trong trò chơi là "Thú đầu chó dị hóa". Kỳ thật cũng chính là do Học Bá sử dụng ma pháp thay đổi trứng Cẩu Đầu Nhân, ấp ra trí thông minh thấp, nhưng lại rất phục tùng, với lại vẻ ngoài "đáng yêu" Cẩu Đầu Nhân dị hóa.
Các người chơi đương nhiên không biết những điều này, bọn hắn chỉ nhìn giống chó Địa Ngục mà hô vậy thôi.
Sau khi có được sủng vật, các người chơi đương nhiên hy vọng có thể tác động giống như sủng vật, nhưng chúng rất xấu.
Những loại chó Địa Ngục này, ngoại trừ đuổi theo các người chơi hô:
"Ngốc...", "Điêu..."
Ngoài ra thì không biết gì, còn ăn nữa.
Không ít người chơi hy vọng họ sẽ càng giống chó hơn, ngẫu nhiên phát hiện một con chó thủ lĩnh khá thông minh, vậy mà lại học nói tiếng thông dụng thế giới lòng đất. Cái này ghê gớm, người chơi với sủng vật chó Địa Ngục, rảnh rỗi liền dạy chó Địa Ngục một chút lời nói thú vị.
Ví dụ như kêu gâu gâu như một con chó.
Học Bá đi qua các người chơi, đằng sau hắn là thư ký Cẩu Đản mang mắt kiếng vừa mới trở về, đi theo sau Hạ Lạc Khắc.
Ba người mau chóng đến đại sảnh mồ mã của Học Bá, nơi này đã bị Bố Lỗ dọn dẹp, trước mắt là đại sảnh nghiên cứu chuyên môn của Học Bá, về việc hồi sinh các người chơi, đều là trực tiếp dựa vào Bố Lỗ thành dưới đất mà sống lại, mà Học Bá thì không còn phụ trách chữa trị cho các người chơi bị thương nữa.
Tuy nhiên vẫn sẽ sắp xếp định kỳ 100 người chơi đến để Học Bá nghiên cứu.
"Hạ Lạc Khắc đại nhân, mời xem."
Học Bá chỉ vào một hộp đạo cụ lớn trước mặt mình, nói:
"Đây chính là ta dựa vào chỉ thị của ngài chế tạo một dụng cụ thí nghiệm ma pháp chuyển đổi video."
"Lớn vậy sao?"
Hạ Lạc Khắc nhìn đạo cụ ma pháp to lớn trước mắt, ngây ngẩn cả người.
"Bởi vì trong đó có rất nhiều ma pháp trận, và phù văn cùng rất nhiều bộ phận linh tinh đầy ma lực, có thể làm được ở bất cứ nơi nào ngài cần chuyển tiếp hình ảnh, với đạo cụ ma pháp này, chỉ cần bổ sung năng lượng định kỳ là có thể sử dụng được."
"Ngươi tạo ra đạo cụ kia, chi phí hết bao nhiêu?" - Hạ Lạc Khắc hỏi.
"Trừ đi hao tổn thử nghiệm, đại khái là gần 3000 ma thạch."
Học Bá nói xong, Hạ Lạc Khắc lắc đầu:
"Không được, chi phí còn phải ít hơn, tìm kiếm thêm vật liệu tiện nghi, thêm nhiều ma pháp trận đơn giản, mặt khác, nhất định phải thu nhỏ lại, cái này hơi quá mức."
"Ta biết rồi."
Học Bá nhẹ gật đầu, hơn hết do dự một chút, hắn nói ra:
"Hạ Lạc Khắc đại nhân, trên thực tế, ta có một thỉnh cầu."
"Chuyện gì?"
"Có thể cho ta gia nhập vào quản lý Công hội Người mạo hiểm đưa vào hoạt động được không? Ta nghiên cứu tính xã hội của người dân của ngài, cảm thấy rất hứng thú."
Học Bá nói như thế.