Hai con hamster đang nổi giận với một mồi lửa, sau đó dùng móng vuốt ném một ít bột đen lên, con hamster, người được gọi là lão đại, nói với một tiếng thở dài:
"Lần này nhất định phải thành công, đây là lần cuối...."
Ngọn lửa trước mắt biến thành màu xanh trong lời cầu nguyện của lão đại.
"A--------------!"
Thấy ngọn lửa trước mắt đã chuyển thành màu xanh thành công, lão đại và lão nhị hét lên tiếng của một con chuột.
Con chuột béo đang đứng canh ở ngã tư ngay lập tức chạy tới, ba con hamster mở to mắt và nhìn vào ngọn lửa xanh trước mặt chúng.
Bên trong ngọn lửa xuất hiện một thân hình ác ma, cái thân hình đó hỏi với giọng nữ mơ hồ:
"Tại sao bây giờ lại liên lạc với ta? Hạ Lạc Khắc đâu?"
Ba con hamster đồng loạt hét lên phấn khích:
"Chủ nhân! Chúng ta phát hiện ra tung tích của Hạ Lạc Khắc đại nhân!"
"Tại Lâm Đông Thành! "
"Thật đói, chủ nhân!"
Ba con hamster trắng đen xen kẽ liên tiếp thay nhau nói.
Thân ảnh màu xanh nói theo:
"Sự việc xảy ra tại Lâm Đông Thành lần trước vẫn chưa được báo cáo với ta sao?"
Ba con hamster kinh ngạc cùng nhìn đối phương, sau đó nói theo:
"Chủ nhân ngươi có phải là bị bệnh hay không!"
"Chủ nhân, lần đầu tiên chúng ta liên lạc với ngài!"
"Chủ nhân ngươi có phải là ăn quá no không?"
Hai con chuột lão đại, lão nhị cho con hamster mập một cái móng vuốt, lão đại còn quát lớn:
"Làm sao để nói rằng, chủ nhân không ăn no chẳng lẽ là cho ngươi ăn no sao?!"
"Đừng gây rắc rối."
Người trong ngọn lửa nói một câu, ba con hamster nhanh chóng im lặng, sau đó im lặng nhìn về phía người trong ngọn lửa, người đó nói: "Các ngươi hẳn là đã gặp Hạ Lạc Khắc, nhớ lại các ngươi đã gặp qua ở đâu?"
Ba con hamster lập tức nói theo:
"Không thể nào! Chúng ta trước đó đã ở trong tù!"
"Muốn chúng ta lập tức chấp hành án tử hình! Chúng ta đã thật vất vả chạy đến đây!"
"Trả cho chúng ta ăn một bữa tốt."
Lão đại và lão nhị nhìn về phía con chuột mập, con chuột mập lập tức hét lên:
"Ta không có ăn! Mặc dù ta rất muốn ăn!"
"Các ngươi hãy kiểm tra sau gáy của đối phương." Người trong ngọn lửa rất bình tĩnh nói.
Ba con hamster bắt đầu nhảy lên người đối phương kiểm tra lông tóc, sau khi vuốt một hồi,liếm liếm lại móng vuốt rồi lại tiếp tục vuốt.
"Không, không phải muốn các ngươi vuốt lông cho nhau! Các ngươi nhìn xem có hay không có vết tích ma pháp!"
Người trong ngọn lửa nổi giận đùng đùng hét lên.
Ba con hamster sửng sốt trong chốc lát, sau đó nhanh chóng làm theo hướng dẫn, tra tìm.
Trong ba người bọn họ, sau gáy đều có hai dấu vết của ma pháp.
"Ma pháp đã vào bên trong lúc nào?!"
"Là ma pháp khí tức của Hạ Lạc Khắc đại nhân!"
"Ta ăn thứ gì của Hạ Lạc Khắc đại nhân?"
Khi ba con hamster đang nghi ngờ, ngọn lửa màu xanh trước mặt chúng ngày càng cao hơn, hình bóng trong ngọn lửa dần dần cao lớn, lặng lẽ nhìn ba con chuột hamster, ba con hamster yên lặng ngẩng đầu nhìn lên hình người trong ngọn lửa và nói một cách bình tĩnh:
"Xem ra các ngươi gặp qua Hạ Lạc Khắc."
"Thật ra chủ nhân..." Con hamster lớn nhất, suy tư một chút, sau đó nói:
"Theo điều tra hiện tại của chúng ta, Hạ Lạc Khắc đại nhân dường như đã mua một hầm ngục gần Lâm Đông Thành đồng thời là chủ sở hữu của thành phố ngầm."
Ngọn lửa màu xanh lam trong nháy mắt đã bị dập tắt.
Con chuột lão đại vừa nói xong thì ngây ngẩn cả người, sau lưng lão nhị dùng móng vuốt vỗ vỗ vào người lão đại, nói:
"Đã nói là đừng nói trước, chờ chúng ta xác nhận rõ ràng lại đã."
Con chuột mập cũng đi tới, đưa móng vuốt khoác lên vai của lão đại:
"Chúng ta có thể đi ăn cơm không?"
.....
Khi Hạ Lạc Khắc cùng 2 về tới vương quốc Vĩnh Hằng liền gặp được một đoàn người chơi đang khiêng từng khúc gỗ, chờ ở bên ngoài phòng thợ mộc.
Một số người chơi, cầm các tấm gỗ được gia công từ bên trong ra, rõ ràng việc kinh doanh chế biến của Mộc Pháp Sa đã bắt đầu triển khai.
Có hai cái nồi lớn đặt ở bên ngoài nhà của người thợ mộc, một cái được gắn vào nhà của người thợ mộc còn một cái là của những người chơi tại khu thứ mười chuyển đến, nhưng về sau, để cho con rồng đen Cẩu Đản tắm một cái.
Lúc này, một cái nồi lớn đang được đun lửa, đồng thời có mười mấy con địa tinh đứng xung quanh không ngừng bỏ thêm bùn đất vào, quấy thành đồ ăn.
Một số người chơi thấy Hạ Lạc Khắc và Y Phù Lâm trở về từ cổng thông tin bên kia, nhao nhao chạy đến và vây quanh ở bên cạnh.
Nhưng số lượng tính ra cũng không nhiều.
"Hạ Lạc Khắc đại nhân, cảm ơn ngài ngày hôm nay đã đưa ta tới Lâm Đông Thành, ta rất hạnh phúc, nếu như không có lệnh truy nã ta có thể thoải mái đi theo Hạ Lạc Khắc đại nhân tại Lâm Đông Thành...."
Y Phù Lâm có chút luyến tiếc nói như thế.
"Đợi đến chiến tranh kết thúc, ta sẽ cố gắng giúp ngươi nộp đơn một chút, xem có thể giúp ngươi hủy bỏ được lệnh truy nã hay không, lúc đầu nó cũng không phải tội lỗi gì lớn." Hạ Lạc Khắc nói như thế.
"Thật, thật sao?! Tạ ơn Hạ Lạc Khắc đại nhân!"
Y Phù Lâm rất kich động và có rơi vài giọt nước mắt nóng hổi.
"Không có gì, vậy để ta đi về trước."
Hạ Lạc Khắc vẫy tay, sau đó rời đi và hướng về phía đại sảnh của lãnh chúa.
"Hạ Lạc Khắc đại nhân, ngài đột nhiên cắn rứt lương tâm sao? Ngài đã vất vả lừa gạt tới 007 huynh đệ tốt, à, tại sao lại thả muội muội tốt đi? Sau khi chiến tranh kết thúc, ngài định giúp đỡ Y Phù Lâm xóa bỏ truy nã sao? Hay ta nên hỏi... Hạ Lạc Khắc đại nhân lừa gạt cô ấy về lệnh truy nã?"
Khi Hạ Lạc Khắc trở lại đại sảnh của lãnh chúa, Bố Lỗ hỏi một cách kỳ lạ.
"Không, ta không nói dối cô ấy." Hạ Lạc Khắc ngồi xuống và bật máy tính:
"Y Phù Lâm thực sự bị truy nã. Về phần lý do tại sao ta sẵn sàng giúp cô ấy hủy bỏ truy nã, đó là vì ta dường như hiểu lý do tại sao các chủ cửa hàng khác sao lại muốn sa thải cô ấy."
"Có vẻ như đó không chỉ nguyên nhân là bình hoa, mà dường như năng lực làm việc cũng có vấn đề." Bố Lỗ cảm khái nói:
"Tính cách và năng lực làm việc như vậy thực sự sẽ khiến ông chủ rất khó khăn, nhưng là bao ăn và ở miễn phí, để được sử dụng như lao động, trên thực tế, điều đó không phải là không thể, Hạ Lạc Khắc đại nhân không suy nghĩ một chút sao?"
"Đừng nghĩ về nó, dù sao, đất đã không đủ ăn, Cẩu Đản có thể kiêm chức là nhân viên quản lý phòng đấu giá. Và... "Hạ Lạc Khắc im lặng một chút, rồi xua tay:
"Quên đi, đó không phải là điều quan trọng gì."
"Hạ Lạc Khắc đại nhân không có ý định sẽ không nói cho ta biết phải không? Rõ ràng ta là tôi tớ trung thành nhất của ngài! Sẽ không phải là Y Phù Lâm kia, có chỗ nào đặc biệt hơn ta? Có thể đó là gián điệp mà kẻ thù của ngài phái đến?!"
Bố Lỗ đột nhiên kích động nói.
"Tại sao ý nghĩ kỳ lạ này luôn luôn xảy ra?" Khi Hạ Lạc Khắc vừa nói xong, Bố Lỗ vẫn chưa kịp trả lời thì bên ngoài có tiếng gõ cửa.
"Mời vào." Hạ Lạc Khắc hét lên, sau đó liền thấy Vưu Đạt đi vào.
"Hạ Lạc Khắc đại nhân, quan hệ của các thành phố ngầm,có người có sự việc sa đọa, ngài có manh mối không?" Vưu Đạt lo lắng hỏi.
"Không, cũng không có." Hạ Lạc Khắc chống tay, hỏi:
"Có chuyện gì vậy?"