Editor: Wave Literature
*Lượng huyết điều (HP điều): là thuật ngữ mà người chơi hay dùng để phát tiết bất mãn của mình với nhân vật.
Tốc độ xây dựng Duy Đa Lợi Á, vượt qua phạm vi nhận thức của Lan Tư Lạc Đặc.
Anh ta vốn chỉ là cảm thấy đột nhiên xuất hiện cả mấy ngàn nhân loại, yêu tinh còn có các tinh linh, ít nhiều cũng không phải việc tốt. Nhưng mấy ngày nay bọn họ bắt đầu làm việc bình thường, hơn nữa lấy tốc độ cực nhanh để chặt cây cây cối, rửa sạch đất trống, sau đó bắt đầu khuân vác cây cối, đào đất xây dựng nền móng đơn giản.
Có người đã vẽ bản thiết thế kiến trúc trên bản đồ màu xanh để làm hướng dẫn, ngoài kiến trúc, bọn họ còn bắt đầu lên kế hoạch cho nhiều khu vực khác nhau, thứ đầu tiên Lan Tư Lạc Đặc nhìn thấy chính là kiến trúc khu vực sinh hoạt.
Không chỉ có khu vực sinh hoạt không mà bọn họ còn làm cả hàng rào bằng gỗ.
Đây mới chỉ có 2 ngày thời gian thôi đấy!
Trong lòng Lan Tư Lạc Đặc đầy rung động, mà khi anh ta cho rằng đây đã là giới hạn cuối cùng rồi, thì anh ta lại phát hiện ra đây cũng không phải giới hạn cuối cùng của bọn họ, chỉ bởi vì bọn họ đã vượt qua nó!
Từ bóng dáng có thể nhìn thấy một nhân loại đang mệt mỏi ngồi dưới đất, đang nhét thứ gì đó tong tay vào miệng ăn.
Lan Tư Lạc Đặc đi tới, hy vọng có thể tiến hành câu thông một chút với bọn họ, chủ yếu là muốn hỏi: Là thứ gì có thể khiến các người gắng gượng được đến như vậy, nhà các người đã nghèo đến mức này rồi ư?
Lan Tư Lạc Đặc vốn cho rằng những công nhân này rất nhanh sẽ bị ép khô, trong mắt mang theo ánh nước, trong miệng còn cắn được bánh mỳ như củi khô, bả vai run rẩy, dùng nhánh cây vẽ chân dung con gái nhỏ của mình trên mặt đất.
Một màn này Lan Tư Lạc Đặc thật sự đã nhìn thấy quá nhiều rồi, xã hội khó khăn, tầng lao động nhân dân cấp thấp về cơ bản đều là cái dạng này.
Chẳng qua lúc Lan Tư Lạc Đặc đi tới, chỉ thấy nhân loại này đang nhét bùn đất trên mặt đất vào trong miệng, vừa nhét trên mặt còn vừa mang theo nụ cười hạnh phúc.
"Đợi một chút! Cậu đang làm cái gì thế! Đừng có từ bỏ hy vọng sống!"
Lan Tư Lạc Đặc kích động ngăn cản nhân loại đang muốn nuốt đất tự sát này, rốt cuộc là lao động chân tay có bao nhiêu mệt nhọc, có bao nhiêu áp lực, mới có thể khiến cho người này buông tha mạng sống của mình chứ! Mặc dù Lan Tư Lạc Đặc phải chấp nhận án phạt tuyệt chủng, nhưng hắn chưa bao giờ buông tha cho tín ngưỡng của mình, người tự sát thì không có cách nào lên Thiên đường được!
"Tôi đang ăn cơm mà..."
Nhân loại nọ sửng sốt một hồi, chẳng qua khi hắn nhìn thấy rõ người đến là Lan Tư Lạc Đặc, trên mặt mang theo vui sướng không thể tin nổi, cho tới giờ Lan Tư Lạc Đặc còn chưa từng thấy qua ai vui vẻ đến mức này đâu.
"Nhiệm vụ kỳ ngộ?! Tôi đã gặp được một nhiệm vụ đặc biệt chỉ có trong truyền thuyết đó!"
Nhân loại này đột nhiên hô lớn, người bên cạnh nghe thấy vậy liền không ngừng quay qua nhìn.
Trong đêm tối tại khu rừng, từng cặp mắt lóe sáng, chuyển tới bên này, một đám nhân loại, yêu tinh còn có các tinh linh, thật giống như nhìn thấy thứ gì đó mà bọn họ tha thiết mơ ước.
Trong bóng đêm, Lan Tư Lạc Đặc giọng nói của những người đang xúm lại xung quanh: "Số cũng may thật, vừa mới mở Server thì đã gặp được kỳ ngộ rồi."
"Vì sao vận may không chiếu cố tôi chứ, tôi cũng muốn có kỳ ngộ."
"Bán đất, bán đất, đất mềm, hương vị ngon, bán táo tươi luôn!"
"Cái tên bán đất kia chính là một kẻ lừa đảo, cậu ta căn bản chính là tùy tiện lấy bừa đất để bán kiếm tiền lãi!"
"Có ai bán tiền đồng không, mua lại với giá cao này, hơn nữa, bang hội đệ nhất Duy Đa Lợi Á đoàn, hội sở A Phi Du Già đã mở cửa đăng ký, ai muốn gia nhập nhanh đến báo danh!"
"Lúc này mới có ba ngày, mà ngay cả bang hội cũng đã có rồi cơ à? Các đại gia cũng quá đáng sợ rồi!"
"Số lượng đại gia của chúng tôi luôn nhiều hơn anh nghĩ."
Lan Tư Lạc Đặc trái phải nhìn ngó, những nhân loại với ánh mắt lập lòe ánh sáng này khiến cho anh ta cảm thấy lạnh cả sống lưng.
Bọn họ mặc quần áo cũ nát, hai tay phần lớn đã bị tổn thương vì phải làm việc cật lực không ngừng nghỉ trong hai ngày qua, bởi vì hai ngày đã không tắm rửa, toàn thân bẩn thỉu dơ dáy. Tuy cách đó không xa có sông có hồ nước, nhưng hình như nhóm người này không có thói quen tắm rửa hay sao ấy. Hoặc là nói, bọn họ vì quá bận mà không có thời gian đi tắm rửa.
Hơn nữa về vấn đề ngủ nghê, đúng là do điều kiện sinh hoạt có chút khó khăn, nhưng nhóm người này trực tiếp ngủ trên mặt đất, tùy ý để mấy con muỗi bò qua bò lại trên người mình, chẳng lẽ bọn họ không biết tìm cái cây nào cao cao chút mà ngủ sao?
Chẳng qua hiện tại cũng không phải lúc suy nghĩ những thứ này, những người đó càng ngày càng đến gần rồi, điều này khiến cho Lan Tư Lạc Đặc cực kỳ khẩn trương, thậm chí tay anh ta không tự chủ được mà đặt trên chuôi kiếm.
"Các người đang làm gì?"
Ngay lúc Lan Tư Lạc Đặc không biết nên xử lý như thế nào với tình huống trước mắt, thì một âm thanh hùng hồn vang dội truyền tới, Lan Tư Lạc Đặc theo tiếng nhìn qua, chỉ thấy ba con hamster, tùy tùng của nữ Công tước Lị La đến.
Trong đó có một con hamster béo ú kêu lên với Lan Tư Lạc Đặc: "Đừng có ở đây nói chuyện phiếm với bọn họ, nữ Công Tước đang tìm anh đó, mau đi theo tôi."
Lan Tư Lạc Đặc nghe thấy giọng nói của nó, như trút được gánh nặng, thở phào nhẹ nhõm, bàn tay nắm chuôi kiếm cũng buông ra, sau đó đi theo sau mông đám hamster.
Mà mà đám người cổ quái ở bên cạnh, tuy anh ta đã cách bọn họ cả con đường, nhưng vẫn có thể nghe thấy tiếng trao đổi của bọn họ:
"Ôi xời, còn tưởng rằng là nhiệm vụ kỳ ngộ, không nghĩ tới lại chỉ là cốt truyện."
"Cốt truyện này cũng không tồi đâu, hai ngày nay chúng ta đều phải di chuyển gạch xây dựng nhà cửa, rửa sạch đất, nếu còn không có cốt truyện thì chúng ta biết lăn lộn thế nào đây?"
"Vì sao thế giới trên mặt đất còn không mở ra bản đồ đánh quái chứ, tôi muốn chiến đấu, tôi muốn kính dâng sinh mệnh vì Duy Đa Lợi Á."
"Tôi chỉ muốn cứu vớt thế giới."
Tuy không nghĩ muốn thừa nhận, nhưng vì hai ngày qua nghe bọn họ nói những điều kỳ quái nhiều quá, Lan Tư Lạc Đặc thậm chí đã có chút thành quen, ý thức được điều này, Lan Tư Lạc Đặc không khỏi có phần khẩn trương, chẳng lẽ bệnh thần kinh cũng sẽ lây ư?
Ba con hamster đi trước dẫn đường, rất nhanh liền dẫn Lan Tư Lạc Đặc tới tòa thành trước mắt, chỉ có tòa thành trước mắt do Lị La dùng ma pháp kiến tạo nên ở đây mới khiến cho những người chơi khác không dám đến gần.
"Vừa rồi anh định chém bọn họ sao?"
Một con hamster được gọi là Lão Nhị nói với Lan Tư Lạc Đặc.
"Không..."
"Nhưng tôi nhìn thấy tay anh nắm chuôi kiếm, lần sau không nên như vậy, hẳn là anh cũng ký hợp đồng rồi đi, vạn lần đừng phát động công kích với bọn họ, nếu không thì hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng."
Lão Nhị cau mày, dùng giọng nói hùng hồn nghiêm túc nói.
"Không sai, anh sẽ lượng huyết điều."
Lão Đại nói.
"Anh có cái gì ăn không?"
Tên hamster béo ú nhìn về phía Lan Tư Lạc Đặc.
Chẳng qua rất nhanh lão Đại đã vỗ bụp một cái vào cái đầu của hamster béo ú:
"Trước đó đã nói thế nào hả, cậu sẽ chết nếu ăn thứ gì đó trên mặt đất! Sẽ chết! Đều là Thánh Quang, đừng có mù quáng mà ăn linh tinh cái gì!"
"Thứ gì trên mặt đất?"
Lan Tư Lạc Đặc sửng sốt một phen, cảm thấy hình như bản thân đã bắt được trọng điểm gì đó.
"Không, không có gì, anh nhanh vào đi thôi, đừng để cho nữ Công Tước phải chờ lâu."
Lão Đại nói xong, liền đẩy Lan Tư Lạc Đặc từ phía sau, rồi chỉ chỉ cánh cổng lớn phía trước, nói.